- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ngô Quốc Phương Những Bài Thơ Tháng Ba

31 Tháng Ba 202111:56 CH(Xem: 13798)
 
THANG BA - photo UL
Tháng Ba - photo UL

ĐÒ

 

Cùng chung một chuyến đò ngang,

Người đà qua cõi, người... dang dở người

 

 

 

VẬY LÀ ANH ĐI

 

Vậy là anh đi rồi,

hay đã thoát?

 

người trước, kẻ sau,

không sau, thì trước

để lại sau lưng thế gian bề bộn

bề bộn với những cảnh người, cảnh đời, cảnh khổ

hay những lẫn lộn sáng tối, buồn vui, hỷ nộ, ái ố

giá có lời nào tả được hết

giá có đời nào thấy hết

 

Cây đàn đứt dây

lạc giữa rừng

niềm an ủi là gió ngàn vi vu

đại ngàn âm sắc

ấy là Bá Nha, Tử Kì bù cho nhau,

tìm nhau

 

Vầng trời nào anh đã vụt qua

hay chưa vượt qua

hay đã đi bằng lối của anh

giờ có còn quan trọng

lời nào anh để lại

khóc, cười

có còn ý nghĩa

kể cả có khi phải làm màu

diễn kịch

đóng vai?

 

Ôi những vinh hoa, phù phiếm

những mượn danh, giả danh, phiếm danh

thói đời đội thịnh, đạp suy

ôi những giả dối, diễn tuồng

nộ nạt

nịnh xu

 

Nhưng còn bài học nào anh để lại

để phủ định chính mình

để các thần tượng tự chặt chân, bẻ tay

vẽ mặt nhọ

để nhắc nhở rằng này hỡi

có thần tượng, có khi là đau khổ

thờ thần tượng có khi là yếu đuối

khi không dám làm chính mình

khi không dám tự tin

 

Ôi vùng trời*, người bay**, trời mây

ôi kiếp đời

kiếp người

 

chỉ có gió cứ vi vu

chỉ có đàn không dây cứ tấu lên hoan hỉ

hay âm ỉ,

thủ thỉ, thở than,

hay cất thành lời ru cho con trẻ sơ sinh bén giấc

để đôi mắt thơ ngây

thành đẹp nhất đời này!

 

(Tiễn một người đi trước hay hãy còn?)

*"Vùng trời nào đó, anh đã bay qua" (Hát cho Người nằm xuống, Trịnh Công Sơn)

** "Tôi khóc những chân trời không có người bay, lại khóc những người bay không có chân trời" (Thơ mini, Trần Dần)

 

 

ĐỪNG TƯỞNG

 

Này kẻ kia,

đừng tưởng mọi người lạ chi trò diễn của các người

có gì mới đâu

đống thối hoắc

toàn là tranh đoạt, chiếm giật

giữ chặt, bấu nát

miệng loe ra

tuyên truyền, bịp bợm

dao trong đầu

đạn trong mắt

súng ống sau lưng

 

này kẻ kia

kẻ không có tim

tưởng mọi người bị ngươi lừa được ư

không, không có chuyện đó

cũng như ngươi chẳng tự lừa mình để nghĩ rằng mọi người tin ngươi, theo ngươi

theo vì ngươi vung dao, dí súng

im vì ngươi có bạo quyền, bạo lực buộc bắt mà thôi

 

nhưng ngươi sẽ trụ được bao lâu?

một thế kỷ nữa?

được không?

chắc không?

 

không chắc chứ gì?

nhưng miệng ngươi cứ cười

cái cười của bạo chúa

giết người trong nháy mắt

dù vừa cười với người ta đấy

vừa nắm tay người ta lắc lắc đấy

tất cả diễn giỏi lắm

nhưng cũng dở lắm

vì trò chơi của bạo chúa, bá đạo bao giờ là cao thượng được đâu

 

này gã tham

không biết tri túc, tri chỉ

cái túi tham quyền lực không đáy

muốn vơ vét khắp thế gian

đến tuổi nào rồi mà vẫn chưa thôi những lời bịp bợm

những trò dối trá, cờ lận, bạc gian?

