- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TỪ EM QUA BUỔI NẮNG MƯA

11 Tháng Tư 20199:19 CH(Xem: 20229)



SUONG KHUYA -Quy SG
Sương Khuya -ảnh Quy SG

Tháng năm

 

Tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ

Ve khép lời trước mắt ai dưng

Gói thơm trong áo em về mộng

Lạc bước chiều ơi…phải ngập ngừng

 

Tôi với tôi là hai số không

Ngồi đây nhớ đấy cũng bằng không

Người ơi quê cũ mà đâu cũ

Son phấn che ngang má ai hồng

 

Tôi vẫn là xuân phía không xuân

Quê người mỏi gót tạm dừng chân

Yêu em mỏi đợi thành xa lạ

Yêu chẳng thành yêu hoá ngại ngần

 

Em đã là mây trót xa quê

Và mưa và nắng đã ăn thề

Đâu mảnh linh hồn vương sương khói

Để buồn cho xác phía bên kia

 

 PHAN THÀNH MINH

 

 

 

Nỗi đau đồng nghèo

 

Đường cày thôi vắt vai trâu

Nỗi đau đồng trũng lúa khâu kín rồi

Gánh về cả tiếng ru nôi

Con lạ ngủ thúng

Mẹ cười héo hon

 

Cau ba bổ sáu ăn giòn

Mười tư có khuyết thì còn mười lăm

Che con bên lạnh mẹ nằm

Phên thưa chiếu mộc căm căm gió lùa

 

Trâu nằm nhai lại đường bừa

Còn lúa con gái

Còn mùa thảnh thơi

Xuân đi hương sắc cạn rồi

Sen hồ giận tím bờ môi lỡ làng

 

Thu đâu ai nhuộm mà vàng

Cầu tình ai bắc mà sang với tình

Thương mình mình sống cho mình

Mặc mưa cứ thoả thích tình gió mưa

 

 PHAN THÀNH MINH

 

 

Từ em qua buổi nắng mưa

 

Đi từ câu mẹ ru nôi

Em qua trăm nẻo đường đời nắng mưa

Lâu rồi em đã về chưa

Dòng sông vẫn giữ ngày xưa em hiền

 

Nắng lên từ nón em nghiêng

Nụ xuân ửng chín trên miền ca dao

Mùa vàng pha áo em nâu

Lúa ơi cho gửi vài câu ân tình

 

Biển quê vẫn đỏ máu mình

Súng gươm chưa tạc vẹn hình quê hương

Mẹ còn dầu dãi nắng sương

Đèn khuya thức với nỗi buồn cô liêu

 

Giao mùa lũ lụt nắng thiêu

Gian lao như nợ đọng niêu cơm đèn

Sao trời tiếp lửa em nhen

Làm sao tôi biết là đêm vô cùng

 

Vẫn còn nghiên bút thuỷ chung

Vẫn thơ và rượu bềnh bồng khói sương

Vẫn yêu với mộng bình thường

Hoa đâu rực sáng từ hương của mình

 

PHAN THÀNH MINH

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34085)
đ ời sống này nhạt quá nỗi sợ lá xanh in trên đốm mắt vàng hoa cũ nở cho người thức muộn em cũng đâu còn trẻ nữa phải không
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35362)
K hi ánh trăng leo song dọi vào phòng, tôi thấy em tỉnh táo. Mắt em sáng nhìn tôi quả quyết nói em yêu tôi. Rồi em ôm chặt như sợ tôi biến mất. Tôi say sưa với tình yêu, không phân biệt được mình đang mê hay tỉnh. Em cuốn quít, tan vào trong tôi. Trong đêm thơm nồng, chúng tôi tan trong nhau như trăng tan trong nước.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34704)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34796)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33164)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 38246)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36950)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33463)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31083)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36943)
anh còn yêu em không? một ngày ánh nắng cắt con đường thành hình thù rối loạn chập chờn vẽ lại ảo ảnh nhiều màu