- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TUỔI EM TUỔI TRẮNG

11 Tháng Ba 20209:32 CH(Xem: 16439)
Mua Nuoc Noi An Giang BW- NHNam
Mùa Nước Nổi An Giang - ảnh Nguyễn Hoàng Nam



THƯƠNG CAY MẮT NHỮNG NGÀY SAU CẠN LÒNG

 

cạn ngày cạn tháng cạn năm

dõi về đâu cũng nghe nhầm lối đi

góc nào tối góc nào khuya

vẫn e không đủ chắn che phận mòn!

 

nhạt rồi, lại cứ nhạt hơn

lòng sương đã thấu lời sương lạnh lùng

xoá bôi bôi xoá âm thầm

thương cay mắt thuở ta lầm chính ta!

 

ngỡ mình nhân nghĩa, hoá ra

bạc từ kiếp trước bạc qua kiếp này

xoá bôi bôi xoá... phai đời

câu thơ ngày cũ như lời mộng du!

 

chân trời xạm khói từ lâu

thương cay mắt những ngày sau cạn lòng.

 

Đinh Thị Thu Vân

 

 

C Á N H  C H I M  G Ầ Y  M Ắ C  CẠ N

 

trái tim tôi ơi... sao chênh chao quá đỗi

muôn nhịp tơ chùng, muôn nhịp tơ rơi

muôn nhịp rưng rưng như chực vỡ ra rồi

muôn nhịp mảnh... chiều ơi, tôi chết mất...

 

thêm bước nữa thôi, là sang bờ mơ ước

khát khao này lay lắt một đời tôi!

thêm bước nữa... trao đi niềm yếu ớt

sẽ không còn phai úa một làn môi

 

cuồn cuộn gió... xa xanh nhìn tôi trách

tình yêu ơi sao cứ phải im lời

cuồn cuộn mắt... sao tôi không thể nói:

em đã đợi anh mà, run rẩy những tinh khôi!

 

em đã đợi anh mà, giữa lầm lỡ, nổi trôi

bao ảo vọng buồn tan như bọt sóng

em đã đợi và chính em làm hỏng

trọn chuỗi ngày xa khuất dấu chân mong!

 

trọn chuỗi ngày xa khuất dấu chân thương

em làm hỏng đời em, khi anh chưa kịp tới

để chiều nay, chiều mai... dẫu muôn yêu nghìn gọi

em như cánh chim gầy mắc cạn giữa chơi vơi

 

em như cánh chim côi oan nghẹn nỗi câm lời...

 

Đinh Thị Thu Vân

 

TUỔI EM TUỔI TRẮNG...

 

em không mười sáu không mười tám

không cả đôi mươi... bởi lụy người

tuổi trôi lơ lửng theo mềm yếu

non cỗi nương nhờ anh mặn vơi!

 

non cỗi nương nhờ âu yếm soi

thoắt trăng rằm đấy, chợt ba mươi

em đem cược hết đời nông nổi

phó thác vào anh - tuổi trắng ngời!

 

hồn yêu dong ruổi thân chìm nổi

bạc mắt còn neo những hão huyền

non cỗi dập duềnh như sóng quyện

tuổi đổi theo người

theo nhớ quên...

 

Đinh Thị Thu Vân

 

 

BIẾT ĐÂU CÒN LÚC CÔ ĐƠN

 

anh ơi nắng gió quanh đời

em không chia được, thương rời rạc thương

chỉ là phơ phất lời suông

chỉ là như khói như sương lững lờ

 

em không chia được buồn xưa

những đêm thảng thốt, những mùa bão giông

tay anh em chẳng được cầm

bước chân ngày đó bận lầm lỡ trôi...

 

giờ thuyền không thể ra khơi

quẩn quanh cánh gió chiều ơi nao lòng

bốn bề biển bốn bề sông

bốn bề xô đẩy...em không cách gì !

 

không đành bèo bọt trôi đi

lòng em gối trúc mành mây giữ gìn

xa xôi anh dẫu vô tình

biết đâu còn lúc quay nhìn xốn xang...

 

biết đâu còn lúc cô đơn

đôi ba phút nhớ...mà san sớt về!

 

Đinh Thị Thu Vân

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31516)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35668)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 46144)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31259)
V ũ Ánh là một nhà báo yêu nghề và say mê với công việc. Ông qua đời tại phòng làm việc tại tư gia; bài báo cuối cùng của ông mang tựa đề "Hà Nội vẫn chưa đủ niềm tin cởi trói báo chí," được gởi đến Nhật Báo Người Việt lúc 11:37 phút sáng của ngày cuối cùng trong cuộc sống ông. Bài báo được đăng trong trang A1 của số báo hôm nay, trên mục “Sổ Tay” hàng tuần.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31059)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32959)
V ừa qua trên các phương tiện thông tin đại chúng xôn xao các vấn đề liên quan đến giải thưởng Nhà nước, Hồ Chí Minh… Trò chuyện về ảnh hưởng tích cực của các giải thưởng, Nhà văn Vũ Đảm – Phó tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn có đưa ra một vài ý tưởng rất đáng quan tâm. Ý tưởng này cách đây sáu năm đã được Nhà văn Vũ Đảm nêu lên trong một bản luận văn tốt nghiệp Thạc sĩ văn hóa của mình. Sau đây là cuộc phỏng vấn với nhà văn Vũ Đảm do Thủy Hướng Dương thực hiện.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34132)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32936)
b ên triền đời trượt chân chạm thời gian không giọt âm thanh nào vang trong tịch lặng chỉ có lửa cháy bùng huyễn hoặc ta ngơ ngẩn nhìn thơ bay lượn khắp cùng
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31044)
N hư Cần Thơ có ngày thơ rụng Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau Còi phà hụ trong tim Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30042)
C ó những dòng sông trôi đi mãi Em của ta hề! như mây bay Và những bài thơ không chép lại Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.