- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG

20 Tháng Hai 20198:36 CH(Xem: 22654)



BE NOI - photo NguyenHoangNam
Bè Nổi - ảnh Nguyễn Hoàng Nam


TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG

 

Tháng giêng đọng giữa tay người

Thơm giọt nắng đổ ngát chồi lộc non

Tóc dài  thả xuống vai thon

Mướt xanh bờ cỏ, chập chờn, áo bay...

 

Buồn, thì em cứ khóc đi

Cớ sao, hiu hắt cứ ghì vào trong

Chiều , còn tràn với mênh mông

Mây  còn bay mãi giữa hư không ngày

 

Nghe như gió gọi tên ai

Để vu vơ nhớ  nối dài sợi đau

Buốt lòng, giọt nắng rơi mau

Ngỡ là giọt nước mắt trào chơ vơ

 

Ngậm ngùi dõi mắt mong chờ

Tháng giêng cứ mãi mờ vào âm hao

Vươn tay nhặt hết nỗi đau

Ngón tay rời rã còn đau đáu sầu

 

Kéo ngày  khép lại chênh chao

Bóng em nhoà nhạt tan vào hoàng hôn.

 

Biển Cát

 

 

 

MÙA XUÂN NẮNG ĐỖ

 

Thôi thì gửi nắng cho người

Tia vàng hiu hắt , giọt rười rượi chao

Đầy tay màu nắng hanh hao

Hong cho ấm những cơn đau bùi ngùi.

 

Nơi này chỉ có nắng thôi

Còn bao yêu dấu đã trôi theo người

Từ khi người bỏ cuộc chơi

Có con sáo nhỏ hót lời chia xa.

 

Nắng từ dạo ấy nhạt nhoà

Nỗi buồn trải suốt bao la tháng ngày

Mai vàng mấy độ lắt lay

Chỉ gió vờn thả hoa bay lửng lờ.

 

Mùa xuân tôi đứng ngẩn ngơ

Vu vơ hát mãi một câu mong chờ

Vươn dài chiếc bóng thẩn thờ

Ngậm ngùi nắng đổ chơ vơ bên thềm.

 

Biển Cát

 

 

GIAO THỪA

 

Đêm trừ tịch sao người không về để tôi mãi đợi

Trời cũng buồn nên cất hết những vì sao

Tôi ngước mắt lên chỉ thấy một màu thăm thẳm

Bóng tối phủ dày làm rượu sóng sánh đổ tràn tay.

 

Nhoà trong sương hương hoa đưa thoang thoảng

Mùi hương trầm hiu hắt tỏa mênh mang

Thời khắc giao thừa bâng khuâng khai bút

Dòng chữ ngập ngừng là nỗi nhớ thênh thang.

 

Mòn mỏi đi qua hết một thời tuổi trẻ

Nhặt đầy những ngậm ngùi trĩu nặng hành trang

Có bao nhiêu điều muốn quên nhưng vẫn nhớ

Để một ngày cuối năm sầu rưng rưng cố xứ quay đầu.

 

Về để nhớ để chờ một người không hẹn trước

Bao nhiêu lâu rồi mình lạc mất nhau

Dòng đời trôi chập chùng trăm nhánh rẽ

Người về một nhánh nào sao mãi mãi không tôi.

 

Đêm trừ tịch nghe buốt lòng trong nỗi nhớ

Chén rượu rót đầy chưa nhấp bỗng dưng say

Còn những muộn màng rưng rức một đời dài

Người không gặp làm sao tôi buông bỏ.

 

 

Biển Cát

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37667)
T ôi sinh ra là con gái. Hay ít nhất, bà ngoại thường gọi tôi là Gái. Tôi lớn lên với ngoại, được bà nuôi ăn nuôi học dạy dỗ thành người. Thuở nhỏ tôi thường hỏi ngoại Ba Mẹ tôi là ai, bà thường nói mẹ là nàng tiên xinh đẹp bị trời đày xuống trần gian. Trong đêm đen định mệnh giữa lòng đại dương, mẹ ra đi theo giông tố biển cả để hai bà cháu được bình an. Tuy xa mẹ từ đó...
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34097)
đ ời sống này nhạt quá nỗi sợ lá xanh in trên đốm mắt vàng hoa cũ nở cho người thức muộn em cũng đâu còn trẻ nữa phải không
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35366)
K hi ánh trăng leo song dọi vào phòng, tôi thấy em tỉnh táo. Mắt em sáng nhìn tôi quả quyết nói em yêu tôi. Rồi em ôm chặt như sợ tôi biến mất. Tôi say sưa với tình yêu, không phân biệt được mình đang mê hay tỉnh. Em cuốn quít, tan vào trong tôi. Trong đêm thơm nồng, chúng tôi tan trong nhau như trăng tan trong nước.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34707)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34804)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33173)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 38261)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36962)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33469)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31085)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.