- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CUỘC TÌNH

17 Tháng Sáu 20199:19 CH(Xem: 18083)

CHIEU-photo UL
Chiều - photo UL

CUỘC TÌNH

1.

sáng nay giữa tiếng mưa reo

bỗng nghe vang tiếng mái chèo em khua

hồn tôi trên đỉnh sóng thưa

lả lơi theo ngọn nước đưa em về

bàn tay năm ngón nhà quê

nghiêng nghiêng chiếc nón lá che má đào

trái tim dù chẳng lối vào

khoan thai em thử mở rào thăm anh.

2.

sáng nay ngồi giữa châu thành

hớt hơ đợi chuyến tốc hành xuôi nam

lửa tình trong dạ nóng ran

ém lâu sẽ bốc cháy lan cõi lòng

ngày mai em đã sang sông

ngày mai sáo đã xổ lồng bay xa

ước tôi thành trận bão sa

gió to sóng lớn tà tà trước em.

3.

qua cơn bão, nắng vẫn lên

thuyền hoa tiếp tục lềnh bềnh qua sông

và tôi vẫn mãi long đong

ngu ngơ tiễn đám má hồng đi xa...

 

                        PHẠM HỒNG ÂN

                           (24/05/2019)

 

ĐỘC DIỄN

 

1.

về ôm Bà Rịa ngủ vùi

nhấp nha vòm ngực đêm bùi ngùi ta

hương chiều còn đọng trên da

lắc lư dưới đáy cốc cà phê đen

đường qua Tam Phước buồn tênh

con chim lẻ bạn kêu rền trời xanh.

2.

một vòng phố bước độc hành

lang thang về tận ngọn ngành tình yêu

có thương bảy ngã cũng liều

qua sông đành khỏa mái chèo xuôi sông

thả theo con nước bềnh bồng

mảnh trăng Kế Sách soi lồng lộng em.

3.

ghé Sài Gòn ngó mưa đêm

lưa thưa phố dưới ánh đèn khói sương

in ta một dáng trong gương

chao dao bóng lão già tương tự mình

ngụm cà phê đắng vị tình

nâng ly ta nuốt giữa thinh không sầu.

 

                *PHẠM HỒNG ÂN

                  (16/10/2018)

 

NGỒI QUÁN

*em về trú ẩn hiên tôi

  hiền như những giọt mưa rơi cuối mùa

                       (PHA)

1.

tôi vô quán - kéo ghế ngồi

ngó quanh chẳng thấy có người nào quen

giờ này phố đã lên đèn

vỉa hè đã có bóng em chập chờn

ngó quanh lòng bỗng buồn buồn

ghế trên, ghế dưới - trống trơn bạn bè.

2.

tôi vô quán, rất e dè

rút trong xó tối lắng nghe em cười

cái cô chủ quán đẹp người

tặng tôi những đóa hoa môi ngọt ngào

ly cà phê sóng sánh chào

tự dưng hồn bỗng lạc vào cõi tiên.

3.

buồn tôi rơi xám góc hiên

nghĩ bâng quơ một dáng nghiêng nghiêng già

vài năm nữa...chắc không xa

chống thêm cây gậy tà tà bên tay

lúc này, dù có cánh bay

cũng không theo kịp dấu giày em qua...

               

                  PHẠM HỒNG ÂN

                      (19/05/2019)

 

KHI GÃ LÃNG TỬ GIÀ NHỚ SÔNG

 

ta là kẻ khuấy sông vọc nước

lấy trời làm màn ngủ qua đêm

đất là chiếu khi chân lỡ bước

gối thơ nằm, ép nhạc trỗi lên.

 

trong chiến tranh có thời làm lính

có thời thương một ả giang hồ

thương em vì thấy em bịn rịn

khóc một người yêu đã xuống mồ.

 

chốn gươm đao ta chẳng thua ai

ra trận, sương sương vài ngụm cay

đánh giặc mà hiền như thỏ đế

xác sẽ tàn thây, hồn sẽ bay.

 

ta lụy sông, bởi sông lụy ta

mỗi dặm đi, xương máu chan hòa

ta giữ quê, bởi quê là đất

quê hồi sinh cho đất nở hoa.

 

nay gã lãng tử già nhớ sông

ngó mây trôi tưởng nước bềnh bồng

như chiếc ghe ôm thân tàn lụi

rệu rã nằm nghe sóng quặn lòng.

