- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Tự khúc ...Uống rượu với Đà Lạt

18 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 36412)


suong_va_hoa-phamanhdung-content
 Sương - ảnh Phạm Anh Dũng

Tự khúc Đà Lạt

 

Đừng vội trách những gì chưa nói hết

Mai em về..

Còn luyến tiếc nào không

Chẳng hạn như thông quấn quít nhau đến chết

Biết vậy thôi cũng đủ nao lòng

 

Lá thiếu tuổi vẫn vàng

Em hiểu ?

Vì biết mùa thu đang đợi chờ

Sương lưu lạc mắt buồn xa xứ

Lắm mơ mòng nên hoá bơ vơ

 

Đừng vội trách những gì chưa biết hết

Như rét căm căm mà má em hồng

Hoa cũng đẹp như lòng chung thủy

“ Ớt Đà Lạt không cay

Gái Đà Lạt thương chồng ”

 

Phượng cũng tím như tà áo tím

Như tiếng thu se sẽ thì thầm

Như hạnh phúc che vùi kỷ niệm

Như Anh đào dâng cánh thiệp đầu năm

 

Đừng vội trách những gì chưa hạnh ngộ

Chẳng hạn nụ hôn của mắt ngọt ngào

Hay thả bước bằng xe thổ mộ

Để nghe rừng gọi nắng lao xao

 

Không như mộng nên thường mơ mộng

Núi chẳng là em cũng hương sắc mặn mà

Và chắc chỉ nơi này mới có

Cội thông nào cũng ghen tị với hoa

 

 

 PHAN THÀNH MINH

 

 

mocmac-phamanhdung_0-content 

 Mộc Mạc- ảnh Phạm Anh Dũng


Uống rượu với Đà Lạt

 

Một đêm với quán sao trời

Nhắp say giọng nói em mời nết na

Vỉa hè kháo chuyện phồn hoa

Chạm môi

Cạn giọt yêu và đắm say

 

Ốc rừng béo mỡ màng tay

Rượu đong giáp quận

Ly xoay mòng mòng

Lửa hồng vén áo sò lông

Muối tiêu chanh đẫm vị nồng nàn xuân

 

Ớt sừng bẹo má bồ quân

Môi hoa cẩn nguyệt

Lâng lâng mắt tình

Ngực trăng huyền ảo lung linh

Áo căng thương nhớ

Ru tình sắt son

 

Chạm môi nếm tiếng cười giòn

Kề vai hỏi chuyện chồng con quê nhà…

Đôi ta khách lạ đường xa

Một đêm nghiêng ngửa cùng Đà Lạt yêu

 

 

 PHAN THÀNH MINH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 93057)
H ằng đêm tôi sống trong lo sợ. Chung quanh tĩnh lặng, tối ám đến hoang mang. Gió lộng đánh phần phật trên các cánh cửa. Cứ độ giữa đêm, tiếng chân thình thịch đến từ xa, từng bước dẫm nặng nề. Tôi thu mình, rúc sát vào vách. Tôi trong suốt trong màu mực của đêm, không nhìn thấy cả chính mình...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 117807)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 92277)
P hật giáo đã đồng hành cùng dân tộc gần hai nghìn năm qua, có những đóng góp quan trọng không chỉ trong sự phát triển văn hóa dân tộc, mà còn trong công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước thời kỳ đầu quốc gia tự chủ vô vàn gian khó... nhận thức rõ hơn cái “nhiệm trọng đạo viễn” của mình trước đất nước và dân tộc, chứ không phải chỉ biết chăm chú xây chùa đúc tượng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 120009)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 113812)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
20 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 88088)
N ói chung, người ta nghĩ đến giải nobel văn học cho Trần Dần. Tuy nhiên, Trần Dần còn có thể được xét tặng một giải nobel nữa: nobel hòa bình, nobel chính trị. Bài viết này đề xuất vấn đề đó.
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 118950)
A nh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi đó, một mình, không cô đơn nhưng tràn trề tĩnh lặng Nó tự sáng hay em làm nó sáng
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 111728)
LTS : Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, nhà văn Quý Thể hiện định cư tại USA.Hân hạnh giới thiệu một trong những truyện ngắn như những nụ cười ý nhị của Quý Thể gởi đến quí độc giả và văn hữu của Hợp Lưu. TCHL
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 96737)
S au năm 75, cũng như bao nhiêu nhà văn khác, Hạc Thành Hoa bị rơi vào vùng hẫng hụt của những nghị quyết, bo bo, sắn mì… Cả bối cảnh xã hội và hoàn cảnh cá nhân đã đặt ông vào tình cảnh trì trệ, đầu óc khô cứng. Dẫu vậy ông vẫn cầm bút và tiếp tục viết, để cuối cùng cũng cho ra mắt độc giả 2 tập Phía Sau Một Vầng Trăng và Khói Tóc. Song thú thật, khi đọc tôi có cảm giác như thơ ông đã sắp ngừng hơi thở những cơn mộng mị đẹp, đối mặt với thực tế có phần khắc nghiệt hơn nhiều, bởi hoàn cảnh xã hội đã chọn chúng ta chứ chúng ta không có quyền chọn lựa gì cả. Cái quyền thiêng liêng bất khả kia giống như ngọn đèn cạn dầu, leo lét.
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 93738)
T ôi điếng người sau cú phôn. Phôn của anh bạn ở Portland. Phụng dính ung thư gan! Tôi loanh quanh chẳng biết mình đang làm gì và đang muốn làm gì. Có lẽ nào! Đang khi không bỗng trời ập xuống.