- Thư Tòa Soạn 89
- Jean Baptiste Ngô Đình Diệm (1897 - 1963): Thời Kỳ Chưa Nắm Quyền, 1897-1954 (phần 2)
- Vũ Ngự Chiêu: Sự Hình Thành Phong Trào Quốc Gia Mới: Từ “trung Quân” Sang “ái Quốc”
- Nguyễn Phạm Hùng: Về Tính Thống Nhất Giữa Văn Học Triều Tây Sơn Và Văn Học Triều Nguyễn
- Mênh Mông Chật Chội, Chật Chội Mênh Mông
- Nguyễn Nam Trân: Văn Học Đại Chúng Nhật Bản Hiện Đại: Tiểu Thuyết Trinh Thám Và Khoa Học Giả Tưởng
- Nốt Chủ Âm - Kiino-to
- Thuyền Ai Thấp Thoáng
- Nguyễn Văn Lục: 20 Năm Triết Học Tây Phương Ở Miền Nam Việt Nam 1955 - 1975
- Tức Nước (trích Đoạn Tiểu Thuyết Bể Dâu)
- Câu Chuyện Văn Nghệ Đêm Giao Thừa Với Nhà Thơ Lê Đạt
- Mimơza (từ Tình Epphen Ii)
- Gió Lùa Qua Cửa
- Cuối Tháng
- Tình Chiều
- Đêm, Từng Mảnh...
- Chiếc Áo
- Người Ở Lại Toul Sleng
- Bắt Đầu Tháng Tư Rồi Đó Em
- Mắt Lệ
- Ngôi Sao Và Hạt Bụi
- Hoa Muộn - Bàn Chân Mẹ
- Mẹ
- Cái Chết Biện Minh
- Thơ Dư Thị Hoàn
- Bến Bờ Đợi Mong
- Vẫn Còn Xa Cách
- Dớp
- Thôi Đành Để Gió Cuốn Đi
- Yêu
- Khổ - Chỉ Vì
- Những Giấc Mơ
- Vắng Mặt
- Mùa Đang Mới
- Thơ Nguyễn Nam An
- Huỳnh Lê Nhật Tấn: Gió Núi
- Sáng Tạo Và Bệnh Tật
- Mạn Đàm Văn Học
- Phụ Trang
bắt đầu tháng tư rồi đó em
em có còn nhớ quê nhà không
đã ba mươi năm rồi
nhìn bạn bè tôi lần lượt ra đi
thế hệ chúng tôi đang già rũ, đuối chết
mà quê nhà vẫn mù mịt, xa xăm
em có còn nhớ quê nhà không
chiếc áo trắng dài vạt bám gót
vẫn còn bay trong những giấc mơ lưu lạc
(như lá cờ rũ, mục tro xương)
em có còn nhớ không: quê nhà
(riêng tôi là một âm bản đã chẳng thể nào phóng ảnh )
sau lưng-tôi chỉ nhớ được vài điều
như, trước khi quê hương đổ nát
tôi đã gục ngã
ở thị trấn ban mê thuột
đau thương
mà em (vinh danh một cô gái Việt) đã cố (tình) nuôi tôi sống sót (hay chết sửng) bằng thân xác của chính mình
như, ngôi trường thủa nhỏ
(mà tôi, em bám víu để trưởng thành)
những trưa vang tiếng guốc ở trên đường
lon ton vội vã đến trường
nắng nhiệt đới bám vàng sợi tóc
giọt mồ hôi (trong lòng tay) làm cáu, ố sách vở
vẫn còn vị mặn trên chiếc lưỡi (câm, nín) của tôi
tất cả,
đã bám theo tôi, trôi tuột vào chinh chiến
giọt mồ hôi (trong lòng tay) đến nay vẫn làm tôi toát lạnh
(mỗi khi, nhớ đến em và quê nhà )
ở xứ người. (4/ 06)
Nnguong