- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

RỜI RẠC...BỤI CỦA GIẤC MƠ

19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 32851)

ChieuNangNgoaiKia 


rời rạc 4


ngày mục rỗng 

thở than chủ nhật lộn xộn

ngất ngư một mớ hình hài

tôi rỗng tôi vô cực

níu lời khổ tận cam lai

đêm mớ ngày níu nắng

tôi mớ tôi níu sợi tầm gai

câu nhật tụng chưa thuộc

em không về

buổi sáng xám màu phai

 

trượt theo nấc đêm ánh sáng

vớt phù du không màu

cơn thôi miên trượt ngã

quá một vòng ôm nhau

 

chủ nhật già nua màu xám

tôi con lắc ngã nghiêng đời

đêm tôn nghiêm níu gọi

về đi một cõi rong chơi

 

tôi vớt tôi mùa ngược nắng

mang bão đi qua

chớp bể mưa nguồn biến động

tôi còn chấp chới phong ba

 

em về vùng không gió

tôi níu phù du đã già

úp mặt cầu vồng không tuổi

nghe mùa mải miết xa


rời rạc 6


cuộc trùng vây

những linh hồn

lau xanh ẻo lả

ngậm nắng chiều

mòn tắt bên sông

người đốt lửa

lòng ai than đỏ

buổi u mê

khúc hát tự ru mình

câu thơ dậy từ trầm mê lạc vận

buổi hàn vi nước mắt cũng chối từ

người trổi dậy từ vô thanh khốn đốn

nhức nhối những câu ru.

 

rời rạc 7

 

nghỉ đêm ở đó

chốn không lời

nỗi buồn vừa hồi môn câu thinh lặng

sáng mát giọt sương rời

nghe vời trên mái nhà cũ

buồn vừa mọc mộng sinh sôi

 

những ngày mùa thu ngấp nghé trở về

lũ ve

sụt sùi áp thấp

 

nghỉ đêm ở đó

chốn không màu

cơn mưa không trôi mau 

gọi gió về nhận mặt

âm âm khúc buồn bất tán

ly tan sợi khói họa hình

lũng đêm chờ réo bình minh

 

nghỉ đêm ở đó

chốn âm thầm

người không về

ai hát khúc trăm năm

lạc sương khói mùa hoa cũ

nghe lạnh bờ môi câm

 

 

 

bụi của giấc mơ


 

Giấc mơ tôi đày đọa tôi trong những âm hưởng của sự tuyệt đối. tuyệt đối yêu tuyệt đối ghét tuyệt đối vui buồn. những sự tuyệt đối leo thang trong nấc tình cảm đau đáu nỗi niềm. là oan khiên hay là chung thân vĩnh viễn?

giấc mơ tôi xét nét tôi trong mỗi đêm vừa đến. đêm oan nghiệt những đợi chờ lúc nắng lên, lúc đêm tan dù ngày là mỏi mệt. giấc mơ đánh tráo bằng những tang thương thành hình trong cơn hoang tưởng âm u.

giấc mơ tôi bày những đốm sáng trên bàn tiệc cuộc đời. nhữ lộng tôi trong sự hợp nhất trá hình của đau khổ. đánh mất tôi sau những liên kết chứng thực bằng văn tự. buộc tôi đánh mất chính tôi trong trong sự lầm lạc mang tên gọi bao dung

giấc mơ tôi giục tôi lao đao trong trầm luân của ý nghĩa yêu thương. sự ích kỷ được khoác tấm áo liệm là từ hi sinh huyền thoại. lẫy động tôi, dụ dỗ tôi bằng ảo tưởng . giam tôi suốt đời bằng hố thẳm thâm căn

giấc mơ tôi buộc ràng tôi bằng những ăn năn. sau tất cả những vượt thoát chỉ biểu dương bằng hối lỗi, ai bỏ thân chịu khổ nạn bằng thập giá? sau rốt cũng chính là tôi le lói sáng cho mình trong lúc di quan

 

 

Phương Uy

 

 