 

đống lý luận kia, cũng là thứ dỏm, giả

như chính kẻ giả vờ dùng nó

rác dùng rác

bịp dùng bịp

bợm dùng bợm

chỉ súng đạn, máu và tiền của cướp được là thật

vậy thôi

 

nào, nói thế rồi mà vẫn thèm nữa ư

vậy hãy đớp hít nốt đi

cả bè lũ nhà ngươi nữa

hãy xông vào đi

chán

mớ

đời!

 

  

CÓ NHỮNG … VÀ NHƯ…

 

Có những người đi hết một hành trình, có những người như chẳng đi đâu cả, như chẳng được sinh ra, tác thành, và có những người như chẳng về đâu, đến đâu, qua đâu... Ấy là không gian, lại kèm ý tưởng, thứ mông lung, khó sờ, khó nắm, hay gợi vui,  gợi buồn, hay làm dở khóc, dở cười, hay gợi bàn tay giơ lên nhất tâm đắc ý, hoặc tạo nguồn cơn cãi cọ, luận bàn, hoặc âm thầm vô ngôn, chẳng bình, chẳng luận... Nhưng cũng gồm cả thời gian, âu cũng là thứ được đặt ra, tưởng tượng hay cảm nhận bởi ai đó, nhưng  lại là điều đấng nào bởi đâu tùy duyên sáng tạo... Lại nữa, chuyện tự do hay tù túng, có phải đã nói thành lời, như chữ Đạo, là đã đối đãi, mất hay, kém vui, thất ngôn, vô nghĩa... Song thứ giả có, hay thứ giả không, hay cả khởi đầu của ý tưởng đặt lời, đối  đãi, đều nhị nguyên tồn tại, rồi lại nhất nguyên, rồi lại phân chia, rồi lại tương hợp... Chỉ biết một chiều kia, trong khung cửa vô chiều, hay ngoài song cửa hữu chiều, là ai đó thả hồn thơ, là ai đó vung cọ, rồi ai đó cầm cây đũa thần hướng về miền ngũ âm

 kỳ ảo, và nữa, và nữa, và nữa... như cỏ cây, như không khí, như nước chảy, như mây trôi, như mùa màng, vũ trụ, như chính bởi là... như

 

 

ĐOÁI GỌI

 

Em về miền vô tư, cho anh đoái gọi,

nhưng em cứ đi, xin đừng ngoái,

để tiếng gọi anh đặng theo,

để đừng nhận mà nhận,

đừng thương mà thương

đừng nghe mà nghe...

 

Đêm, những mộng mị có khi như bão lũ,

có khi như cáo cú

chắp vá, hư ảo, thị phi

với chính mình

 

Đêm tàn, ngày sang, hoa nở, chim bay

em đà đi,

anh đà say

đời loay hoay

góc đường, cuối phố

bụi phù vân

che lấp biển thời gian...

 

 

Mai rồi mai

em về miền đất hứa

anh loay hoay học đạo

bởi ngộ độc trong miền tăm tối

làm mờ mắt, thất thân thời bấn loạn

 

khi ấy nhớ lời em

tay khẽ đặt lên tim

nghe nhịp đập

nơi mình

nơi cô tịch gọi tên.

