- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thế Giới Của Những Giấc Mơ Với Thơ Phương Uy

05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 50284)

espace_inconnu_1-phannguyen_95-content
 Espace inconnu 1- tranh Phan Nguyên


NGÀY KHÔNG CÓ CHÂN TRỜI


Lột màu đen khỏi đêm
ngôn ngữ chạy đua cho đến lúc kiệt cùng hơi thở
rụng lại cuối đường đêm trắng
rát gió nụ hôn sót bên thềm

táo vườn thiêng không ngọt đến bây giờ
em đã ném lên trời những đọt xanh non mưa
tôi ngồi nhặt chiêm bao rụng cuối bờ mộng mị
đáy mắt cạn khô khát cuống họng ngày rêu phủ
giấc mơ vượt thoát thiên đường
 
lột nỗi buồn ra khỏi lớp da ngày
thời gian trong trần truồng có vui giả tạo?
em tẩm ướp hồn mình trong nắng mới lóng lánh
này là nắng vừa lên

tái nhợt một tiếng cười vừa chớm mổ vỏ
đã vội nở sớm trong mong manh
tôi giễu cợt những người đi mượn tiếng khóc
để hôm nay bị đòi nợ một nụ cười

nỗi buồn liệu có thể xóa trắng bằng nút thời gian
khi giọt nước mắt dù có bốc hơi
hay vẫn còn loang trên mặt bàn vết ố?
mưa nhảy vũ điệu loạn trên đá thấp xanh

tôi ngồi tháo gỡ chiếc áo tầm gai đan kín cơn mơ
gió thổi qua tiếng thở dài
âm âm vực tràn bất hoại
ngày trần truồng , thản nhiên đứng ngó trăm năm

Phương Uy
 

DI NGÔN CỦA K



K đã từng nói với tôi về nỗi hãi sợ thời gian
trong một sáng mùa đông vừa chớm
khi cơn mưa vừa hé những tia nắng đầu tiên
K đã sợ cho sự úa màu bạc tóc
K sợ những giấc mơ
những bài thơ cũ đâm kí ức đau nhói
vệt nước mắt lăn trong cơn mơ hờn dỗi
mỏng như xác bướm ngày hôm qua

 
K đã từng nói với tôi về ám ảnh lặng im
khi trên màn hình ti vi trôi vùn vụt những thét gào đặc quánh
máu chảy từ tiếng cello
khi K cùng tôi lần qua những bậc thang tối và ấm
ngực buốt đau
nghe sợi tóc vừa rụng rơi theo khúc nhạc buồn

Tôi đọc thấy K trên bài thơ ngày hôm qua
lang thang cơn gió mặt trời mất ngủ
K lướt qua đám đông ngập sắc màu bằng ảo hình của bình minh mùa cũ
K nói đừng để những giấc mơ bị ố vàng
trong rối rắm cuộc người lạnh lẽo tro than.

Phương Uy
 

BƯỚC NGÀY QUA BÓNG NƯỚC



Ngày trôi mòn vẹt
âm điệu cũ
đường link cũ
kí tự nhập sai
không tin nhắn phản hồi

cơn khó thở
vỡ dần trong khoảng tối
câu thơ bệnh tật chập chùng rơi
ngày cột mặt trời không im lặng

những câu thơ giờ không còn hướng lối
lần mò từng bước chập chững
những câu thơ bị bịt mắt
thảng hoặc câu nói mớ
giữa giấc ngày ảo dụ một niềm tin

ngày lên cơn động kinh gió
hài cốt thời gian mục rữa
câu thơ bặt câm bẩm sinh tự thuở chào đời
tôi ngồi rù quến tiếng nói

từng phiến thanh âm cũ nát
dửng dưng một sự chối từ
những con chữ khỏa thân
vẽ chân dung một ngày vắng mặt

mông má vú vê tiền kiếp
tràn ngập màn hình ba bảy độ âm
trên đốm da ngày bạch tạng
đám sao vàng già nua
chờ ngày tự tận
đã qua đời

Phương Uy



CỬA ĐÊM



Anh chọn đêm làm tình nhân
ngày chiêm bao em về ngự
ảo ảnh xuân cuối cùng
nếp gãy ngày xa
mảnh mưa cũ nhảy múa thét gào giữa đêm huyền hạ
nức nở bay qua từng ô cửa xanh xao
 
Anh chọn đêm làm cô đơn
lội ngược con đường nghe lời gió hát
niềm thinh lặng
cháy kiệt cùng một vũng thanh âm
vành môi im tiếng
 
Anh chọn đêm làm hành trang
mang theo trên hành trình phù phiếm
ngày trôi bâng quơ
mặt trời nóng rát trên đầu
nắng mỏi mệt
cơn đau chập chùng

anh đã nhờ đêm đắp giùm giấc mộng
những tấm ngày lạ mặt vừa rơi
bên kia
em xa ngút một góc trời
ngày thất lạc
đêm tìm nhau
hút mắt
giọt nước mắt qua xác ngày rã trắng
Chôn nỗi buồn rực rỡ trước cửa đêm.


Phương Uy


MƯA SÁNG....


Sáng nay mưa về giữa hạ
Ngày xuân chấp chới xa rồi
Sáng nay nghe lòng buồn lạ
Giữa mùa sao vẫn đơn côi?
 
Em xa kể từ mùa ấy
Tháng năm đi mãi không về
Nỗi nhớ kéo dài tít tắp
Bao giờ ra khỏi cơn mê?
 
Chụm tay hứng dòng nước mắt
Tơ trời vương vấn theo mưa
Còn đâu khúc tình dìu dặt
Nhói lòng - yêu dấu xa xưa
 
Sáng nay giữa mưa thấy lạnh
Giật mình - hương cũ phôi phai
Mưa về giữa ngày hiu quạnh
Ngoài sân rêu phủ dấu hài.....