 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32534)
Ở khúc nhạc nào cho em đây Những dở dang cùng buổi chiều vàng Nghe mưa mây cũng buồn u uất Ta nợ tình em một dịu dàng…
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35544)
Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, Minh Thùy sống và làm việc tại Âu Châu. Truyện của Minh Thùy sống động và lôi cuốn người đọc từ những dòng đầu tiên. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu truyện "Terminal, miễn phí!" cùng quí văn hữu và độc giả Hợp Lưu. (Tạp Chí Hợp Lưu)
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34432)
T ôi nhận công việc làm thợ sơn trong một hãng sửa chữa tàu sông nằm sát bên hồ Michigan. Thực ra tôi chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc này. Sếp tôi, ông Anthony, cứ nhất định là tôi sẽ làm được. “Dễ thôi mà!” Ông nhìn tôi sau một hồi rồi bảo thế.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34874)
T huốc mê đã ngấm vào tận xương tủy và làm tê liệt đi mọi giác quan trí não của nàng. Nhưng nàng ngờ ngợ như có một cái gì đó trong người nàng vẫn tỉnh táo. Sự tỉnh táo ấy thật đáng ghê sợ. Nó khiến nàng có cảm giác. Nàng biết sự sắc lạnh của con dao trắng bóng ấy đang chạm vào cơ thể nào. Từng chút một.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 36717)
N ghé nhìn trời, nhìn xa xa ra khơi. Bão tới nhanh hơn ước lượng, mấy cái ghe chài kia không biết có về kịp. Nó bồn chồn. Hình như bữa nay Thắng đi, dù Nghé đã nói dời lại cho qua cơn bão. Thắng lý luận _ còn vài ngày nữa thì tao đã ra khỏi vùng bão này rồi _ chờ lâu hư chuyện. Chắc là Thắng dính ở ngoải rồi. Thằng này liều lắm, không nói được.  Chả có gì đáng sợ , Thắng vẫn thường nheo mắt nói với Nghé như vậy. 
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 38077)
T rời mưa, kéo theo cái lành lạnh làm Đầm thấy buồn quá, mà một tháng ba mươi ngày thì có mấy ngày Đầm không buồn! Sáng nay vợ gã đi chợ từ lúc trời còn tối om sau khi đã nấu xong nồi cơm cho chồng con. Nói là đi chợ cho sang chứ thật ra là vợ Đầm đi đồng nát, mang soong, ấm mới đi bán hoặc đổi cho thiên hạ. Công việc này trước đây là của Đầm nhưng khi nghe đám bạn thích ăn không ngồi rồi chế diễu:” Mày trông trí thức thế mà phải đi làm cái thằng đồng nát, đầu đường, xó chợ ấy à!”, thế là Đầm bỏ nghề.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35093)
Một tiếng đồng hồ sau nàng trở lại chỗ tản bộ trên boong tàu, khoác trên người một bộ quần áo nhẹ và hở hang nhưng rất trang nhã khiến nàng trông khêu gợi một cách kín đáo, một áo khoác không cánh tay hơi hở ngực và quần lụa ống rộng trông tựa như váy. Nàng không nhìn ai hết, nằm dài xuống ghế mở sách ra đọc.
31 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 39882)
T ruyện của Cung Tích Biền là vậy, rất kén người đọc, nhiều khi sẽ rất khó hiểu và không hợp “gout” với loại bạn đọc chỉ muốn tìm những truyện tình lãng mạn để tiêu khiển thời gian. Truyện của ông luôn làm người đọc hoang mang, dằn vặt, thao thức và sốt.
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 36219)
C ơn đau phả hơi thở Vào giấc mơ giật mình trốn chạy Giọt nước mắt bật lên tiếng kêu thương thức dậy Ngậm ngùi treo mình trên cành khô Trong cầu vồng thanh âm lóe sáng...
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33441)
t ôi rượt mặt trời về bên kia núi hoàng hôn vỡ buồn bật khóc thơ ngây tôi thấy em của những ngày ngơ ngác nơi cuối trời hoan lạc tàn phai