- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Điệp Khúc Nhớ Đảo- Translated from Vietnamese into English by Hương Cau Cao Tân

24 Tháng Mười Một 202112:53 SA(Xem: 12950)
Nguyen Cong Khanh
Tác giả Nguyễn Công Khanh
thơ 
Nguyễn Công Khanh
ĐIỆP KHÚC NHỚ ĐẢO
Translated from Vietnamese into English by Hương Cau Cao Tân





Điệp Khúc Nhớ Đảo 
                          Nguyễn Công Khanh 07-2020

 

  

Ngày Mai Trở Lại Đảo. 
Biển có còn xanh. 
Rừng có còn hoang. 
Trời có còn nhiều mây trắng. 
Ngày mai trở lại đảo. 
Cỏ may có còn vờn nhau tới mãi cuối đồi. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Con sấu già đêm có còn quẫy, 
Trong lạch sâu Cửa Cạn. 
Bãi Bổn, sao biển năm cánh có còn, 
nằm soải dài dưới rặng dừa thưa. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Có còn ghẹ xanh ghẹ đỏ, 
Trên bến vắng Hàm Ninh 

Ngày mai trở lại đảo. 
Bầy cá voi có còn nằm phun nước, 
Mỗi mùa ruốc đến rủ nhau về. 
Lũ cá heo có còn chờ, 
Rỡn cùng thuyền trên sóng. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Có còn chim biển bay ngược gió, 
Đưa ta về những đảo mờ xa. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Có đêm nào còn trong, 
Đèn lập lờ trên đỉnh Bokor, 
Dẫn lối về tránh Vũng Trâu Nằm. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Mưa lũ có còn đổ, 
Sóng ngập tràn bờ nước Dương Đông. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Xuôi thuyền về An Thới. 
Thăm xóm đạo Ba Làng. 
Đừng qua Mũi Ông Đội, 
Đã sẵn mồi Biên Mai. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Nhớ ghé qua Hòn Thơm, 
Xem lại bầy cá nhỏ, 
Có còn trong dãy san hô. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Tiếng súng không còn nữa. 
Anh dân vệ trong làng, 
Chú du kích bên sông, 
Bắn bâng quơ cho có lệ, 
Sợ vỡ mất thiên đường. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Nhớ con chó Phú Quốc quá. 
Năm tháng bạn cùng ta, 
Trong quận nhỏ đìu hiu, 
Đi lạc đâu mất rồi, 
Lòng buồn thương vô hạn. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Con trâu rừng cuối cùng đã chết . 
Con trâu rừng cuối cùng đã chết. 
Huyền thoại ngày xưa đã vỡ rồi. 
Huyền thoại ngày xưa đã vỡ rồi. 
Vỡ thật rồi... 

Ngày mai trở lại đảo. 
Nhớ tìm về Dinh Cậu, 
Cồn cát bên sông chắc có còn. 
Những nấm mộ đạo trăm năm cổ, 
Chúa có đến kịp mang về Thiên quốc không . 

Ngày mai trở lại đảo. 
Nghĩa trang Quốc quân tha hương ngoài phi đạo, 
Có còn mỏi mắt vọng cố hương. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Có còn căn nhà sàn cửa biển. 
Có còn hàng dừa xanh rợp mát. 
Cô gái năm xưa chắc chẳng chờ. 

Ngày mai trở lại đảo. 
Câu chuyện sáu mươi năm cũ, 
Thôi đành để lại gửi thiên thu. 
Thôi đành để lại gửi thiên thu... 

 

 

 

 

REFRAIN OF MISSING THE ISLAND           by NGUYỄN CÔNG KHANH 07.2020

 

Translated from Vietnamese into English by Hương Cau Cao Tân

on 23.02.2021 in British Columbia, Canada

 

 

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if the ocean is still blue in colour,

And the forests are still having their wilderness,

And the sky is still covered with many clouds in their whiteness.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if the chrysopogon stalks are still playing together at hills’ ends forever.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if the night old crocodile is still tossing and turning over

In the Cửa Cạn Shallow Port’s deep water

And in Bổn Beach, if five pointed starfish are still

Stretching fully under rows of coconut trees so few.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if there are still blue and red sentinel crabs in living

On the deserted quay of Hàm Ninh

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if the flocks of whales are still lying spouting water

Waiting for the season of the sergestidae to come back, or

If the flocks of dolphins are still waiting there anymore

To play with the boats on the waves along the shore.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if there are still sea birds that ride against the wind over,

That will bring me to faraway islands, so far that they are visibly blurred.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if there are still some nights when the sky is getting clearer.

When the lights are flashing on Mount Bokor,

Guiding the way, avoiding the Hollow of The Lying Buffalo.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if the tropical rains are still pouring down the water,

If the waves are still overflowing the coasts of Dương Đông as ever.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

I will be riding the boat downstream to An Thới later,

Visiting the Ba Làng Village of religious followers,

Refraining myself from coming to Point Ông Đội’s border,

Since we already have the foods of Biên Mai, which are sweeter.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Reminding myself to visit Thơm Island, a place of nature,

To review if the school of tiny fish swimming in the water

Is still residing in the coral reef in order to wander.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Where the sounds of guns can be heard no longer,

Where a member of the team of Village’s Defenders

Or the guerilla fighter across the river

Will only once in a while pull the rifle’s trigger

Lest they destroy the heavenly realm of villagers.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Just to long for my Phú Quốc doggie the retriever,

That has been with me so long in friendship,

In the remote desolate district,

Who has been lost somewhere somehow,

Leaving an unhealable hurting wound in my heart now.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller

Where the last wild buffalo has already died.

