- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LẶNG LẼ VỚI MÙA THU

01 Tháng Mười Một 202111:43 CH(Xem: 11896)
Mua thu- bien Cat

thơ    

Biển Cát   

LẶNG LẼ VỚI MÙA THU   

 

 

 

 

TAY VẪY NỬA VỜI

 

 

Thôi chia tay nhau

Như mùa thu đã hết

Những chiếc lá phong đỏ đã lìa cành

Khi mặt trời không còn đủ ấm

Để xuyên những tia nắng mong manh qua lớp mù sương .

 

 

Một mình tôi bước

Trên con đường xào xạc lá

Gió thốc về trời

Những dấu vết xưa

Chiều chơi vơi

Chưa đi qua mà đã tràn bóng tối

Hơi lạnh như nỗi buồn

Đông  cứng lại trên môi.

 

 

Những con chim trú đông

Bay về phương nam trốn vội ngày giá rét

Khi nỗi buồn quá mênh mông

Mình biết làm gì để vội quên.

 

Thì thôi nhé đành thả vào mùa thu

Sợi tơ trời hiu hắt

Còn bàn tay vẫy nửa vời

Buông cuộc tình trôi.

 

 

 

 

 

 

 

ĐÔI KHI ĐỜI TA…

 

Đôi khi 

Trong gió thoảng về

Nghe cây cỏ

Khóc

Thương

Đời lưu vong.

 

 

Đôi khi

Mưa đổ giọt mềm

Giũ vai áo

Ướt 

Nhớ 

Người ngày xưa.

 

Đôi khi

Góp hết nhặt thưa

Từ đỉnh dốc

Thả 

Rớt 

Dài nỗi đau.

 

Đôi khi

Sóng vỗ ầm ào

Va ghềnh đá

Vỡ

Xoáy

 Mòn mỏi đêm.

 

Đôi khi

Ngồi lại bên thềm 

Rất vu vơ

Hát

Ru 

Tình phai phôi.

 

 

 

 

 

 

CHỈ MÙA THU TRỞ LẠI

 

 

 

Ngày em đến chiều nghiêng bờ vai mỏng

Lửng lờ mây một màu trắng tinh khôi

Để ngàn năm thu vẫn mang nỗi nhớ

Một mảng chiều nhè nhẹ xoáy niềm đau.

 

 

Vai áo trắng hững hờ vương chiếc lá

Chút hồn tôi rung ngọn gió lao xao

Tóc em ngắn sao sầu dài buông thả

Còn chập chùng vấn vít cả đời nhau.

 

 

Em đi qua và mùa thu trở lại

Bâng khuâng chiều chỉ vàng lá úa rơi

Trên tháp chuông chim rưng rưng dấu mỏ

Từng bước chân tôi gõ nhịp rã rời.

 

 

Ở một nơi rất xa em có nghe mùa thu đến

Gầy heo may có buôn buốt bờ vai

Nhìn mây trắng có nghe lòng chống chếnh

Ùa những cơn sóng về dạt hết phôi phai.

 

 

Đời chia ra bao nhiêu là nhánh rẽ

Mình về những nhánh nào mà mãi mãi không nhau

Để rưng rức trắng trời thu lặng lẽ

Ngậm ngùi riêng ôm lấy cả chênh chao.

 

 

 

 