 

 

Ngô Quốc Phương, Kent, Anh quốc, 23-27/3/2021

 

(Những ngày tháng trên con đường dài, đượm buồn, đượm bụi...)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 52973)
theo tôi đi mây kín trời tháng tám cỏ đồng hoang đang cháy ngọn khô vàng chiều cất bước gió thơm từ cửa biển mưa đêm rồi xô giã biệt ăn năn
01 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 52767)
Lần đầu tiên đọc truyện của Trần Vũ, tôi sốc...Thật vậy, nếu ai đã từng đọc truyện của ông sẽ có cảm giác choáng váng trong ma trận chữ nghĩa của nhà văn. Truyện của Trần Vũ luôn tạo ấn tượng đặc biệt nơi người đọc, đồng thời cũng gây nhiều tranh cãi trong làng văn.
08 Tháng Tám 201312:00 SA(Xem: 53136)
“Kính gửi chị…..Tạp chí Văn đã đình chỉ đã vài tháng rồi nhưng chúng tôi chưa thông báo cho độc giả kịp. Thành thật xin lỗi chị”. Một cảm giác hụt hẩng và bàng hoàng xâm chiếm hồn tôi. Một mất mác vô cùng lớn bỗng làm tôi xốn xang như tôi vừa đánh mất một điều gì quí giá trong cuộc đời mình...
27 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 52768)
T háng 3 năm 75, cái hiền hòa thơ mộng của thành phố Nha Trang đã biến mất. Đà Nẵng đã thất thủ, dân và lính từ Kontum, Pleiku đang ào ạt đổ về thành phố biển. Thành phố bụi bặm và đông nghẹt người di tản với khuôn mặt ngơ ngác lo âu, những chiếc xe M-113 phủ lá cây ngụy trang từ Tây Nguyên ầm ì chạy vào thành phố và ngồi sau những khẩu đại liên là những người lính mệt mỏi đăm chiêu.
15 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 53725)
H ọ đang chơi trò “con thỏ” trên chiếc giường rộng 4x4m khi cơn bão Magic vượt qua cửa biển tràn vào thành phố. Thực ra Marilyn không thích mấy tư thế này, nàng thích trò “cưỡi ngựa” hơn...
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 59409)
M i không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu Những tên áp-phe, mặt rô Những tên lại cái, xăng pha nhớt... tàng ẩn điên loạn chụp giựt từng cơ hội
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 51640)
T ừ trước tới giờ tôi vẫn tuân thủ theo Wallace Stevens “ Người đọc thơ là người hành hương, xuất phát lên đường, giãi bày” (The reader of poetry is a kind of pelgrim setting out, setting forth). Thế nhưng đối với tập thơ “Có Thể” chỉ có 31 bài với số lượng mỏng manh 40 trang khổ 13 x 20, mà tôi phải nghiền ngẫm khá lâu khổ sở hơn cả người hành hương.
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 57160)
C húng ta chưa bao giờ ngừng dối lừa nhau. Nhưng sự dối lừa ấy giúp ta an phận với cuộc đời này. Nàng nói với Lam như vậy. Anh im lặng, choàng tay ôm lấy nàng. Nàng nép sâu hơn vào ngực anh, quấn siết lấy anh bằng những nụ hôn ướt át, lơi lả.
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 53251)
N hà văn Thế Uyên đã qua đời lúc 5 giờ 31 chiều ngày 11 tháng 6 tại tư gia ở Bothell, tiểu bang Washington sau một thời gian dài bị bệnh, thọ 78 tuổi.
10 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 49475)
C uộc tranh đấu của Phật Giáo miền Nam Việt Nam năm 1963 , trên bối cảnh liên hệ ngày một xấu đi giữa Bộ Ngoại Giao Mỹ và chính phủ Ngô Đình Diệm trong hai năm 1962-1963. Mặc dù chỉ nhấn mạnh vào cuộc tự thiêu bi tráng của Thượng tọa Thích Quảng Đức ngày 11/6/1963 [...] “Vài Ý Nghĩ Về Thượng Tọa Thích Quảng Đức” công bố lần đầu tiên một số tài liệu văn khố Phủ Thủ tướng Việt Nam Cộng Hòa và Phủ Tổng Thống Đệ Nhất Cộng Hòa, giúp vùi chôn một lần và mãi mãi loại sử văn suy tôn, nhớ ơn và đào mộ. Tạp Chí Hợp Lưu