- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỜI TỰ TÌNH CỦA CHIẾC LÁ CUỐI THU

16 Tháng Mười 201911:36 CH(Xem: 18004)

Nguyen Thi Bach Van-bw
Nhà thơ Nguyễn Thị Bạch Vân

Lời tự tình của chiếc lá cuối thu

 

Em chờ anh cuối dốc con đường cũ

Em chờ anh dưới những bậc chung cư

Chiều bên em, gọi tên mùa yêu dấu

Hoàng hôn anh gọi hết một thiên thu

 

Em dỗ mình hoài đời cũng ngọt

Em vuốt từng sợi tóc cũng suông

Em có thể làm gì hơn thế nữa

Là chờ đợi anh ở cuối con đường

 

Em còn nợ nhân gian một đời cơm áo

Anh còn nợ em  một thuở yêu nào

Đêm chiêm bao mơ  về  mùa xanh  biếc

Duyên cớ gì ta làm hỏng đời nhau

 

Có những khuya dưới ánh đèn mờ ảo

Em đứng nhìn người ta yêu nhau

Mình như con sâu ẩn trong chiếc lá

Cứ đo hoài từng khúc đớn đau

 

Em chờ anh dưới dốc con đường cũ

Em chờ anh ở cõi diêm phù

Mình mang theo những lời tình tự

Để luân hồi còn nhớ đã từng yêu 

 

Nguyễn thị Bạch Vân

13/10/2019

 

 

Lời hứa của gió

 

Anh nói sẽ về thăm em chứ

Để em còn tô điểm lại dung nhan

Nhuộm lại mái tóc xưa chớm bạc

Tẩy trên da mình vài đốm tàn nhang

 

Anh hứa sẽ về thăm em chứ

Để em còn sắp xếp cái giường đôi

Đặt lên cửa sổ chậu hoa hồng đỏ

Cái chăn màu xanh từng đã ngọt bùi

 

Anh nói sẽ về thăm em chứ

Chắc ngoài kia trời trở rét hở anh?

Em ở đây phải mặc thêm áo ấm

Đêm giật mình  trăn trở đúng ba canh

 

Anh vẫn hứa như anh từng hứa

Mà chờ anh em vẫn cứ chờ

Cây bằng lăng  trước ngõ bao lần thay lá

Những cánh hoa buồn tím đến không ngờ

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Gánh tình ra chợ

 

Quang tình một gánh hàng rong

Hắt hiu giữa chợ long đong giữa đời

Nghiêng vai rớt xuống cuộc vui

Ngày tôi xuân hạ đêm người thu đông..

 

Trên vai một mảnh tình không

Ai đem cắt sợi tơ hồng làm đôi

Một nửa tôi buộc lấy tôi

Còn ai một nửa thả trôi xuống dòng

 

Quang tình ra giữa phố đông

Nghe người ta ngã giá đồng xu vang

Tôi quang đến lúc chợ tan

Tôi quang đến lúc chiều tàn tôi quang

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Đêm trên đường Nguyễn thiện Thuật

 

Xuống phố tối thứ bảy

Lang thang biết đi đâu

Người ta sắp kết thúc

Mình chỉ mới bắt đầu

 

Quán xá dần thưa khách

Con đường vắng người qua

Đèn ngã tư vàng chậm

Trăng rơi xuống mái nhà

 

Đâu đây mùi hoa sữa

Đâu đây là dạ hương

Lòng ta là quán trống

Đi như kẻ cùng đường

 

Lá khô rơi vào đêm

Một tiếng chạm thật buồn

Ta thấy mình như lá

Chẳng có gì khác hơn

 

Nguyễn thị Bạch Vân

1/11/2018

 

 

Mưa rơi nhớ phố Đại An

 

Người ơi cái nắng trung phần

Bây giờ có khác những lần tôi qua

Gió đưa mấy buồng cau già

Hồng gai tỉ muội hiên nhà còn không.?

 

Đi rồi quên suối quên sông

Quên cây cầu nhỏ lòng vòng mỗi trưa

Nơi tôi dài những cơn mưa

Mưa rơi ướt nỗi buồn xưa nhớ người

 

Gió đưa con gió về xuôi

Hàng cau ngày ấy chẻ đôi trái sầu

Người ơi đâu phải bể dâu

Sao mà  như thể hai đầu tương giang

 

Nghe mưa  nhớ phố Đại An.....

 

Nguyễn thị Bạch Vân

13/9/2019

Ý kiến bạn đọc
08 Tháng Mười Một 20219:05 CH
Khách
Kính thưa nhà thơ Bạch Vân
Tôi có chuyện muốn nói với nhà thơ.
Xin vui lòng liện lạc với địa chỉ thư điện tử của tôi
Xin cám ơn nhiều
Hương Cau Cao Tân
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31669)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35825)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 46284)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31271)
V ũ Ánh là một nhà báo yêu nghề và say mê với công việc. Ông qua đời tại phòng làm việc tại tư gia; bài báo cuối cùng của ông mang tựa đề "Hà Nội vẫn chưa đủ niềm tin cởi trói báo chí," được gởi đến Nhật Báo Người Việt lúc 11:37 phút sáng của ngày cuối cùng trong cuộc sống ông. Bài báo được đăng trong trang A1 của số báo hôm nay, trên mục “Sổ Tay” hàng tuần.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31073)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32974)
V ừa qua trên các phương tiện thông tin đại chúng xôn xao các vấn đề liên quan đến giải thưởng Nhà nước, Hồ Chí Minh… Trò chuyện về ảnh hưởng tích cực của các giải thưởng, Nhà văn Vũ Đảm – Phó tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn có đưa ra một vài ý tưởng rất đáng quan tâm. Ý tưởng này cách đây sáu năm đã được Nhà văn Vũ Đảm nêu lên trong một bản luận văn tốt nghiệp Thạc sĩ văn hóa của mình. Sau đây là cuộc phỏng vấn với nhà văn Vũ Đảm do Thủy Hướng Dương thực hiện.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34151)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32949)
b ên triền đời trượt chân chạm thời gian không giọt âm thanh nào vang trong tịch lặng chỉ có lửa cháy bùng huyễn hoặc ta ngơ ngẩn nhìn thơ bay lượn khắp cùng
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31068)
N hư Cần Thơ có ngày thơ rụng Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau Còi phà hụ trong tim Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30058)
C ó những dòng sông trôi đi mãi Em của ta hề! như mây bay Và những bài thơ không chép lại Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.