- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Phương Uy – Những Ngày Của Tháng Tư

12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32586)


phannguyen4-2014-content
 tranh Phan Nguyên


ĐỘC THOẠI  

 

cắm que nhang tưởng niệm cho ngày ra đi

thấy niềm cô đơn một lần nữa trở lại

đêm soi gương sâu hút ánh mắt

thoai thoải đường cong li tâm ấm ức

 

sự im lặng mọc ra từ những bức tường trắng

sự im lặng không mang khuôn mặt an nhiên

người đã đi vào hoang mạc

từng vũng máu từ cái bóng tôi đổ xuống đen ngòm

 

tiếng cười gươm nhọn

đã nằm đâu đó bên kia vùng trí nhớ

người thật sự đi vào hoang địa

nỗi lo sợ không còn chạy lòng vòng

 

ngồi im nơi cõi đá khô

đêm chiêm bao phủ đầy bụi

tiếng đồng hồ đếm những cuộc thiên cư của các giấc mơ

về nơi cây táo gai nở hoa

 

người đã đi vào thinh lặng

bên kia vùng trí nhớ

tôi ngồi nói chuyện với bàn phím

tiếng đổ rạt rào những thanh âm mưa

 

tôi ngồi viết từ nơi có nhiều nỗi buồn

khoảnh khắc những âm vang từ hoang địa

đừng để mình nhiễm lạnh

trong hoang vu độc thoại với cuộc đời.

 

Phương Uy

 

 

TRÊN CÁNH CHIÊM BAO

 

nhặt nốt hương ngày cũ 

nghe mùa tha hương

đi qua tiếng nấc chớp nguồn

mưa khứ hồi chuyến muộn

 

dung nham vỡ òa cánh phượng

gió mang lửa mặt trời

chiều di căn nắng

nắng nở trên những tán cây, trên diệp lục đá

 

lá nứt môi thầm thì

bờ môi đã lâu không được hôn

em về chậm để thanh xuân cùng cạn

hàng cây già buông những ngón tay khô chập chờn đón nắng

 

lũ sâu cuốn kén

nỗi buồn nứt trên lưng

chờ ngày mọc cánh

thoát thai

 

anh đeo mang ngày đồng thoại

lớp da buồn nám nụ cười

con mắt dị ứng

nhức buốt những hình ảnh chuyển động trên Ti Vi

mở trừng

cánh chiêm bao chập chùng

tê dại

kỉ nguyên im lặng đã nảy chồi

 

Phượng Uy

 

 

DUNG NHAM ĐÊM

 

đêm sám hối màu đỏ úa

dòng sông không lục bình trôi

đêm vớt phù du không tuổi

 

quá khứ không màu tươi

đám rong không già

giữa mùa rụng lá

 

đợi suốt nghìn năm qua

nắng đốt tro than kỉ niệm

đêm thơm lửa ngàn năm

 

hừng hực màn hình khuôn diện trắng

cơn mưa ngày du mục

đi tìm câu đồng dao

 

ngọn lửa núi lửa không hề sám hối

khi thui cháy địa cầu

người đi tìm đốt rong dưới nước

 

làm hoang mạc lòng nhau

sớm nay thấy ánh sao mắc cạn

tử nạn trong tấy đỏ trời đau

 

Phương Uy




Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31683)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35841)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 46312)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31283)
V ũ Ánh là một nhà báo yêu nghề và say mê với công việc. Ông qua đời tại phòng làm việc tại tư gia; bài báo cuối cùng của ông mang tựa đề "Hà Nội vẫn chưa đủ niềm tin cởi trói báo chí," được gởi đến Nhật Báo Người Việt lúc 11:37 phút sáng của ngày cuối cùng trong cuộc sống ông. Bài báo được đăng trong trang A1 của số báo hôm nay, trên mục “Sổ Tay” hàng tuần.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31081)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32981)
V ừa qua trên các phương tiện thông tin đại chúng xôn xao các vấn đề liên quan đến giải thưởng Nhà nước, Hồ Chí Minh… Trò chuyện về ảnh hưởng tích cực của các giải thưởng, Nhà văn Vũ Đảm – Phó tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn có đưa ra một vài ý tưởng rất đáng quan tâm. Ý tưởng này cách đây sáu năm đã được Nhà văn Vũ Đảm nêu lên trong một bản luận văn tốt nghiệp Thạc sĩ văn hóa của mình. Sau đây là cuộc phỏng vấn với nhà văn Vũ Đảm do Thủy Hướng Dương thực hiện.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34167)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32961)
b ên triền đời trượt chân chạm thời gian không giọt âm thanh nào vang trong tịch lặng chỉ có lửa cháy bùng huyễn hoặc ta ngơ ngẩn nhìn thơ bay lượn khắp cùng
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31086)
N hư Cần Thơ có ngày thơ rụng Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau Còi phà hụ trong tim Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30066)
C ó những dòng sông trôi đi mãi Em của ta hề! như mây bay Và những bài thơ không chép lại Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.