- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA XUÂN ĐỢI BÌNH MINH

16 Tháng Hai 20204:21 CH(Xem: 21996)

chim- photo NGUYEN HOANG NAM
photo Nguyễn Hoàng Nam

MÙA XUÂN ĐỢI BÌNH MINH

 

hãy tạc hình hài

bằng những ngón tay thiên mộng

trong những đêm như đêm nay

trời giăng đầy sao

hãy nhóm lên ánh lửa năm nào

bằng bó củi đã ngủ quên

trên tấm lưng trần ký ức

… và những bước chân vội vã qua mau

 

hãy quên đi nụ cười hư hao

trên nhấp nhô lồng ngực

thuở cuồng si thổn thức ngọt ngào

trong những đêm như đêm nay

đợi bình minh qua song cửa

để thấy rằng

những xốn xao đã làm nên sự sống …

hãy cúi đầu cho giấc mơ tan vào biển rộng

những mù khơi đọng lại thảo nguyên

nỗi nhớ lót đường cho mùa thu thổi qua khe đá

và cho thi ca gõ nhẹ chốn tim người

 

hãy kéo dài nụ hôn che lấp tiếng cười

để bước chân người trôi nhẹ

khuôn mặt sẽ mờ theo ngày mưa vỡ

nghìn trùng thanh xuân trong đôi mắt nàng Thơ

 

trong những đêm như đêm nay

bầu trời giăng đầy sao

… hiếm hoi em

vạt tóc đen bất chợt quay về …

 

 

thy an

 

 

MÙA THU NGÔN NGỮ TRỤ LẠI

 

mùa thu cầm hạt dẻ trên tay vừa lượm

(tây phương ưa chuộng, nướng trên lửa thơm dòn)

ngồi yên trên ghế đá 

tay run vai lạnh

con đường xào xạc lá vàng

nghe gió mang lại cảm hứng

ngồi xuống đây : trăm ngàn thi sĩ reo vui

 

xa xa ngôi nhà xám mờ

ánh lửa heo hắt mang chút hiển linh của trời đất

soi vào góc tối những kể lể riêng tư

điều gì đó lâng lâng khó hiểu

xin đừng đi nhanh, hãy dừng một phút

cho ngôn ngữ trụ lại

cho tưởng tượng lan ra

bước chân ai đó 

đi qua như tấm lòng của gió

mang về những nỗi buồn không định dạng

hỗn mang chữ và thơ

hãy cho trái tim chút mộng mơ

dựa vào cây sồi rêu phủ 

nghe hoa nở trong tâm hồn

cho dù mùa thu tiếng chim thật hiếm

 

con đường rừng nhiều bông hoa úa tàn

ngày sương tháng mười một

phảng phất những âm thanh kỳ lạ

mùa thu huyền bí vuốt ve khăn choàng áo ấm

nói những điều em chưa bao giờ nghĩ đến

về đủ thứ tình cảm và tình yêu

về nỗi nhẹ nhàng của bàn tay trên tóc và mặt

về sự yên lặng làm ngợp tâm hồn những đêm trăng

để em không hoài nghi bóng tối

và yêu ngọn nến thắp sáng từ những nơi thật xa

 

và khi trở về ngôi nhà sưởi ấm

mùa thu sẽ nói lời ân cần

của độ lượng đất trời trên những bạo lực và lộng ngôn

nỗi bất lực và bất mãn đi kèm lời nói

ghi trên giấy rẻ tiền tái tạo

mông lung như cuộc đời kẻ viễn phương mấy niên kỷ xa nhà

 

mùa thu cất tiếng nói đâu đây

trăn trở…

 