Where the last wild buffalo has already died.

And the old myth has broken into pieces,

And the old myth has broken into pieces,

It has truly broken into pieces …

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Reminding myself to go back to the Mansion of the Master

Wondering if the graves on the islet beside the river,

Where the hundred year old ones of the faithful followers,

Will be brought back in time to Heaven by God the King of All Orders.

 

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if the National Guards’ Cemetery in diaspora beyond the runway,

Will still be longingly looking over for the home country so far away.

 

Tomorrow when I will be returning to the island as a traveller,

Wondering if there is still the stilt house at the sea port looking over,

Where rows of coconut trees are providing the cool shade,

Where the girl of the old years has probably lost her patience to wait.

 

Tomorrow when I will be returning to the island as a traveller,

Letting the sixty-year-old story become fader

Resigning myself to let it be immersed in time forever

Resigning myself to let it be immersed in time forever.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89264)
L ời tác giả : Viết Ký ức Hà Nội, tôi xem như là một sự đối thoại với Hà Nội, ba mươi sáu phố phường của chị Ban Mai. Cái nhìn của tác giả Ban Mai là của một người phương Nam về Hà Nội với nhiều suy nghĩ và ưu tư. Còn tôi, là cái nhìn của một người trẻ đã từng sống và học tập ở đây...
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 98694)
T ôi và nhà thơ Trần Hữu Dũng hiện lưu giữ khoảng 200 số tạp chí Văn, nói không phải “khoe”, đó là một số lượng không phải nhỏ. Có người gạ mua với giá cao, nhưng tôi không bán, bạn tôi tiến sỹ khảo cổ Nguyễn Thị Hậu yêu đồ cổ nói bán làm gì; dĩ nhiên có thể copy lại để lưu giữ, tuy vậy đọc bản chính vẫn sướng hơn.
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 119861)
Đ ời sống có khoảng nào cho riêng em Cho chiều nắng dịu dàng như lụa Tất cả lấp lánh sáng Tranh vẽ cũng cần màu nóng màu lạnh Em chọn màu bí ẩn mộng mơ...
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 92041)
N hạc sĩ Nguyễn Đức Quang, một trong những người sáng lập Phong Trào Du Ca Việt Nam hồi thập niên 1960, vừa qua đời lúc 4 giờ sáng ngày 27 tháng 3 nhật tại California, Hoa Kỳ, thọ 68 tuổi.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 78111)
M ỗi lần trước khi trở lại miền Trung, điều tôi thường hỏi: ngoài đó bây giờ mưa hay nắng. Lần này cũng thế, người em tôi vừa từ Huế trở về sau hai mươi ngày công tác nói: trời đang nắng và thành phố đầy hoa phượng, hoa sen. Bây giờ ngoài đó mùa hè và tôi nhớ tới không khí oi bức trong những chuyến đi cũ vào những thời gian đầu mùa hè: hoa phượng đỏ trên những ngọn cây, hoa sen nở đầy trong hồ Tĩnh Tâm, chung quanh trường thành, những trái nhãn nhỏ sai trên ngọn cây trong Thành nội.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90695)
G he chòng chành giữa dòng nước, tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền, mắt láo liên nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi dồn đống trong khoang thuyền. Hai tên đàn ông to người chèo ghe gõ nhẹ trên mui báo hiệu đã đến nơi tạm an toàn, chúng tôi có thể cử động đôi chút. Người chèo mũi vén tấm lá che mui nhìn vào.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 81622)
C húng tôi tới thị xã Cẩm Phả vào hồi mười giờ sáng. Một cơn mưa bất thường ập xuống, làm như trời cũng cảm được lòng người, nhỏ những giọt nước mắt của trời để làm chất xúc tác cho những giọt nước mắt của người có dịp tuôn trào.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 75181)
Ở mức độ cao hơn một tiểu thuyết khiêu dâm, Florence Dugas dẫn người đọc tiến dần đến chỗ thưà nhận nỗi đau và sự chối từ hiện hưũ, mà nguyên nhân bắt nguồn từ một tuổi thơ bất hạnh. Viết thẳng tay bằng một văn phong sống sượng - nhưng không trơ trẽn - Florence Dugas, với tự truyện Thống Muội , đã bóc trần mọi tình huống, gây xót xa, băn khoăn, trăn trở nơi người đọc. Là giáo sư kịch nghệ của hàn lâm viện kịch nghệ tại Pháp, cô cho xuất bản Thống Muội năm 1996, lúc 28 tuổi.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 77488)
C uộc phỏng vấn Cổ Ngư, Thận Nhiên, và Đỗ Lê Anh Đào với những tiêu đề: "Trở về cùng nhịp thở đất nước; Thơ, con đường ngắn nhất ; Việt Nam, không chỉ là một cuộc chiến" đã được Hợp Lưu thực hiện...
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 81800)
"Tôi mang đất nước tôi trong tim như một chàng trai mang chiếc bào thai đôi. Đó là sự nối kết dị thường. Nối kết với quê hương tôi và vì vậy bào thai đôi này phải được che đậy, bóp nghẹt, công nhận và cũng đồng thời bị từ chối. Thế là ta mang nó như mang một đứa trẻ đã chết. Sự nối kết dị thường buộc tôi phải có mối quan hệ với một đất nước khác.