Phương Uy

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 10598)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
12 Tháng Hai 202512:47 SA(Xem: 647)
Anh về đêm đã qua ngày khác / Lòng trống phòng không phủ bụi mù / Bật que diêm sáng cùng đêm nhớ / Em ở nơi nào chân lãng du.
09 Tháng Hai 202512:27 SA(Xem: 991)
Thơ của Nguyễn Chí Trung dâng lên như một dòng sông lũ, từ một vực thẳm sâu không thể nghĩ bàn và không thể dò thấu, theo lời của Filomena Ciavarella[iii]. Sự hấp dẫn tương tự của sông Hằng, biểu tượng của phương Đông, hòa quyện vào tâm hồn Trung. Nguồn gốc của bài Thơ “Khi Tôi Bước Xuống” - As I Step Down (sau đây gọi là AISD), một bài thơ gồm mười từ khúc theo cấu trúc nhịp "Lục Bát", có mối liên hệ chặt chẽ và lãng mạn với dòng sông linh thiêng đó: "Tôi đã mơ một lần trong đời đến đứng bên bờ sông và trẩy thuyền qua đó"[iv]. Giống như một hình ảnh trong giấc mơ, tất cả đã trở thành sự thật vào mùa đông năm 2015/16.
05 Tháng Hai 20252:37 CH(Xem: 1253)
With an inconsistent and always “pivoting” policy, with a negligible total investment, over the past 50 years since 1975, the United States has made almost no positive and effective moves to prevent China’s expansion and encroachment – not only in the Mekong River basin – but also in the East Sea. To be able to counterbalance Beijing, of course, Washington needs to have a strategic vision, accepting a commensurate price to pay in order to restore its long-standing influence on the Mekong River Chessboard. NGO THE VINH
04 Tháng Hai 20254:37 CH(Xem: 1373)
Belen là một cô gái trẻ người Mexico ngoài hai mươi tuổi vừa mới đến Mỹ. Sau khi sống tại nhà anh họ ở Alabama trong vài tháng, cô đã nhận được một công việc bảo mẫu ở Atlanta thông qua một công ty môi giới việc làm. Với chiếc xe đã qua sử dụng mà cô mua, cô đã lái xe trên đường cao tốc liên bang lần đầu tiên trong sự hồi hộp. Một tuần sau khi bắt đầu công việc, cô đã viết bức thư sau cho anh họ của mình...
04 Tháng Hai 20254:29 CH(Xem: 1409)
Belen is a young Mexican girl in her early twenties who had just come to America. After living at her cousin's house in Alabama for a few months, she got a job as a nanny in Atlanta through an employment agency. With the used car she bought, she nervously drove down the interstate highway for the first time. One week after starting her job, she wrote the following letter to her cousin...
03 Tháng Hai 20255:45 CH(Xem: 1280)
Lâu lắm rồi tôi không còn nghe được tiếng chuông chùa ngân lên mỗi buổi sáng thật sớm trong màn đêm còn dày đặc khi thành phố còn ngủ yên. Tiếng chuông ngân hiền hòa lắng lại không xôn xao lay động bởi những muộn phiền sót lại trong ngày. Ai trong đời lớn lên mà không có nỗi buồn vấn vương trong sâu thẳm, tôi cũng buồn cũng lẩn thẩn với vô vàn những khắc khoải riêng tư. Nhưng tiếng chuông chùa thanh thoát là cái nét, cái hồn quê hương cho tôi cảm nhận sự an bình.
03 Tháng Hai 20254:56 CH(Xem: 1184)
Nhớ lại 50 năm trước, một điều dĩ nhiên là thế giới không phải như ngày hôm nay, nước Mỹ không phải như ngày hôm nay và người Việt ở Mỹ hay ở khắp các nơi cũng không hẳn là người Việt ngày hôm nay. Trong thời gian ấy, ít nhất hai thế hệ mới đã ra đời./ Nhớ lại 50 năm trước, đêm cuối cùng, một phép lạ đã đưa chúng tôi lọt được vào quân cảng Saigon và trèo lên được chiếc chiến hạm cuối cùng đang nằm ụ, bỏ nước ra đi. Những ngày dài chen chúc nhau trong một con tầu chết máy trôi trên biển mãi mới đến được đảo Guam. Những ngày lang bạt, tất tưởi rời trại này qua trại khác, cuối cùng được đưa vào vào đất liền, và tạm trú tại Camp Pendleton trại Thủy Quân Lục Chiến miền Nam Cali. Trại trải dài hàng cây số, với hàng trăm căn lều vải đón nhận hàng trăm ngàn người tị nạn.
03 Tháng Hai 20252:18 CH(Xem: 1267)
Tấm hình ai đó chụp nhà văn Vũ Thư Hiên trở về Tổ quốc mình ôm bó hoa với nụ cười sáng rực trước Tết Dân tộc khiến không ít người dù đang lo âu, buồn bã bởi gia cảnh & thế sự cũng chợt cảm thấy lòng được ấm áp đôi chút… Người sở hữu nụ cười quý giá và hiếm hoi ấy là người từng trải qua bao giông tố của số phận, đã tiếp nối một cách xót xa dòng văn “lưu vong” bắt đầu từ cụ Hồ Nguyên Trừng với “giấc mộng của ông già nước Nam” (Nam ông mộng lục) nhiều thế kỷ trước…
01 Tháng Hai 20254:45 CH(Xem: 1602)
Tôi gửi cho người một ít tết quê hương / Gói thương thương trong một bài thơ nhỏ / Qua ngõ nhà ai, ghé nhìn vào cho rõ / Hai lối chè tàu, cây nhãn, bưởi đang xanh