- Ảnh Đoàn Kim Bảng
- Mục Lục H L 93
- Thư Tòa Soạn H L 93
- Nguyễn Ái Quốc: Người Việt Đầu Tiên Đến Mỹ?
- Văn Học Champa Đang Ở Đâu?
- Giai Nhân Kỳ Ngộ Diễn Ca, Một Thể Nghiệm Mới Của Phan Châu Trinh Về Truyện Thơ Lục Bát
- Nói Chuyện Với Nguyễn Thị Thanh Bình
- Thanh Bình, Đối Thoại Cô Đơn
- Lời Bọt Sóng
- Qua Vùng Mơ Ước
- Nói Chuyện Với Vi Thùy Linh
- Vi Thùy Linh, Nhục Cảm Sáng Tạo
- Nói Chuyện Với Lynh Bacardi
- Lynh Bacardi, Tình Mẹ Và Ý Thức Tự Do
- Đó Chính Là Thời Xa Vắng!
- Giao Thông Hào
- Đêm Của Tím
- Trong Mùa Tình
- Năm, Mười Phút Thơ
- Trên Bờ Thạch Hãn
- Hoa Dung
- Một Con Người Sắc Sảo
- Đêm Rồi Cũng Qua
- Kinh Thơ
- Dăm Bài Thơ Viết Trong Những Ngày Chemo Và, Radiation Therapy, Ở Bệnh Viện Fountain Valley.
- Khối Tình Bọ Xít
- Đợi Mưa Xuân
- Không Một Ai Lắng Nghe Khi Tôi Nói
- Thơ Em Thiếu Anh
- Hai Chị Em
- Những Ngày Rỗng
- Bão Quét
- Thăm Nhau Cuối Ngàn
- " Ôi! Những Người Khóc Lẻ Loi Một Mình"
- Chất Thơ Và Thi Hóa
- Dấu Chân Trên Phố, Địa Cầu Tinh Anh
- Chú Hề Làng
- Mẩu Thịt Thừa
- Lối Xưa Tìm Về
- Sự Thật Vốn Khó Chấp Nhận Một Khi Bệnh Dối Trá Đã Ăn Sâu Vào Trí Não
- Sự Thật Vốn Khó Chấp Nhận Một Khi Bệnh Dối Trá Đã Ăn Sâu Vào Trí Não
- Giới Thiệu Sách H L 93
Thơ em dùng sai âm điệu bằng trắc
chắc chắn chẳng êm ái nhẹ nhàng bằng tiếng cười quyến dụ
đậm mùi thuốc lá
quyện kẹo thơm môi bạc hà.
Thơ em văn phong xa lạ
không gần gũi như tiếng guitar
chỉ diễn chương trình yêu cầu riêng về đêm trên điện thoại.
Thơ em ý từ ngần ngại
phải nên chặt chẽ hơn hai mươi ngón tay đan nhau khiêu khích
nhầy nhụa mồ hôi
úa nhàu da thịt.
Thơ em cần thêm sinh khí
linh động như cử chỉ gợi tình từ ánh mắt viễn thị
bướng bỉnh kiên trì
nhìn đời qua lớp kính hiển vi
phản xạ nhiều góc cạnh
không chân thật.
Thơ em cấu trúc mỏng manh
chẳng thể kiên cố hơn những đoạn nhật ký viết về anh
và tuyệt cảm nguyên thủy.
Thơ em ít lời hoa mỹ
không hoàn hảo như nụ hôn trên thảm cỏ trước thánh đường Trinity
anh rên chưa đủ hoang dại
mặc kệ người qua kẻ lại
mình cứ nồng nàn nóng bỏng
trong cái nắng thiêu đốt gió ban trưa.
Thơ em chấm phết lưa thưa
rối bời mái tóc
đêm mưa anh dùng đồng hai mươi lăm xu gọi điện công cộng
bảo rằng không thể đến
dù di động kề bên
vẫn nằm trong vùng phủ sóng.
Thơ em cảm xúc thất thường
giá mà suôn như đường phố vắng
khuya anh chở em về trong giấc ngủ rẽ đôi
bờ vai trĩu sai mệt mỏi.
Thơ em cố viết chừa đoạn kết
để quên lòng em đã chết trước sân hè
nơi em nghe ai thở rất gần lần đầu tiên
anh phát hiện
vòng ôm vừa độ cao
chỉ hụt độ sâu cho nhau.
lưu diệu vân