- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHƯƠNG UY TỪ BIỆT ÂM ĐẾN DỤ NGÔN

03 Tháng Giêng 201610:45 CH(Xem: 27337)

PhuongUy 2015 BW
Phương Uy -2015


 

biệt âm nỗi nhớ 2

sẽ đóng cửa - một ngày thôi đóng cửa

mang hoang vu về lận dưới chân thềm

sẽ đặt xuống cạnh thân mình nỗi nhớ

rồi âm thầm- tạc những - khắc- không – em

 

sẽ ép lại dưới mộ bia ngày cũ

rằng tin xa không hồi báo âm gần

chỉ xin nắng một nụ cười trở lại

em không còn, sao nỗi nhớ chung thân?

 

đêm đắm đuối vớt phù du đắm đuối

nghe đài sen rũ nát giữa lòng ao

trên nhánh liễu giọt cam lồ có đọng

hay sương thu sót lại giữa hư hao?

 

bóng 6


chỉ là khi muốn lặng im

trên đồi đầy gió

cơn đau vỡ xước bóng mình

loang tràn mặt cỏ

đêm giấu hình nhân mặt nạ

nỗi đau giấu trong lặng im

cô đơn trên bệ cửa

đốt cháy tàn tro chính mình

khi cơn đau kèn cựa

chỉ còn cái bóng sẻ chia

một ngày bên vách trắng

tỵ hiềm ở phía bên kia

 

rời rạc 10


này đêm ơi

tôi gọi mình rã giọng sương mù

nghe thời gian khát tràn giọt khóc

gió lay đọt giếng mù u

trên đôi tay chưa từng ngà ngọc

chỉ còn chát đắng sương mù

 

này đêm ơi

tôi nhớ mình lòng sâu hầm mộ

 ban công hoa hồng thuốc đắng

khoác trời mây lạnh buốt đêm thu

khoác trời mây lạnh buốt đêm đông

lạnh buốt lòng sâu hầm mộ

 

này đêm ơi

tôi khát mình đêm tràn nguyệt thực

nao nao trăng máu vỗ về

âm u khúc mù diễm tuyệt

bên thềm sương nhập lam khê

tròng mắt đỏ dọc đêm nguyệt thực

 

Này đêm ơi

khi chữ nghĩa đã sức cùng lực kiệt

lối cỏ tranh theo dấu máu hoen về

lối cỏ tranh đêm ngày xưa mưa ướt

tôi gọi mình trong ám chướng hôn mê

 

khi đã vãn

đêm ngày xưa cũng khóc

máu đã hoen

 trên dấu ước thề bồi

đêm nhập mộng

đêm xưa

 tràn vị đắng

tôi gọi mình

từ rời

rạc

đêm ơi

 

dụ ngôn 2


úp mặt bàn tay héo

bờ đêm ánh sáng gầy

cố gắng giải mã một ám tượng đỏ

vàng khói thuốc đầu ngón tay

 

con sóng ngủ mê

thế kỉ chạy loạn những hư hao

chân lạc bờ tưởng tượng

đoá hồng mân côi tháng Mười

vừa tắt

Người không là vua của binh đao

 

cầu cho kẻ sống và kẻ chết

là từ vực sâu

lời trầm thống

câu kinh đổ bóng lên mầu

 

tiếng gió tràn qua đồi cao

" nay là chúng tôi"

dụ ngôn về ngày sau cuối

còn lưu dấu trên môi

 

Phương Uy

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38682)
LTS: Khánh Trinh là bút danh. Có lẽ Khánh Trinh là người viết trẻ nhất trong Tạp chí Hợp Lưu hiện nay. Khánh Trinh sinh ngày: 30/08/1991. Quê ở Quế Sơn, Quảng Nam. Hiện là Phóng viên truyền hình tại Sài gòn. Thơ của Khánh Trinh lạ một cách tự nhiên và nồng nàn như tuổi trẻ…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Khánh Trinh đến với quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (TCHL)
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 27244)
" ...Có thể coi đây là bài viết cuối cùng của nhà báo Vũ Ánh. Và cũng là một "tình cờ định mệnh", chủ đề của bài là tự do báo chí, một vấn đề ông quan tâm hầu như suốt cuộc đời làm truyền thông của ông. Chúng tôi xin đăng lại bài này như một nén hương kính viếng ông, đồng thời bày tỏ, qua ngòi bút của ông, niềm ao ước sớm có tự do báo chí trên đất nước Việt Nam.” (Diễn Đàn Thế Kỷ)
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 24381)
Vô cùng thương tiếc Nhà báo Vũ Ánh  Vừa tạ thế tại quận Cam, California, U.S.A. vào ngày Thứ Sáu, 14 tháng Ba, 2014. Hưởng thọ 73 tuổi.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32071)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36274)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 46767)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31606)
V ũ Ánh là một nhà báo yêu nghề và say mê với công việc. Ông qua đời tại phòng làm việc tại tư gia; bài báo cuối cùng của ông mang tựa đề "Hà Nội vẫn chưa đủ niềm tin cởi trói báo chí," được gởi đến Nhật Báo Người Việt lúc 11:37 phút sáng của ngày cuối cùng trong cuộc sống ông. Bài báo được đăng trong trang A1 của số báo hôm nay, trên mục “Sổ Tay” hàng tuần.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31609)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33351)
V ừa qua trên các phương tiện thông tin đại chúng xôn xao các vấn đề liên quan đến giải thưởng Nhà nước, Hồ Chí Minh… Trò chuyện về ảnh hưởng tích cực của các giải thưởng, Nhà văn Vũ Đảm – Phó tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn có đưa ra một vài ý tưởng rất đáng quan tâm. Ý tưởng này cách đây sáu năm đã được Nhà văn Vũ Đảm nêu lên trong một bản luận văn tốt nghiệp Thạc sĩ văn hóa của mình. Sau đây là cuộc phỏng vấn với nhà văn Vũ Đảm do Thủy Hướng Dương thực hiện.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34573)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)