- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Viền theo mẫu tự

14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 59368)
chokhach-ddson-content
 
Chờ khách / Ảnh Dương Đức Sơn


Mi không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu
Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu
Những tên áp-phe, mặt rô
Những tên lại cái, xăng pha nhớt...
 tàng ẩn
 điên loạn chụp giựt từng cơ hội
Rồi một ngày cờ tàn rã đám như rã bánh xe
Chết mất dấu hay dạt vào liếm vết thương đời trong một ổ tối nào đó
Lòng căm hận

Còn mi vẫn một mình một mê lộ
Đi về đêm đêm
Những vần thơ cháy ngút
Những trang văn gió lộng
Một trang web mâm cỗ văn chương
Vẫm âm thầm hung địa với đường bay riêng của mình
Chưa bao giờ chết chẳng bao giờ chịu thua
Đầu hàng hay chán nản
Mi vẫn viết mòn bàn phím
Cảm xúc mải miết tung cánh hoang lộng
Từ đây đến khi giã từ
Mi vẫn sẽ còn viết
Vì tận cùng tâm hồn mi là ngọn lửa khát vọng
Đời mi ẩn trong chữ, ngủ trong chữ
Cứ đập chữ ra, mi ở đó
Cuộc đời mi viền theo từng mẫu tự
Cuộc đời cho đến khi chết
Mi vẫn còn chưa đi hết đam mê...

Thấm tháp gì đâu, bao địa ngục kẻ khác
Những tên bạo chúa chơi cờ
Tay du đãng kiếm ăn
Tên mặt rô dâm loạn
Tấn trò đời
Diễn tuồng cho đến phút chót
Hạ huyệt bi hài
Mi cũng bao ngày bầm dập như một trái thối
Nỗi đau cương mủ
Nhưng có làm sao
Bởi không cơn cớ gì làm sao mi viết?
Đôi khi, mi có ý nghĩ với cuộc đời này bởi là một vết thương
Bao kẻ khác nhìn vào đó nhận ra mình
Như lạc vào nhà cười
Cù quay nắc nẻ trên mặt đất
Bao nỗi buồn sương khói bay lên


Cuộc đời mi viền theo mẫu tự
Những câu thơ rơi ra
Trên đường về hố thẳm
Thắp lên vẻ hiu quạnh
Một kiếp sống mờ nhạt

Cứ thế
Chồng tầng tầng lớp lớp
Vẻ hung địa hoang tàng
Thế kỷ lẫn vào thế kỷ...




Nguyễn Hữu Hồng Minh
11.2010

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35723)
L à lời thơ của những buổi chiều Những đêm cô độc Những tiếng cười từ ngày cũ Bỗng dưng mọi chuyện không còn cần thiết
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 41356)
N àng mất liên lạc với Thẩm cho đến hôm hai mươi ba tết. Có lúc, nàng đã thầm nghĩ Thẩm kết thúc công việc với nàng rồi. Biết đâu như vậy tốt hơn. Nàng cũng không thích cảm giác nhận tiền của người khác mà chẳng phải làm gì. Khi nàng vừa cúng ông táo xong, Thẩm gọi: “Tôi đang đợi cô, đi với tôi về phố Hoài được chứ?” Phố Hoài ư?
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 29839)
D ựa trên truyện ngắn Nước như nước mắt của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, đạo diễn Nguyễn Võ Nghiêm Minh đã dựng thành phim, kết hợp các thể loại của điện ảnh: viễn tưởng, ly kỳ, lãng mạn. Bối cảnh phim vào năm 2030, tình trạng biến đổi khí hậu đã khiến cả vùng ven biển miền Nam chìm trong nước, kèm theo đó là những bi thương trên thân phận con người…
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33548)
E m nhường anh cho người ta ôm về chiều bão đổ cây thuỳ dương tím mắt gió cát phủ trắng nhói đau.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 31513)
...trò chơi đĩ điếm, gian lận và lừa đảo, làm một thứ vũ nữ chính trị bám quanh cái cột Marx Lê nin để múa cột à ơi ...
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33385)
N hư những chuyến đi xa nỗi muộn phiền bỏ lại không đem theo gì ngoài trái tim phủ bụi .
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34048)
V à chúng ta dễ dàng nhận ra màu đỏ của “Đàn sẻ ri bay ngang rừng” thường xuyên nhất được dùng để tả máu. Máu khi người vợ sinh con, và máu khi những con chim sẻ bị bắn chết: sự đối lập của màu đỏ của bắt đầu sự sống và màu đỏ của bắt đầu sự chết.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32756)
C ỏ mùa mưa xưa Đưa em về với gió Xanh tím lòng mắt nhói cơn đau Sắc trầu cau quệt ngang vôi tứa
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 31393)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu. Lênh láng chờ trăng lên để lóng lánh. Buồn là chất rắn nóng chảy. Đóng vảy trên da thịt.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32681)
T hời gian như ngắn đi dần Chiếc kim giây tích tắc lần cuối chưa Mà bao đôi mắt tiễn đưa Cứ ngân ngấn… phút tay vừa vẫy tay