m ùa lặng lẽ theo mùa rơi qua âm u tháng Tám bỏ lại anh lạc lõng phía câu ca không lời dẫu hồn nhiên đứng lơ ngơ giữa ngã tư, ngã năm , hay ngã bảy vẫn nghe lòng lưa thưa vắng một mình thôi
...toàn cảnh các quốc gia trong lưu vực Sông Mekong
từ Trung Quốc xuống tới Miến Điện, Thái Lan, Lào, Cam Bốt và Việt Nam cho dù
mang những tên gọi khác nhau nhưng đó vẫn là những đất nước chưa có dân chủ, vẫn
là những “xã hội hình tháp – social
pyramid” nói theo ngôn từ của nhà xã
hội học Miến Kyaw Nyein, với đỉnh tháp là thiểu số thống trị và dưới đáy vẫn là
đa số những người dân nghèo khổ bị khai thác và bóc lột.
t ôi thấy có sự màu mè giả dối những đóa ny-lon bày tràn đìa
ngoài chợ bức bình phong bận đại cán ngay đơ gỗ que loe ngoe chòm râu tủm tỉm cười trên đầu trẻ thơ những tấm vé số say xỉn mua giùm mua giùm đi đất nước tôi sắp sửa trúng xịn lô hàng giát vàng giát bạc
Ô ng vẫn ngồi im như bức tượng đồng nguyên thủ.
Cháu liếc ngang nhìn ông. Ông có vẽ anh hùng chán mà chẳng được phong anh hùng.
Cái kháng chiến trường kỳ của đời ông được ghi lại trong một cuốn sách với hai
mươi lần nhắc tên ông. Bây giờ cuốn sách đó vẫn nằm ở đầu giường cháu. Tên ông
được nhắc vào những trang nào với công trạng gì cháu thuộc lầu lầu hết.
- Chú nói mai em phải đi trường, vậy mai đi nha! Thằng bé không đáp, giương mắt nhìn tôi như nó
đang cố đọc trong mắt tôi những gì tôi nghĩ. Tôi cũng tìm trong ánh mắt nó ý nghĩ của nó nhưng chịu, không tài nào
tìm được, không biết nó nghĩ gì, muốn gì, chỉ biết nó không muốn đến trường. Nó ở nhà một mình đã mấy ngày nay trong khi
chị nó phải đi làm.
e m ơi chiều đã lưng đồi mà cây xế bóng còn ngoi giữa rừng khi nào trăng thệ rưng rưng ngấn mi cho một cuộc tình đã xa trăm năm. ừ. trăm năm là mây bay dưới trán tóc xòa viễn khơi
Tháng 6, khi những cơn gió Lào khô rốc từ Vịnh
Bengan thổi vào dãy Trường Sơn đem hơi nóng ngùn ngụt lửa phả vào mặt, đó là
lúc các tin buồn tới tấp bay về bên tôi. Từng người, từng người bạn thay nhau
giã từ cuộc chơi. Cái nóng hực lửa bên ngoài, và cái nóng trong lòng tôi ngày
một dâng cao. ..Mới tuần trước thôi, anh Nguyễn Xuân Hoàng vẫn còn
email trả lời, anh nói bài viết này anh thích quá cho anh post trên Voa đi, tôi
còn đùa anh mệt như vậy mà vẫn còn làm việc sao, tùy anh thôi...
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.