Mi không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu Những tên áp-phe, mặt rô Những tên lại cái, xăng pha nhớt... tàng ẩn điên loạn chụp giựt từng cơ hội Rồi một ngày cờ tàn rã đám như rã bánh xe Chết mất dấu hay dạt vào liếm vết thương đời trong một ổ tối nào đó Lòng căm hận
Còn mi vẫn một mình một mê lộ Đi về đêm đêm Những vần thơ cháy ngút Những trang văn gió lộng Một trang web mâm cỗ văn chương Vẫm âm thầm hung địa với đường bay riêng của mình Chưa bao giờ chết chẳng bao giờ chịu thua Đầu hàng hay chán nản Mi vẫn viết mòn bàn phím Cảm xúc mải miết tung cánh hoang lộng Từ đây đến khi giã từ Mi vẫn sẽ còn viết Vì tận cùng tâm hồn mi là ngọn lửa khát vọng Đời mi ẩn trong chữ, ngủ trong chữ Cứ đập chữ ra, mi ở đó Cuộc đời mi viền theo từng mẫu tự Cuộc đời cho đến khi chết Mi vẫn còn chưa đi hết đam mê...
Thấm tháp gì đâu, bao địa ngục kẻ khác Những tên bạo chúa chơi cờ Tay du đãng kiếm ăn Tên mặt rô dâm loạn Tấn trò đời Diễn tuồng cho đến phút chót Hạ huyệt bi hài Mi cũng bao ngày bầm dập như một trái thối Nỗi đau cương mủ Nhưng có làm sao Bởi không cơn cớ gì làm sao mi viết? Đôi khi, mi có ý nghĩ với cuộc đời này bởi là một vết thương Bao kẻ khác nhìn vào đó nhận ra mình Như lạc vào nhà cười Cù quay nắc nẻ trên mặt đất Bao nỗi buồn sương khói bay lên
Cuộc đời mi viền theo mẫu tự Những câu thơ rơi ra Trên đường về hố thẳm Thắp lên vẻ hiu quạnh Một kiếp sống mờ nhạt
Cứ thế Chồng tầng tầng lớp lớp Vẻ hung địa hoang tàng Thế kỷ lẫn vào thế kỷ...
Những tác phẩm do TẠP CHÍ HỢP-LƯU xuất bản:Hiện có bán qua hệ thống Amazon phát hành toàn cầu. Và SÁCH MỚI CỦA NXB TẠP CHÍ HỢP-LƯU 11-2019
Hiện có bán qua hệ thống phát hành LuLu.com.
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày
30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu
người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện
đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các
phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay
sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
Đứng /
đổ bóng trên xích đạo /
Loè đôi cánh phủ quyết của hư vô /
Tia mắt ánh kim vô hoá học - không hoá trị /
Gương mặt - chuẩn nhiệt nóng chảy - vô cực /
Bàn tay - hoa vân - vô hình
Chẳng thể cứ tự hào Việt Nam nay là đất nước phát triển nếu như dân cư của cả nước vẫn phải sống với nguồn nước bẩn và một môi trường đầy ô nhiễm.
“Không có kỹ nghệ không gian các quốc gia vẫn sống được, nhưng không thể sống nếu không có nước.” Oded Distel [chuyên gia về nước của Do Thái]
Đề nghị chọn Ngày Giỗ Tổ Hùng Vương mùng 10 tháng 3 là Ngày Nước Việt Nam / Vietnam Water Day. [Nhóm Bạn Cửu Long]
Lần đầu tiên anh đến, Mẹ chỉ nhìn anh một lần, từ góc nhà rồi im lặng.Trong khi cô quấn lấy anh, mắt môi ngơ ngơ chìm đắm.
Đêm đó, nằm cạnh cô, mẹ khẽ khàng nói;
- Khí chất nồng nàn, nhưng tính cách rất lạnh. Mắt rất lạnh nhưng tia nhìn lại giấu kín. Tia nhìn giấu kín, nhưng sắc bén như dao, xuyên thấu tâm can người khác. Con mắc nợ tiền khiên với người này.
có thể, hôm nay /
mặc áo mỏng và mang dép nhẹ /
em sẽ theo dòng người ồ ạt về phố xá, mùa xuân /
đám lục bình ngút mắt trên sông /
đánh dấu sự hiện diện với bồng bềnh và luân lưu của nước /
cội rễ không vương /
niềm vui trôi xa, lan rộng /
thứ hạnh phúc đong với tiếng cười
tháng ba /
trong vô danh của thành phố /
xã hội vẫn sống /
lớp người vẫn đi
anh hùng ngã quỵ /
quỷ dữ nhe nanh /
tình yêu và hận thù lẫn lộn tàn nhẫn /
tuổi trẻ rong chơi ngày tháng
kinh sách mở ra đọc không hết /
bụi bám lên chữ nghĩa
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.