- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGƯỜI SÀI GÒN THANH HẬU

30 Tháng Chín 201911:06 CH(Xem: 17257)
SAI GON - anh UL
Sài Gòn -ảnh UL

 

Hoa hồng của một ngày 

Hoa hồng của một ngày

anh bớt nghèo túng quẫn

vài hôm em lại đến

mang dáng chiều chân quê

 

phút giây đời tĩnh lặng

muôn dáng vẻ trăm chim

em thành nguồn cảm xúc

cuốn theo dòng thơ anh

 

sẽ không là mùa thu

nếu không vàng hoa cúc

sẽ không là hoa hồng

trong đời anh không em

 

một ngày trong một đời

anh biết rằng anh có

vì hoa hồng chúng ta

nở từ trong nắng gió.

PHAN THANH BÌNH


 

Cùng em vào Harvard

 

Anh muốn cùng em vào Harvard

tìm ánh lung linh sáng ngọc ngà

tìm thấy chính mình trong bản ngã

một đời ta có hiểu được ta?

 

loài người đang tìm chân lý rộng

để vén bức màn Veritas

anh chỉ đi tìm chân lý hẹp

từ mỗi cuộc đời muốn mở ra

 

thế giới chẳng bao giờ yên tĩnh

tiếng súng chưa im nổi một ngày

viên đạn bắn ra từ trang sách

đức tin này đe dọa đức tin kia

 

anh muốn cùng em vào Harvard

tìm trọn tình yêu của cuộc đời

đặt lại cho mình điều lý tưởng

mặc cho nhân loại đúng hay sai

 

em rất thực nhưng cũng đầy bí ẩn

như màu nâu đỏ ở trên tường

sau chồng sách em thành người kiêu hãnh

vẫn ngại ngùng khi nhận nụ hôn anh.

PHAN THANH BÌNH

Verita: (tiếng La Tinh) có nghĩa là sự thật. Đây là phương châm giáo dục của Đại học Harvard



Sài  Gòn có em

 

buổi sáng em đi làm

nắng xanh đường Hùng Vương

sao em vội đi thế

anh mất bóng em rồi

 

mùa thu lên tiếng cười

cho Sài Gòn rộng mãi

cơn mưa nhanh dấu hỏi

phố nhà em nơi đâu

 

em sẽ vẫn là em

trong vòng tay bè bạn

nếu chẳng vì có anh

làm cho em bối rối

 

hình như là giao cảm

trên đường phố đông người

đi chậm thôi em nhé

cho anh còn theo em.

 

Phan Thanh Bình


 

Người Sài Gòn thanh hậu

 

Nhà bám theo đường, người bám phố

cộng sinh từ thuở lập điền

đất Sài Gòn không kiêu bạc

cho anh về bên em

 

đường là nơi kiếm sống

phố làm chỗ dung thân

ai cũng là quen biết

nhưng chẳng ai biết mình

 

em sống trong đời phố

phố che chở đời em

từ khi anh đến nữa

thành một cõi nhân tình

 

người Sài Gòn thanh hậu

sống mãi trở lên quen

bất chợt hôm nay nhớ

mình ở đây lâu rồi.

Phan Thanh Bình

Một ngày chơi

 

Tôi đi trên phố đời rộng hẹp

hỗn tạp âm thanh, hỗn tạp người

thấy ghét thằng mình luôn cặm cụi

bỏ việc để có một ngày chơi

 

sáng nay chứng khoán đang lao dốc

mình cứ nghèo đi sau mỗi phiên

chợt nghĩ lúc này cần tiền mặt

bán lỗ mà vui, chẳng thấy phiền

 

trưa nay nâng cốc cơn bia bụi

chúc mấy ông anh chẳng biết già

cứ uống mau về tân thế giới

để lại sầu lo, tôi vứt cho

 

tối lên phố cũ cà phê chậm

hôn lại môi em một nốt trầm

em chẳng coi tôi là tất cả

tôi biết trong lòng em ngổn ngang

 

một ngày rong ruổi chơi cũng chán

về lại cô đơn với chính mình

thế giới đang cần ta thay đổi

nào bật đèn lên. làm việc thôi.