thy an

01-2020

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 20245:10 CH(Xem: 3622)
TÌNH SẦU là bài thơ nổi tiếng nhất và hay nhất của nhà thơ Huyền Kiêu. Ông tên thật là Bùi Lão Kiều (Có lẽ bút danh Huyền Kiêu xuất phát từ tên của ông là Kiều: Kiêu huyền thành Huyền Kiêu), sinh năm 1915, nguyên quán ở tỉnh Hà Đông (cũ). Ngoài viết văn, làm thơ ông còn cộng tác với nhiều báo ở Hà Nội. Ông công tác ở tạp chí Văn Nghệ (HNV), nhà xuất bản Văn học (HLHVHNTVN). Những tác phẩm của Huyền Kiêu: Sang xuân (1960), Mùa cây (1965), Bầu trời (1976). Sau 30 Tháng Tư năm 1975 ông vào Sài Gòn sinh sống. Ông mất ngày 8 tháng 1 năm 1995 (Ất Hợi), hưởng thọ 80 tuổi.
09 Tháng Tám 20244:31 CH(Xem: 3737)
hỏi đang ở giữa ban ngày / hay sắp đêm tối phủ đầy nơi nơi? / dường như điềm báo tới trời / dân kia thêm khổ vài đời nữa chăng?
05 Tháng Tám 202412:31 SA(Xem: 4513)
Ông Võ Phiến gọi Nguyễn Mộng Giác là một người “thàng”(hậu). Ông Nguyễn Mộng Giác cũng gọi Võ Phiến là “thàng”. Và, hai ông định nghĩa thàng như sau: Nguyễn Mộng Giác: "Thàng" không phải là hiền. "Thàng" là một chữ định hình, chứ không định tính. Người thàng, là người ít nói, tránh né những tranh chấp rắc rối, sẵn sàng chịu phần thua thiệt để giữ hoà khí, cố giữ bề ngoài đơn giản lùi xùi để không bị ai xem là kẻ quan trọng. Người thàng có thể hiền lành vì không dám làm việc dữ. Nhưng người thàng cũng có thể có những phản ứng bất ngờ dữ dội khi đột nhiên không thể chịu đựng được mãi sự thua thiệt. Người ta bảo người thàng hay cộc.” (Đặc san Tây sơn –Bình Định,1999) Và Võ Phiến: “Thàng là chữ riêng của người Bình Định, và cũng là chữ riêng để mô tả người Bình Định. Thàng cũng nói là thàng hậu; thàng hậu nghiã gần như hiền hậu, nhưng còn đi xa hơn hiền hậu nữa kia, vì nó có khả năng mô tả, hiền hậu thì không. Hiền hậu, thực thà là một đức tình, một nết hay; thàng hậu còn là một...
04 Tháng Tám 20241:26 SA(Xem: 3372)
Nhận được tin buồn / Người bạn đời của nhà văn Võ Phiến / Bà Võ Thị Viễn Phố / Pháp danh Nhật Trân / Đã mệnh chung ngày 24 tháng 7 năm 2024 (nhằm ngày 19 tháng 6 năm Giáp Thìn) Hưởng thọ 94 tuổi.
22 Tháng Bảy 202412:02 SA(Xem: 5805)
Bạt Xứ là bút hiệu của Tiết Hồ, khi viết truyện ngắn ký tên Triêu Ca. Tiết Hồ còn là một nhiếp ảnh gia với nhiều cuộc triển lãm cá nhân và nhóm tại Úc. Có tác phẩm đăng trên Tập Họp, Da Màu, và trong bộ sách "Twenty years of Vietnamese Arts and Literature" (1995 - Dainam). Định cư tại Úc. Hiện sống ở Cam Bốt.
21 Tháng Bảy 202411:15 CH(Xem: 4833)
rì rào sóng / nằm thức trăng viễn mơ / làm sao nhớ biển / làm sao / đất nín thinh / đại lục biến hình vu vạ / làm sao ôm mi cong / khuôn mặt nàng cong / đầm đìa những má /
21 Tháng Bảy 202410:42 CH(Xem: 4582)
Ngày 5 tháng 8, 2024 sắp tới đây, đúng vào sinh nhật thứ 76 của cựu TT Samdech Techo Hun Sen, hiện là Chủ Tịch Thượng viện, lãnh đạo đảng Nhân Dân Cam Bốt (CCP), được con trai trưởng của ông là TT Hun Manet chọn là ngày Lễ Động Thổ khởi công Dự án Kênh đào Funan Techo – đang được rầm rộ chuẩn bị như là một ngày lễ hội lớn, với đốt pháo hoa và chiêng trống nổi lên từ khắp các chùa chiền cùng với lời cầu nguyện của giới sư sãi trên toàn Vương quốc Cam Bốt. Nhưng với cái giá môi sinh nào phải trả cho cả hai dân tộc Khmer và Việt Nam đang hiển lộ và không còn là những ẩn số.
21 Tháng Bảy 202410:30 CH(Xem: 5061)
lên cành níu một bóng cây / bữa kia em có đưa tay ra tìm / tìm anh ở những cánh chim / bay theo tiếng gọi con tim xa vời
17 Tháng Bảy 20245:04 CH(Xem: 4348)
rồi mơ có một ngày / ngồi bên em / tô hồng một làn môi ướt / thật ướt / ướt & mọng & nồng nàn / mới nghĩ thôi / đã thấy tay chân líu nhíu vụng về / chà, thật vô dụng
17 Tháng Bảy 20244:12 CH(Xem: 4090)
Nàng ngồi lặng lẽ trên ghế sô-pha. Chiếc váy màu đen mở ra khoảng trống vô hình. Hai cánh tay rã rời đặt lên thành ghế. Ánh đèn màu nhập nhòa hắt trên phố vắng. Nàng ngồi chờ hắn về. Hắn sẽ đi trên chiếc xe bịt kín màu đen, gương mặt lạnh lùng. Hắn có mùi đàn ông pha hương gai cầu. Gót giày thường lấm một thứ gì đó rất ít, nhưng cũng đủ cho nàng phát hiện ra: cát bờ sông, bùn đất quánh đặc, than cháy, hoặc thứ gì không màu mùi vị mà lẩn quất xô đẩy chen lấn tanh tanh mùi đỏ nhầy nhụa. Hắn không thích nàng nói gì. Chỉ sở hữu một cách chậm rãi và ngông cuồng. Sau đó hắn đưa cho nàng một tập những tờ màu xanh. Chuông điện thoại reo. Nàng nhích người ể oải đứng lên với cái máy, ể oải a lô. Cánh tay mỏi đã có thể đưa lên, chậm rãi như chờ sự đồng lõa. Phía bên kia im lặng. Lạ thật, có lẽ ai nhầm máy. Ném máy xuống bàn, nàng lại co chân lên ghế trong tư thế chuẩn bị ngủ. Nhưng rồi điện thoại lại reo. Nàng không buồn đứng dậy nữa. Tự nhiên cơn buồn ngủ kéo đến. Nhưng chuông cứ reo...