 

                PHẠM HỒNG ÂN

                   (05/02/2019)

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33994)
A nh hùng gẫy súng biển Thuận An Tháng ba tháng tư cùng ứa lệ Cao Xuân Huy hề! con trăng xế Thông reo vi vút sầu bạt ngàn.
03 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 29372)
rồi thiên anh hùng ca cũng từ từ khép lại nghìn năm sau nại hà sông vẫn dài thêm tuổi đường trần sao quá vội ngày hai buổi không về cùng chiều lặng. chiều tê
03 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 24949)
Nhà báo NGÔ VƯƠNG TỌAI đã TẠ THẾ vào lúc 12:22 AM ngày Thứ Năm, 03/04/2014 tại Nhà thương Fairfax,Virginia sau một thời gian dài chống trả với chứng "suy gan". Hưởng thọ 68 tuổi. Xin chân thành chia buồn cùng tang quyến.
02 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38099)
ở góc tối khu vườn hoa huệ chuông bắt đầu thỉnh nguyện hãy gối đầu tay em gối đầu tay em hoa sấu rụng đau lâm râm ngõ nhỏ đừng tin những câu thơ thiếu ngủ
02 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33241)
C õi trần gian hai chiều gặp nợ nhỏ lệ xa tan hàng lưỡi bia miệng vót cong lời thề Cười đau thấm tiếng mẹ ru à ơi
01 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38265)
V à khi bàn tay em chạm vào tiền kiếp Mặt nước mơ hồ mùa bão lên Những sợi chỉ tay có lối nào về gần nhau Cho tình em một lần tái sinh…
30 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 41755)
H ành động chị em hoặc vợ chồng Trưng Vương dấy binh chống Hán cùng “chiến công” tái chiếm cổ Việt đẫm máu của Mã Viện năm 42-44, vẫn được lưu truyền với nhiều xúc động. Những bài học sử đồng ấu và tiểu học tại hai nước láng giềng hoàn toàn đối nghịch. Sử quan Trung Hoa, bất kể màu sắc ý thức hệ, khoác lên Trụ đồng Mã Viện—với lời thề “đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt” [trụ đồng gẫy, Giao Chỉ bị diệt]—lớp son phấn giáo hóa [jaohua] và “thiên mệnh [tianmeng], thôn tính thiên hạ.
30 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34404)
.. . c ứ đến mùa lan ra hoa chính vụ, chúa đảo lại mở hội Tình Yêu để cho phép trai gái tìm nhau kết duyên. Ở đây không có chuyện tự tìm hiểu nhau mà quyền lực thuộc về chúa đảo. Ông ta sẽ truyền tất cả các gái chưa chồng đến dự hội, căn cứ vào nhan sắc mà định thứ tự thấp cao. Lại gọi tất cả thanh niên chưa vợ đến cho thi tài văn thơ. Thơ văn càng được xếp là hay thì sẽ được vợ đẹp! À, thì ra tận cái vùng đảo xa heo hút này cũng có phong trào thi hoa hậu và những “giải nhất văn chương” như trong đất liền. Thật lạ đời!
30 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34794)
T hơ của Tài miên man như sông như suối trong mùa nước lũ, ý tưởng của chàng lấp lánh như muôn ngàn ánh sao, sức lực của chàng tuôn trào theo từng câu chữ… Đó là thế giới thơ của Lê Vĩnh Tài. Kính mời quí văn hữu và bạn đọc cùng chúng tôi đi vào “ Nhiều Hơn Một Tháng Thơ Của Lê Vĩnh Tài” và sẽ gặp đâu đó những mảnh đời và những câu chuyện xảy ra ở chung quanh thế giới chúng ta đang sống...
30 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 37427)
T ôi tên Thê. Kiếp luân hồi của tôi được tính tuổi bằng khoảng sáu trăm năm, đã bảy lần đổi kiếp. Bên bờ sông, tôi đứng nhìn từng cơn gió thổi qua. Mái tóc tôi dài ngang lưng, tha thiết như gió. Gương mặt tôi mịn lấm tấm những hạt sương bay qua rồi đọng lại. Tôi luôn xin được làm đàn bà, để khi gặp tôi, người ấy có thể nhận ra tôi.