Phan Thanh Bình


 

Viết bên dòng Cà Ty

(tặng Minh Quang)


Đời có lắm nghề sao anh lại làm thơ

tôi vẫn nghĩ anh đang trên bục giảng

say sưa kể về Nguyễn Trãi ở Đông Quan

Nguyễn Du từng đi sứ

 

không. anh không muốn nói về những điều đã cũ

để chân trời cho những cánh chim bay

 

tôi biết anh tiếc nuối

trong câu thơ không biên giới ngôn từ

Tuổi Thơ Đi Qua anh thấy mình được - mất?

gió đại ngàn đang thổi chúng ta đi

 

sao anh không một lần thăm nước Pháp

đi dọc sông Seine những buổi chiều vàng

đến bảo tàng Louvre ngâm khúc trầm mặc tưởng

ngắm thiếu nữ Paris lãng mạn trên cầu Pont Neuf

 

tôi biết anh suy tư

bên dòng Cà Ty nắn mình qua Phan Thiết

nhọc nhằn câu thơ nhập thế đời thường

Mùa Thu Thị Thành có điệp khúc không anh?

 

sao anh không một lần thăm nước Nga

ngắm sông Volga tuyệt trần trong nắng tuyết

thức cùng hoàng hôn đêm trắng St. Petersburg

nghe tiếng đàn acordeon quên nỗi nhớ nhà

 

anh cứ mặc nhiên làm thơ, mặc nhiên không cần ai biết

bên dòng Cà Ty chan chát mặn bốn mùa

vì người thiếu nữ năm xưa?

hay số phận buộc anh ở nơi này?

tôi chẳng biết.

 

tôi chỉ biết câu thơ anh chan chát mặn

ngược gió sông Mường

ngập ngừng Phan Thiết.

