- Mục Lục H L 99
- Quan Niệm Về Chức Năng Văn Học Trong Lý Luận Văn Học Ở Việt Nam Hiện Nay
- Thư Tòa Soạn Hl 99
- Phan Khôi Và Cuộc Thi Quốc Sử Của Báo Thần Chung, Sài Gòn 1929
- Nice, Bến Xuân Với Những Họa Sĩ Matisse, Chagall, Vũ Cao Đàm, Lê Phổ
- Và Chúng Ta Tập Bay
- Café Hàng Hành
- Tan Vỡ
- Ước Chi
- Mạn Đàm Thi Ca Với Vũ Tiến Lập
- Vô Ký
- Người Đàn Ông Khắc Đá
- Để Tôi Yêu (riêng): Nụ Bất Trắc Sầu
- Mưa Đêm
- Bài Dụ Dỗ Ai Kia
- Lòi Lông Thì Mới Là Giải Phóng
- Giã Từ Bóng Tối
- Cậu Bé Kỳ Diệu
- Tám Mắt
- Điều, Không Phải Điều
- Ghét
- Những Đôi Mắt
- Vài Kỷ Niệm Về Sư Đoàn 5 Bộ Binh Và Tướng Lê Nguyên Vỹ.
- Kim Ngân
- Thiền Mộng
- You’re My Inspiration
- Nghe Những Tự Tình
- Sợi Bấc
- Chị Mùi
- Mùi
- Nơi Tình Yêu Quang Diệu
- Cánh Diều Chân Dung Mùa Vạn Đại
Trương Đình Trác
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
Sợi bấc
Sẽ thổi tắt ngọn nến
Của những ngày tháng Tư
Cửa mùa xuân vừa khép
Mây rồi bay thật xa
Tạ từ, xin tạ từ
Cả một mùa xuân lạ
Làm mới nghĩa trần gian
Đã là điều rất cũ
Sẽ giữ sợi bấc nhỏ
Dù nến lửa không thắp
Mình ta biết cũng đủ
Một mùa xuân vừa qua
Thăm thẳm ngoài biên độ
Những gì bôi xóa được
Thăm thẳm nơi rất lặng
Ta giữ gìn báu vật
Rồi ngày theo ngày tới
Hơi thở người sẽ mỏn
Ta tìm mùa xuân cũ
Trong sợi bấc nhỏ nhoi
Đêm Nghe Mùa Hạ Cũ
Mùa hạ nào vừa trở lại đây
Qua vườn khuya bước chân rất khẽ
Áo trắng thơm hồn yêu bướm nhỏ
Bước chân nào trên guốc mộc, mây
Mùa hạ, giọt nắng thơm như mật
Hóa mây kia ngũ sắc thần tiên
Áo trắng ai bài thơ thật lớn
Cả một mùa cổ tích triền miên
Cổ tích rằng dáng nghiêng rất khẽ
Mắng nắng đừng đậu mãi bờ vai
Xin anh đừng đi theo em mãi
Để bồi hồi tóc dạ lý hương!
Đêm trở giấc nơi vườn bỗng lạ
Ấu hạ xưa tuyệt bóng ngoài khung
Theo trăng khuya trở về bất chợt
Đóa quỳnh hoa nở ngát ngoài sương
Tuổi nhỏ ơi và mùa hạ cũ
Gọi trong hồn một thủa thật xưa
Trăng, trăng lên ngợp đêm hạ cũ
Tiếng gọi chừng em xa rất xa
Trương Đình Trác