- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hoàng Xuân Sơn, chùm thơ mới

30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34254)


nguyenhoangnam-phocaonguyen-content

 Phố Cao Nguyên- Ảnh Nguyễn Hoàng Nam



một bài thơ ý cũ điệu buồn

  gởi bạn tôi Nguyễn Xuân Hoàng

 

tôi có thời ở đường 14 nay lùi lại 12

những phiến gân năm tháng trổ dài

chẳng biết khúc nào mình an tọa

tôi quen sống một đời xa lạ

 

lúc nhớ lại mình lởn vởn trần mây

lau sậy ven sông hồn liễu rất gầy

bến đã chia xa màu trăng lạnh

cuộn chỉ rối bời không ai quay nhánh

 

con sâu vẫn đo lá ngoài vườn

mình vẫn nhủ mình nhớ nhớ thương thương

tuồng tích ấy có chi đâu mà vọng nội

ờ. thì vết đau bên trong vẫn hằng sôi nổi

 

mặt trời trên da lửa đốt âm hồn

cánh tay trần. phế tích. những nụ hôn

đã hoang dại theo chiều tóc trắng

có khi nao bồn chồn hơi thở ngắn

 

mà sông cuồng biển dậy mênh mang

tôi biết đời rung theo mỗi giọt đàn

cùng nốt lặng buổi về câm nín

hoa trái đầu thềm hương non già chin

 

chân bết bùn. thèm vụng nước mưa

những mùa đi sấm nộ không ngờ

nước mắt con chim nhỏ đầu cành viêm nhiệt

cây lá ngoài sân vẫn còn thao thiết

 

 

hoàng xuân sơn

cuối tháng 6 hai ngàn mười bốn


 

lục bát pha

 

 

người thú. và [ngói bỏng]

 

như nứa rền. gào. lưỡi cong

như lửa tàn. [đêm tàn] đêm

ngói bỏng

chong mắt buồn

lệ tuôn nguời tuôn mưa tuôn

rùng rùng thất tán

theo khuôn nhạc vàng

treo nồng

một bãi xa phương

cầm cố lục lạc ngợp

phường đất đai

chuyến đi kinh thương níu dài mãi

còn

hơi thủng đinh tai xé hồn

bêu đầu non

rịt đầu non

cùng chòi xương rã

lăn tròn

thú

dâm

 

 

ánh trăng

 

cái lưng khòm. bộ dạng. tra

chỉ duy sắc mặt còn da dẻ hồng

hoa vạn thọ ở đầu sông

ngóng phường nước nhược thuyền đông trẩy về

khuấy chèo vỡ ánh trăng mê

 

 

dấu

 

dấu quê là dấu quê mình

việc gì phải giấu lênh đênh phận người

ôi khóc có khi là cười

điên là điên tỉnh ngậm lời nghe nhau

đêm rồi. hết cuộc bể dâu

mượn trời che một vết đau trùng phùng

mượn trang nghiêm lối nguyệt hồng

ngước nhìn với mặt thu đông bồi hồi

dấu quê là dấu quê người

 

 

hoàng xuân sơn

8 mai 2014

 

 

 

 

vườn. và phố

 

chơi ngoài trời. ăn ngoài trời

có khi nghe đươc. giọng cười thiên nhiên

này em. rũ bỏ ưu phiền

rồi tươi thêm một chút duyên thị thành

 

 

 

bị vong lục

 

con lốc châu chấu chuồn chuồn

thổi qua đồng lửa

thổi luồn dưới khe

hạ vàng im bặt tiếng ve

nên khô mùa hạn

bóng đè lên cây

đè nhau

bị gậy ăn mày

đè luôn cả hội nước mây trùng phùng

trí ngu

không có chỗ dùng

trí khôn thì đã

mịt mùng giong khơi

một ngày hát biển: à ơi

biển chìm mất dấu

tô bồi lục vong

 

 

Hoàng Xuân Sơn

23 tháng 6 năm 2014

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37673)
T ôi sinh ra là con gái. Hay ít nhất, bà ngoại thường gọi tôi là Gái. Tôi lớn lên với ngoại, được bà nuôi ăn nuôi học dạy dỗ thành người. Thuở nhỏ tôi thường hỏi ngoại Ba Mẹ tôi là ai, bà thường nói mẹ là nàng tiên xinh đẹp bị trời đày xuống trần gian. Trong đêm đen định mệnh giữa lòng đại dương, mẹ ra đi theo giông tố biển cả để hai bà cháu được bình an. Tuy xa mẹ từ đó...
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34100)
đ ời sống này nhạt quá nỗi sợ lá xanh in trên đốm mắt vàng hoa cũ nở cho người thức muộn em cũng đâu còn trẻ nữa phải không
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35370)
K hi ánh trăng leo song dọi vào phòng, tôi thấy em tỉnh táo. Mắt em sáng nhìn tôi quả quyết nói em yêu tôi. Rồi em ôm chặt như sợ tôi biến mất. Tôi say sưa với tình yêu, không phân biệt được mình đang mê hay tỉnh. Em cuốn quít, tan vào trong tôi. Trong đêm thơm nồng, chúng tôi tan trong nhau như trăng tan trong nước.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34731)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34826)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33183)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 38264)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36985)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33495)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31089)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.