Bóc trần - ảnh fridaycafe
sự bóc trần và tóc bay
tôi bóc trần người bạn của tôi
bằng những câu chuyện tưởng tượng
điều gì đó xáo trộn
điều gì như là tưởng tượng
họ nói về tôi
như một kẻ lang thang trong thế kỷ
tuổi hai mươi trên đường
tóc bay và gió thổi
chỉ có nỗi buồn nằm nguyên
tôi bóc trần chính mình
như cởi từng lớp áo, lớp da, lớp lòng ruột
để mơ về những điều tinh khiết nhất
tự do nhất
quay về đi, tuổi hai mươi ngủ ngoan trong giấc mơ đóng hộp
quay về đi, gia đình, bạn bè, cơ quan, đồng nghiệp
quay về đi, nắng rất nồng và mưa rất say
vì sao ta bỏ đi?
vẫn có ai đang nói về tôi
bằng sự tưởng tượng đóng hộp của họ
ngột ngạt quá
giấc mơ của người khác cũng khiến mình ngột ngạt
đám đông hát ca ồn ào
về những sở thích hợp thời, hàng hiệu cao cấp
về giấc son phấn
tôi thấy mình như một mảng bê tông đông cứng
tôi thấy mình mất tích trái tim
tôi bóc trần những lớp sơn
qua nhiều thế kỷ của thành phố này
rồi ra đi
mang theo những điều buồn nhất
họ đã vẽ nên bức chân dung về tôi
đứa buồn cười nhất của cuộc đời
mà người mẫu không hề có mặt
trong thế kỷ của họ.
du nguyên
1/2014
Nắng tháng ba - Ảnh Fridaycafe
Niệm
Nơi con đường mùa mưa cây cơm nguội rắc vàng xuống phố
Tháng Ba hoe xanh sũng mắt cào cào
Sầu đông tím chở quạnh buồn lang thang trên dốc gió
Rưng rức heo may.
Nơi cơn giông màu đỏ tháng Ba chưa tắt
Anh đi ngược phía em
Cầm chiếc ô ố màu mận chín
Tìm cỏ cô niệm.
Nơi con đường xập xòe loài sẻ nâu líu ríu
Ta đi tìm nhau dưới gốc thược dược già
Đã mấy mùa rồi cúc chẳng bung tiếng hát
Trong veo xưa.
Có một ngày sau những tháng năm cạn khô như xác mướp
Em quên mất khuôn mặt anh
khi chạm vào ánh mắt người đàn ông xa lạ
Em thôi nhắc về ngày cũ
Mùa gió chiều run rút hoang liêu.
Chúng ta đã không tìm thấy nhau dưới gốc thược dược già
Tháng Ba vẫn thế
Xanh xưa trong ánh mắt veo tròn.
Du Nguyên
3/2011
Lễ Mộc- ảnh Hải Thanh
phải không?
tháng Ba già đi
những ngày đầy nước
đỏ ối màu gạo
quyện vào dòng sông
ư ử bốc mùi
toàn rác là rác.
ở đó, chẳng còn em ngô nghê cười khành khạch
đỏ giòn ngày sinh
chỉ còn bóng là bóng
nước là nước
mắt em giống dòng sông
ư ử bốc mùi
có ai không
đi cùng một đoạn đường trơn trượt
em già đi thấy mệt
tháng Ba này
chỉ là những ngày mưa giăng giăng trắng mắt
lắt nha lắt nhắt
và tuổi thơ đang ư ử bốc mùi.
có phải những dòng sông cứ thế qua đời (*)
không Trịnh?
du nguyên
(*) Ý trong bài hát “Có một dòng sông đã qua đời” (Trịnh Công Sơn)
Búp bê tình yêu - ảnh fridaycafe
làm thế quái nào mà
chẳng có người nào chơi
cho hết buồn
tháng Ba chết rồi
đám bọt xà phòng đau dạ dày rồi tắt hơi
tối qua.
tôi thèm ú ớ
như bầy sằn sặt sắp chết khô
trong giấc mơ nhỏ xíu hoa cà
toàn nắng quái quái.
làm thế nào lại quên mất đường về cơn vui
khi bông hoa vẫn thắm
cỏ vẫn xanh
trời màu mây ngũ sắc?
tháng Ba
ngồi co co rét rét trên chiêc ghế mây cũ kĩ
nói chuyện cùng nỗi buồn cũ kĩ
và một cơn mưa hai màu nhợt nhạt
trong nhật ký.
chẳng có ai để chơi
chân tay thừa thãi
nỗi buồn cũng chỉ là cục thịt
đang bốc mùi.
làm thế quái nào mà
đời vẫn cô đơn ngon lành?
du nguyên
(Tháng 3-2014)