Tiếng Việt là ngôn ngữ tôi viết và sáng tác khi tôi không còn thường xuyên ở quê hương Đất Mẹ. Ngôn ngữ ấy cho tôi khám phá và hiểu biết hơn về những địa lý khác nhau trên trái đất này giữa những giọng nói khác nhau, giữa những ngôn ngữ khác…. (Như Quỳnh de Prelle )
trái đất không phải của tôi /
không có hành tinh nào cuả tôi /
đất nước quê hương không phải của tôi /
tôi chỉ có những con người và những trái tim còn đập /
những trái tim đã chết /
những trái tim còn thoi thóp nhịp nhàng /
Em không cần ai đó ở bên như lúc này /
nỗi nhớ qua đi /
chỉ có hiện tại /
chỉ có em với sự hiện hữu của chính em, với những ngày tháng đang tới /
không anh, không tình yêu /
mà em vẫn sống
vẫn hy vọng
mặt trời lên vào một ngày em nhìn thấy \
ánh sáng ở cuối con đường hẹp phía chân trời \
em đã từng đóng cửa nhốt mình trong bóng tối \
không có ban ngày \
chỉ có những đêm đen \
trong cái lạnh lẽo của mùa hè tháng bảy /
nàng bước ra dưới cái nắng hiếm hoi của xứ sở ôn đới hiền hoà /
để làm cháy đi làn da châu á /
để cạo hết nỗi buồn trên gương mặt, trên cơ thể, trên tóc và răng của nàng