Biển Cát

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 123893)
T ôi xin lỗi rất đau lòng nhưng phải nói ra ngày mất Hoàng Sa chỉ nửa nước đau thương căm hờn lũ giặc chỉ nửa nước sục sôi niềm đau mất đất
06 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 99069)
T in Việt Nam - Lời kêu gọi tuần hành phản đối ôn hòa cho sự kiện Trung Cộng ngang ngược trên biển Đông, xua đuổi ngư dân Việt Nam đã diễn ra thành công đến mức khó tin. Lời kêu gọi xuống đường tập hợp nhiều thành phần, biểu thị thái độ phản đối ở Saigon và Hà Nội vào ngày hôm qua, một lần nữa người ta chứng sức mạnh của giới trẻ và lòng yêu nước đã không thể nào ngăn chận nổi dù bị hăm dọa và trấn áp như thế nào.
04 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 108305)
L ịch sử 4000 năm đã minh chứng, ta mạnh địch lùi, ta lùi địch sẽ lấn lướt. Vậy tại sao chúng ta không biểu tình ôn hòa phản đối hành động ngang ngược của Trung Quốc, tai sao không rầm rộ kêu gọi cộng đồng quốc tế chú ý, đem Biển Đông ra đàm phán trước Liên Hiệp Quốc. Và quan trọng nữa, phải cho Trung Quốc biết ý chí quyết tâm giữ mỗi thước đất, mỗi thước biển của 90 triệu dân Việt. Hãy để tuổi trẻ Việt Nam nói lên tiếng nói tự trọng của một dân tộc, cho dù yếu sức cũng không đớn hèn.
02 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 91299)
"... B iểu hiện rực rỡ nhất của hoài niệm, là hoài niệm quê nhà, mà thực chất, cũng nằm trong chuỗi đơn cảm giác có tính cá nhân. Nên dễ nhận ra, chuỗi cảm giác đầu tiên là hướng về mô tả cảnh trí, phong vị tập quán, với một vóc dáng thi pháp ca dao đậm đà cảm hứng cội nguồn, đôi khi mang máng giọng điệu Tự Lực văn đoàn, đẹp, lãng mạn mà bùi ngùi.."
02 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 96498)
S áng nay Du về và tôi sẽ đi đón cô. Gã thầy thuốc có cái đầu trơn tuột chắc đã chán chê Du nên tôi vừa mở miệng là gật liền, gật mạnh và nhanh đến nỗi chút xíu nữa cái đầu kỳ dị của gã văng khỏi vai. [...] Du sẽ không còn lang thang dưới rặng dương liễu hay trên mái ngói lơ thơ những nhánh bồ đường vào những đêm khô nóng. Tôi sẽ không để cho ánh trăng tìm thấy cô.
02 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 87894)
Trong mọi cuộc chiến tranh, chiến tranh nào cũng vậy, không có kẻ thắng. Nhưng bao giờ cũng có một kẻ bại, một kẻ bại duy nhất - là nhân dân. [...] Đừng lừa dối nhân dân bằng những lời nói suông. Nhân dân rất sáng suốt. Người ta biết ai là người trung thực và kẻ nào là tên bịp bợm. Hãy nhớ lời Nguyễn Trãi “Chở thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân”.
26 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 112930)
S inh viên Việt Nam tốt nghiệp ở các trường giỏi trong nước khi ra nước ngoài tiếp tục học ở các trường cấp trên thường đạt thành công không mấy khó khăn. Thế nhưng, khi nhìn vào chương trình giáo dục của Việt Nam hiện nay và theo dõi báo động của các nhà giáo dục trong nước, khó thể phủ nhận một thực tế là giáo dục tại Việt nam đang có vấn đề, ở mức độ khủng hoảng. Khủng hoảng hiện diện trong rất nhiều lãnh vực khác nhau của giáo dục.
24 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 118642)
B ằng giọt nước rơi thầm khoảng nắng Bằng tiếng dương cầm Nhẹ sâu tháng năm Bằng ánh mắt tan vào mộng tưởng Xuyên qua em Cơ hồ mênh mông
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 93520)
T rường thơ Loạn manh nha từ nhóm thơ Bình Định với những tên tuổi như Hàn Mặc Tử, Quách Tấn, Yến Lan, Chế Lan Viên. Đến năm 1936, nhận thấy tính khuynh hướng nổi trội trong sáng tác của từng người, Hàn Mặc Tử đã chủ trương thành lập trường thơ Loạn cùng với Yến Lan, Bích Khê và Chế Lan Viên. Từ đó mà trường thơ Loạn thực hiện cuộc hành trình đi từ âm vang Đường thi đến thung lũng đau thương , tràn bờ sang cả những bóng ma Hời trên tháp Chàm u uẩn, rồi chọn cho mình điểm dừng ở cuộc duy tân của Bích Khê.
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 103179)
C ơn mưa từ chiều đến giữa đêm vẫn chưa chấm dứt. Những cuộc hành hình liên tiếp bằng cách quấn rơm chung quanh kẻ bạo loạn rồi đốt giống như thui chó mấy ngày trước thịt vẫn còn khét. Sư bần thần đi lại trong thư phòng. Bất chợt một tiếng sét lớn sáng lòa đánh ngang cây gạo trước cổng chùa. Sư nghe thấy tiếng cây đổ vang dội trong tâm khảm. Điềm báo đến. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, sư ngồi xuống, xếp bằng hai chân. Tịnh.