On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said:
The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks.
You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
Tom Fawthrop là nhà báo, nhà hoạt động môi sinh người Anh, người bạn đồng hành bấy lâu với Nhóm Bạn Cửu Long. Anh đã tường trình về sông Mekong trong 12 năm qua với tư cách là nhà nghiên cứu và diễn giả tại các đại học ở Singapore, Thái Lan, Cam Bốt, và Việt Nam. Các bài viết của anh về lưu vực này đã được phổ biến rộng rãi trên các tạp chí Economist, The Diplomat và The Guardian. Tom cũng là nhà sản xuất cuốn phim tài liệu “Where have All the Fish Gone” về thảm họa trên sông Mekong.
Mấy hôm rày tôi không hát "ầu ơ ví dầu..." để ru cháu ngủ mà lại hay hát cái bài "Đón Xuân Này Tôi Nhớ Xuân Xưa". Cái thằng cu Ben em cu Tèo nghe êm tai mà "phê" vào giấc ngủ bình yên. Có lẽ do "ruột gan" của Ngoại nó có gởi qua đó để hát mà lị!
tôi đọc được một bài thơ hay /
tôi tẩn mẩn dịch lại bằng google /
(miễn phí) /
vì google có nhiều cái đầu /
còn tôi chỉ có một cái đầu /
tôi chỉnh sửa lại chút ít /
dù google có nhiều cái đầu /
tôi vẫn cặm cụi sửa /
(chỉ để một vài người rỗi hơi đọc)
từ em ngành ngon trơ vơ /
quê hương anh đợi chiều ngơ ngẩn về /
bóng đêm nghìn dặm sơn khê /
đã che hết cả đường về xa khơi /
bấy lâu lạc giữa cuộc đời /
mà thương con nước xa vời đâu đây.
Tuổi yêu đương ngọt ngào thì mình đã qua rồi! Có thả hồn về dĩ vãng với một thời tuổi trẻ mình vẫn nhả ra thơ tình tha thiết đắm say không khác kẻ đang yêu đâu! Thật đấy! Văn nghệ sĩ mà! Lùi về dĩ vãng, hiện tại hay tương lai, nhập vai, hóa thân có thể đưa mình về thuở xuân xanh 18, hay bất kỳ đoạn đời nào. Trí tưởng tượng có thể đưa người sáng tác đi bất cứ đâu mà họ muốn.
Chiều trời bảng lảng bóng hoàng hôn, /
Tiếng ốc xa đưa lẫn trống dồn. /
Gác mái, ngư ông về viễn phố, /
Gõ sừng, mục tử lại cô thôn. /
**
The sky nonchalantly turned crimson in the waning sun /
Forlorn conches tooted amidst pressing sounds of drums /
Stashing his oars, the fisherman headed back for the distant wharf /
Tapping a horn, the buffalo boy returned to his hamlet, lonesome
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.