PHAN THANH BÌNH  

Chữ in đậm, nghiêng là tên các tập thơ của thi sĩ Minh Quang – Phan Thiết

 
 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 30486)
“Nghệ thuật vị nghệ thuật hay nghệ thuật vị nhân sinh?” là một tranh luận lâu đời giữa các nhà văn. Tại Việt Nam, câu hỏi này chìm khuất vào trong chiến tranh rồi chịu kiểm soát của Ban Tuyên giáo. Tại Nam Mỹ, dấn thân vẫn còn là nguyên liệu của sáng tác và Santiago Sylvester nhắc lại một lần nữa ý nghĩa cùng điều kiện của dấn thân. [Trần Vũ]
08 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 32856)
Khiếm khuyết lớn của dân tộc Việt là đã say mê khía cạnh chính trị của chiến tranh mà lãng quên khía cạnh thuần học thuật, quân sự của chiến tranh. Clausewitz nổi tiếng với mệnh đề thường xuyên được trích dẫn: "Chiến tranh là cánh tay nối dài của chính trị." Nhưng Clausewitz không viết duy nhất một mệnh đề này, mà soạn thảo tám tổng tập Cẩm nang Chiến tranh mà cho đến phút này vẫn chưa được dịch sang tiếng Việt, ngay cả tóm lược .
01 Tháng Chín 20141:42 SA(Xem: 30954)
Tôi người mộng du - nhập vào mộng du - bước xuống cánh đồng . Tôi từ cánh đồng - lội tìm Suối khe - ngược lên đồi núi .. Tôi nghe hương hoa , tôi nghe mùi vị gió , tôi nghe mưa , tôi nghe hơi thở là lạ lá Tôi bắt gặp con Sâu .
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 35770)
LTS. “Nghệ Sĩ Lưu Vong”, đó là nhan đề cuốn sách của Jane Katz, phỏng vấn các văn nghệ sĩ thế giới tới tỵ nạn trên đất Mỹ...Cuộc phỏng vấn Mai Thảo, được thực hiện ngày 10 tháng 07, 1980...Và sau đây là bản lược dịch của Tâm Bình từ nguyên bản tiếng Anh, trích từ cuốn sách Artists in Exile, American Odyssey của Jane Katz do Stein & Day Publishers, New York xuất bản 1983.
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33790)
Gia đình chúng tôi có mười bốn anh chị em, gồm năm anh em trai và chín chị em gái. Anh Mai Thảo là người thứ năm trong gia đình. Hai người chị và một người em gái mất sớm. Tới năm 1975, chúng tôi còn lại là mười một người. Tính theo anh em trai, anh là con trai thứ ba. Anh cả tôi là Nguyễn Đăng Thiện, anh kế là Nguyễn Đăng Viên rồi đến chị Tuyết là người chị gái đã mất vì bệnh thương hàn năm chị hai mươi tuổi. Tiếp đến là anh Mai Thảo...
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 35993)
Tôi ít thấy ai yêu thơ như Mai Thảo. Thuộc rất nhiều thơ, đặc biệt thơ tiền chiến và thơ những năm đầu kháng chiến, Mai Thảo có thể nói chuyện về thơ miên man từ giờ này sang giờ khác, từ ngày này sang ngày khác. Dường như chỉ khi nói chuyện về thơ, Mai Thảo mới hoạt bát, sôi nổi, say sưa, gửi hết hồn mình trong từng tiếng trầm tiếng bổng. Ly rượu trên tay, đầu lắc lư, mắt lim dim, Mai Thảo nói về thơ với giọng vừa xúc động như khi người ta kể lại một mối tình đầu, vừa thành kính như một con chiên kể về cuộc đời của Người Cứu Thế. Với Mai Thảo, thơ là cái gì thiêng liêng, rất đỗi thiêng liêng, như một tôn giáo. Với Mai Thảo, thơ, "chỉ thơ, mới là ngôn ngữ, là tiếng nói tận cùng và chung quyết của văn chương"
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33939)
Chiến tranh kết thúc trên quê hương cô. Gió hòa bình thổi suốt từ bắc chí nam. Nhà nhà say mê chiến thắng. Người người ngột ngạt với cơn sốc hòa bình. Không còn ai nhớ đến lỗ hổng nơi trái tim cô.
24 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 35316)
Nàng gặp một tỳ kheo. T ỳ kheo hỏi: Con đã quy y sao lại mê cờ bạc? Gia Ái đáp: Dạ, trong năm đều răn của nhà Phật (2) không có điều nào cấm cờ bạc. Tỳ kheo khẳng định: cờ bạc là gian dối… Gia Ái đáp: Dạ, càng không. Ở xứ Mỹ, đánh bạc trong các sòng bài đều minh bạch. Đánh bạc là một nghệ thuật kế hợp giữa trí tuệ và may mắn. Tỳ kheo lắc đầu, bỏ đi. Cờ bạc dễ kéo theo sân si. Tiếng xào xạc lá cây bồ đề khô xa dần xa dần rồi mất hút.
21 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 30682)
T ối nay em uống rượu gì Anh muốn biết nỗi buồn trôi đi bằng giọt trắng sake hay màu nho tím Hay em lại đốt vàng mã để hối lộ nỗi buồn đi xa Hay em đang viết những giòng thơ không hồi kết cuộc
21 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34462)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Nhà văn Trần Thanh Cảnh sống và làm việc tại Việt Nam. Truyện ngắn " Giáo sư Kê" như " tiếng chuông cảnh tỉnh" cho tầng lớp "Trí thức đểu" mà hàng ngày họ góp phần lừa mị người dân trên các báo trong nước hiện nay. Đây là một truyện khá tâm đắc của tác giả gởi đến Hợp Lưu như một chia sẻ cùng quí văn hữu và bạn đọc.