Một bài thơ về chính tôi
Tôi ý thức về cơ thể gầy của tôi
2 xương quai xanh nhô lên trong chiếc cổ áo rộng
2 bầu vú cạn sữa phẳng lỳ
chứa đầy những cục hạch nhỏ
di tích của đất nước tôi
chiến tranh và nghèo đói
Tôi ý thức về gương mặt gầy của tôi
gương mặt của gò má cao hàm rộng
những nụ cười chất chứa nhiều đắng cay kết lại
thành những nếp nhăn V line
Tôi ý thức về đôi mắt sáng của tôi với đôi mắt kính
màu tím gắn liền cánh bướm
tôi chỉ tháo nó ra trong bóng đêm khi tôi ngủ
Có lúc tôi không thể nhìn thấy gì ngay cả lúc mặt trời sáng rực
Có lúc trong đêm tối trùng trùng tôi nhìn thấy những bài thơ
những ý niệm
cuộc đời
Tôi ý thức về vầng trán rộng của tôi
ADN của mẹ
trí thông minh và cảm xúc bất ngờ
Tôi ý thức về mái tóc màu phương đông xa xôi
đếm được vài sợi bạc
tóc tôi rụng như mùa lá chết
rụng suốt quanh năm
Tôi ý thức về đôi bàn tay của tôi
gầy guộc xương khẳng khiu cứng cỏi
đôi bàn tay tôi yêu nhất
đẹp nhất
đôi bàn tay viết
đôi bàn tay nâng niu tình yêu
Tôi ý thức về giọng nói của tôi
cất lên bằng tiếng việt vang vọng
trầm bổng nhớ quê hương
Tôi ý thức về cách phát âm của tôi
và những ngôn ngữ khác
tôi nhút nhát đứng trước sân khấu
để cất lời để trình diễn
Tôi ý thức về sự nhầm lẫn của mọi người dành cho chính tôi
Tôi ý thức về sự ghét bỏ dành cho tôi
Tôi ý thức được những thị phi với tôi
Tôi ý thức thức về sự tự do của tôi
Tôi ý thức về sự tối giản của tôi
Tôi ý thức về sự ngây ngô của tôi
Tôi ý thức về chính tôi
sự tồn tại của tôi
sự gầy của tôi
sự xấu một cách tự nhiên của tôi
Tôi yêu chính tôi
cơ thể gầy guộc
đôi mắt sáng
nụ cười hiền
giọng nói trầm trầm
Tôi yêu chính tôi
những nếp nhăn
sự phẳng lỳ
sự không toàn bích
Tôi yêu chính tôi
ADN của mẹ cha
của quê hương đất nước này
của tình nhân loại bốn phương
Tôi yêu chính sự tồn tại này
Như Quỳnh de Prelle
Trên đồi Waterloo
con nói về Napoleon thất bại đầy kiêu hãnh
tự hào người đàn ông của lịch sử muôn đời
con nói về Wellington người đàn ông chiến thắng
chàng trai quyền quý
đi vào lịch sử của thời đại
chúng ta nói với nhau
về thời gian đã qua nhiều hơn hiện tại
bởi hiện tại như bắt đầu
và sống thật trọn vẹn mỗi phút giây
như những lúc con say sưa ngắm nhìn lịch sử
trân trọng những con người xa lạ
mà gần gũi
chúng ta nói với nhau
về nhân loại
những nơi sống khác nhau
những trận chiến
những khắc khổ của thiên nhiên
mang lại bao thiên tai và nghèo đói
chúng ta nói với nhau
về các dân tộc
sự di cư
trên những con thuyền
hay những đường biên hàng rào thép gai
hay những bức tường
ngăn cách
những bức tường của định kiến
của sự hẹp hòi ích kỷ
những bức tường máu đổ
chia ly
chúng ta hy vọng và tin yêu hơn
ngày hôm nay
ở đây
trên ngọn đổi này
con nhìn thấy những trận chiến như có thật
trở thành người đàn ông mạnh mẽ
dũng cảm
và yêu thương
Như Quỳnh de Prelle
Một bài thơ mùa hè
Đám mây xếp thành những khối vuông rubich
Nắng chảy trên những cánh rừng
in hình những chiếc lá
vàng xanh đỏ úa màu trên màn trời cao rộng rãi bao la
những hàng xe nối nhau
buổi sáng như mọi ngày
tắc đường
tai nạn
sửa đường
những tấm pano bảng hiệu da cam
luôn làm cho những giật mình phanh gấp
những hàng xe nối nhau
mùa hè đi qua vội vã
những ý nghĩ vội vã
thoáng qua
thật mau
quên thật nhanh
Những đám mây
những hàng xe
những mùa hè
những đám đông
sự ồn ào và tĩnh lặng
tình yêu và bao dung
ở lại
trái tim còn biết buồn
thổn thức
giữa trùng trùng cuộc thế nhân gian
- Từ khóa :
- NHƯ QUỲNH DE PRELLE