CUỘC TÌNH
1.
sáng nay giữa tiếng mưa reo
bỗng nghe vang tiếng mái chèo em khua
hồn tôi trên đỉnh sóng thưa
lả lơi theo ngọn nước đưa em về
bàn tay năm ngón nhà quê
nghiêng nghiêng chiếc nón lá che má đào
trái tim dù chẳng lối vào
khoan thai em thử mở rào thăm anh.
2.
sáng nay ngồi giữa châu thành
hớt hơ đợi chuyến tốc hành xuôi nam
lửa tình trong dạ nóng ran
ém lâu sẽ bốc cháy lan cõi lòng
ngày mai em đã sang sông
ngày mai sáo đã xổ lồng bay xa
ước tôi thành trận bão sa
gió to sóng lớn tà tà trước em.
3.
qua cơn bão, nắng vẫn lên
thuyền hoa tiếp tục lềnh bềnh qua sông
và tôi vẫn mãi long đong
ngu ngơ tiễn đám má hồng đi xa...
PHẠM HỒNG ÂN
(24/05/2019)
ĐỘC DIỄN
1.
về ôm Bà Rịa ngủ vùi
nhấp nha vòm ngực đêm bùi ngùi ta
hương chiều còn đọng trên da
lắc lư dưới đáy cốc cà phê đen
đường qua Tam Phước buồn tênh
con chim lẻ bạn kêu rền trời xanh.
2.
một vòng phố bước độc hành
lang thang về tận ngọn ngành tình yêu
có thương bảy ngã cũng liều
qua sông đành khỏa mái chèo xuôi sông
thả theo con nước bềnh bồng
mảnh trăng Kế Sách soi lồng lộng em.
3.
ghé Sài Gòn ngó mưa đêm
lưa thưa phố dưới ánh đèn khói sương
in ta một dáng trong gương
chao dao bóng lão già tương tự mình
ngụm cà phê đắng vị tình
nâng ly ta nuốt giữa thinh không sầu.
*PHẠM HỒNG ÂN
(16/10/2018)
NGỒI QUÁN
*em về trú ẩn hiên tôi
hiền như những giọt mưa rơi cuối mùa
(PHA)
1.
tôi vô quán - kéo ghế ngồi
ngó quanh chẳng thấy có người nào quen
giờ này phố đã lên đèn
vỉa hè đã có bóng em chập chờn
ngó quanh lòng bỗng buồn buồn
ghế trên, ghế dưới - trống trơn bạn bè.
2.
tôi vô quán, rất e dè
rút trong xó tối lắng nghe em cười
cái cô chủ quán đẹp người
tặng tôi những đóa hoa môi ngọt ngào
ly cà phê sóng sánh chào
tự dưng hồn bỗng lạc vào cõi tiên.
3.
buồn tôi rơi xám góc hiên
nghĩ bâng quơ một dáng nghiêng nghiêng già
vài năm nữa...chắc không xa
chống thêm cây gậy tà tà bên tay
lúc này, dù có cánh bay
cũng không theo kịp dấu giày em qua...
PHẠM HỒNG ÂN
(19/05/2019)
KHI GÃ LÃNG TỬ GIÀ NHỚ SÔNG
ta là kẻ khuấy sông vọc nước
lấy trời làm màn ngủ qua đêm
đất là chiếu khi chân lỡ bước
gối thơ nằm, ép nhạc trỗi lên.
trong chiến tranh có thời làm lính
có thời thương một ả giang hồ
thương em vì thấy em bịn rịn
khóc một người yêu đã xuống mồ.
chốn gươm đao ta chẳng thua ai
ra trận, sương sương vài ngụm cay
đánh giặc mà hiền như thỏ đế
xác sẽ tàn thây, hồn sẽ bay.
ta lụy sông, bởi sông lụy ta
mỗi dặm đi, xương máu chan hòa
ta giữ quê, bởi quê là đất
quê hồi sinh cho đất nở hoa.
nay gã lãng tử già nhớ sông
ngó mây trôi tưởng nước bềnh bồng
như chiếc ghe ôm thân tàn lụi
rệu rã nằm nghe sóng quặn lòng.
PHẠM HỒNG ÂN
(05/02/2019)
- Từ khóa :
- Phạm Hồng Ân