- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÔ MÔI CHO NÀNG

17 Tháng Bảy 20245:04 CH(Xem: 6839)

thuyxinh867-
Hoàng Hôn Trong Mắt Em- photo Thuyxinh867


Thơ Huỳnh Liễu Ngạn

TÔ MÔI CHO NÀNG

 

khi ngoài cánh cửa

có tiếng chim sẻ liếp chiếp

đánh thức ngọn cỏ ngủ mê

một ngày cũng không

nhiều bận bịu

đi tưới cây

xong

hái mớ rau ngoài vườn

làm một vài câu thơ

rồi sực nhớ

chưa nhắn cho em một lời yêu

hỏi em có ngủ được không

ngoan và cứ nũng nịu

 

rồi mơ có một ngày

ngồi bên em

tô hồng một làn môi ướt

thật ướt

ướt & mọng & nồng nàn

mới nghĩ thôi

đã thấy tay chân líu nhíu vụng về

chà, thật vô dụng

 

bao lâu nữa thì khu vườn

sẽ thu dọn lại

đón chờ mùa đông lạnh lẽo

tuyết / gió và... mây thật thấp

và xám xịt và mưa

có cánh chim nào bay ngang trời

rớt lại một tiếng kêu lẻ bầy

như em

rồi cũng âm thầm bỏ đi

mất tích

giữa đời tôi

 

giữ chút ấm cho k cho k cho k

hai cánh tay tôi mỏi nhừ.

 

29.6.2021

 

VÀ EM BỎ LÀM THƠ

 

anh gối đầu lên dòng sông

để thở hơi em

bay vào hà nội

sông hồng môi em đỏ

như em nói lớn rồi

không hoa phượng nữa

ngửi mùi sen hồ gươm

sao em tinh khiết như lan

của mộng đầu ngây dại

 

anh gối đầu lên cánh tay

em nhìn đồng hồ đã mười giờ

thật khó ngủ

em không sợ xấu

chỉ sợ ốm thôi

 

biết vậy anh đi ngang chợ đồng xuân

mưa cho em chiếc áo dài trắng

em mặc vào vừa vặn

để anh nhìn không ra

 

kiếp sau anh thả hương vào tóc

anh về

và em bỏ làm thơ.

 

23.6.2021

 


LÁ BAY LAN CÓ ĐỨNG NHÌN

 

còn lại ngón tay của lan đan kẻ trên bầu trời

tôi về lá rơi ngoài vùng phủ sóng

có một ngọn đèn ở ngã tư hoa nở

hoa gạo đỏ hồng màu môi lan ngược gió

tôi thả từng sợi tơ hong của phố phường mất ngủ

cho tóc lan ướt sũng xuống ngực

lan nở nụ cười trên từng nhịp bước

từng móng tay sơn đỏ quấn quít ngõ hồn

 

tôi lách vào mắt lan chờ trăng trôi đúng hẹn

chờ gót chân lan xỏ dép vào khuya

tôi cứ tưởng lan đang khỏa thân vào bóng tối

đôi mắt mùa thu vừa tầm tan mấy nụ

nghe tiếng đóng cửa đêm khuya

cho môi tôi khát

qua mấy nhịp cầu tôi thấy áo lan bay

 

tôi nghe tiếng nước xối vào mắt

của xế chiều rạp bóng cánh chim cao

bay về miền hải đảo

chiếc lá vàng rụng xuống cô đơn

trên con đường không có tuổi tên

lan theo cao tốc lên vùng biên giới

chôn dấu vết đầu đời

cho tóc lan thơm đầy ngõ sớm chợ hôm

 

mấy bữa rồi nóng rát chân đê

mà cơn rét nàng bân vẫn chưa về kịp

để lan nắm chéo áo lên che

làm trái sấu rụng tròn cườm tay đeo xuyến

mùa long não khuya bên tả ngạn sông chờ

mà môi lan còn vương vấn

của chùa chiền sấm chớp

tiếng kinh cầu vào lòng mở áo tứ thân

 

tôi lại hắt hơi sổ mũi nhức đầu

sương muối tháng giêng còn trên núm ngực

lá bay lan có đứng nhìn.

 

2.7.2022

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tám 20244:40 SA(Xem: 5450)
Bằng những ngón tay thơ / Đêm ru em ngủ / Nhẹ từng bàn chân mỏi / Đêm theo nhau qua những bãi đồi
18 Tháng Tám 20243:37 SA(Xem: 4522)
Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ là cô giáo. Nhưng có lẽ là duyên trời nên tôi đã từng đứng trên bục giảng, dưới kia là những đôi mắt thơ ngây của các em thơ ngày ấy- học trò nhỏ của tôi và tôi đã là cô giáo.
18 Tháng Tám 20243:26 SA(Xem: 5774)
Lần đầu đôi ta hò hẹn …/ Anh hái đoá hồng dành tặng em / Bồi hồi… / Thời gian như ngừng trôi / Em lỗi hẹn, không tới / Những cánh hồng tả tơi
18 Tháng Tám 20242:40 SA(Xem: 5699)
Thu Yến sinh ra trong một gia đình công chức bình thường ở nông thôn thuộc một xã miền Tây Nam Bộ. Ba má Yến là nhân viên văn phòng tại một đợn vị sản xuất và phân phối vật tư nông nghiệp vùng ven Tây Đô. Nhà có ba chị em. Chị Hai là Thu Miên hơn Thu Yến ba tuổi nhưng bị khiếm khuyết, chậm phát triển bẩm sinh nên không đi học được chỉ quanh quẩn ở nhà với em. Đứa em trai út cũng bị khiếm khuyết về thể trạng, thường xuyên bị động kinh nên cũng chậm lớn không đi học được. Như vậy trong ba đứa con, chỉ có Thu Yến là xinh xắn, thông minh. Vì thế Yến là niềm kỳ vọng duy nhất của ba mẹ có thể ăn học nên người sau này phụ giúp ba mẹ nuôi chị và em, chăm lo gia đình.
15 Tháng Tám 202412:35 SA(Xem: 5743)
Những khối gạch đá đen trùi trũi trong ánh trăng lu chìm giữa những đám mây nặng trĩu đè lên thành Kim Lăng (Nam Kinh). Tiếng quạ kêu thảng thốt. Trong Viện Thái y, hơn chục viên Ngự y chắp tay cúi đầu vẻ ăn năn biết lỗi, xếp hàng trước viên Tổng quản của Hồng Vũ đế đang cao giọng: - Các vị Ngự y! Hoàng đế rất tức giận, và hoàn toàn thất vọng về các vị! Được hưởng ân huệ của triều đình không ít, nhưng đã mấy tuần trăng rồi, tính mạng vàng ngọc của Vương phi trao cho các vị, các vị đã làm được gì? Hơi thở của Vương phi ngày một mỏng manh như sợi cước…
10 Tháng Tám 20241:22 SA(Xem: 8104)
Sẽ thổi tắt ngọn nến / Của những ngày tháng Tư / Cửa mùa Xuân vừa khép / Mây rồi bay thật xa
09 Tháng Tám 202410:22 CH(Xem: 3721)
Xuân hồng, có chàng tới hỏi: – em thơ, chị đẹp em đâu? – chị tôi tóc xõa ngang đầu đi bắt bướm vàng ngoài nội.
09 Tháng Tám 20245:10 CH(Xem: 6181)
TÌNH SẦU là bài thơ nổi tiếng nhất và hay nhất của nhà thơ Huyền Kiêu. Ông tên thật là Bùi Lão Kiều (Có lẽ bút danh Huyền Kiêu xuất phát từ tên của ông là Kiều: Kiêu huyền thành Huyền Kiêu), sinh năm 1915, nguyên quán ở tỉnh Hà Đông (cũ). Ngoài viết văn, làm thơ ông còn cộng tác với nhiều báo ở Hà Nội. Ông công tác ở tạp chí Văn Nghệ (HNV), nhà xuất bản Văn học (HLHVHNTVN). Những tác phẩm của Huyền Kiêu: Sang xuân (1960), Mùa cây (1965), Bầu trời (1976). Sau 30 Tháng Tư năm 1975 ông vào Sài Gòn sinh sống. Ông mất ngày 8 tháng 1 năm 1995 (Ất Hợi), hưởng thọ 80 tuổi.
09 Tháng Tám 20244:31 CH(Xem: 6750)
hỏi đang ở giữa ban ngày / hay sắp đêm tối phủ đầy nơi nơi? / dường như điềm báo tới trời / dân kia thêm khổ vài đời nữa chăng?
05 Tháng Tám 202412:31 SA(Xem: 6933)
Ông Võ Phiến gọi Nguyễn Mộng Giác là một người “thàng”(hậu). Ông Nguyễn Mộng Giác cũng gọi Võ Phiến là “thàng”. Và, hai ông định nghĩa thàng như sau: Nguyễn Mộng Giác: "Thàng" không phải là hiền. "Thàng" là một chữ định hình, chứ không định tính. Người thàng, là người ít nói, tránh né những tranh chấp rắc rối, sẵn sàng chịu phần thua thiệt để giữ hoà khí, cố giữ bề ngoài đơn giản lùi xùi để không bị ai xem là kẻ quan trọng. Người thàng có thể hiền lành vì không dám làm việc dữ. Nhưng người thàng cũng có thể có những phản ứng bất ngờ dữ dội khi đột nhiên không thể chịu đựng được mãi sự thua thiệt. Người ta bảo người thàng hay cộc.” (Đặc san Tây sơn –Bình Định,1999) Và Võ Phiến: “Thàng là chữ riêng của người Bình Định, và cũng là chữ riêng để mô tả người Bình Định. Thàng cũng nói là thàng hậu; thàng hậu nghiã gần như hiền hậu, nhưng còn đi xa hơn hiền hậu nữa kia, vì nó có khả năng mô tả, hiền hậu thì không. Hiền hậu, thực thà là một đức tình, một nết hay; thàng hậu còn là một...