- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Viền theo mẫu tự

14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 59861)
chokhach-ddson-content
 
Chờ khách / Ảnh Dương Đức Sơn


Mi không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu
Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu
Những tên áp-phe, mặt rô
Những tên lại cái, xăng pha nhớt...
 tàng ẩn
 điên loạn chụp giựt từng cơ hội
Rồi một ngày cờ tàn rã đám như rã bánh xe
Chết mất dấu hay dạt vào liếm vết thương đời trong một ổ tối nào đó
Lòng căm hận

Còn mi vẫn một mình một mê lộ
Đi về đêm đêm
Những vần thơ cháy ngút
Những trang văn gió lộng
Một trang web mâm cỗ văn chương
Vẫm âm thầm hung địa với đường bay riêng của mình
Chưa bao giờ chết chẳng bao giờ chịu thua
Đầu hàng hay chán nản
Mi vẫn viết mòn bàn phím
Cảm xúc mải miết tung cánh hoang lộng
Từ đây đến khi giã từ
Mi vẫn sẽ còn viết
Vì tận cùng tâm hồn mi là ngọn lửa khát vọng
Đời mi ẩn trong chữ, ngủ trong chữ
Cứ đập chữ ra, mi ở đó
Cuộc đời mi viền theo từng mẫu tự
Cuộc đời cho đến khi chết
Mi vẫn còn chưa đi hết đam mê...

Thấm tháp gì đâu, bao địa ngục kẻ khác
Những tên bạo chúa chơi cờ
Tay du đãng kiếm ăn
Tên mặt rô dâm loạn
Tấn trò đời
Diễn tuồng cho đến phút chót
Hạ huyệt bi hài
Mi cũng bao ngày bầm dập như một trái thối
Nỗi đau cương mủ
Nhưng có làm sao
Bởi không cơn cớ gì làm sao mi viết?
Đôi khi, mi có ý nghĩ với cuộc đời này bởi là một vết thương
Bao kẻ khác nhìn vào đó nhận ra mình
Như lạc vào nhà cười
Cù quay nắc nẻ trên mặt đất
Bao nỗi buồn sương khói bay lên


Cuộc đời mi viền theo mẫu tự
Những câu thơ rơi ra
Trên đường về hố thẳm
Thắp lên vẻ hiu quạnh
Một kiếp sống mờ nhạt

Cứ thế
Chồng tầng tầng lớp lớp
Vẻ hung địa hoang tàng
Thế kỷ lẫn vào thế kỷ...




Nguyễn Hữu Hồng Minh
11.2010

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33051)
E m là bờ môi không biết nói dối Là nỗi thầm kín tôi Là lời ru rớt nhẹ vào tim Là dịu dàng và tế nhị
09 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 35157)
- Chú nói mai em phải đi trường, vậy mai đi nha! Thằng bé không đáp, giương mắt nhìn tôi như nó đang cố đọc trong mắt tôi những gì tôi nghĩ. Tôi cũng tìm trong ánh mắt nó ý nghĩ của nó nhưng chịu, không tài nào tìm được, không biết nó nghĩ gì, muốn gì, chỉ biết nó không muốn đến trường. Nó ở nhà một mình đã mấy ngày nay trong khi chị nó phải đi làm.
07 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 36196)
Mưa có về ngang qua phố Má không? Ở đây cứ tầm chiều con nghe đất trời hoang hoải Tháng 7 mùa Ngâu Mưa lên mắt con màu dĩ vãng
07 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34255)
e m ơi chiều đã lưng đồi mà cây xế bóng còn ngoi giữa rừng khi nào trăng thệ rưng rưng ngấn mi cho một cuộc tình đã xa trăm năm. ừ. trăm năm là mây bay dưới trán tóc xòa viễn khơi
07 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33738)
Tháng 6, khi những cơn gió Lào khô rốc từ Vịnh Bengan thổi vào dãy Trường Sơn đem hơi nóng ngùn ngụt lửa phả vào mặt, đó là lúc các tin buồn tới tấp bay về bên tôi. Từng người, từng người bạn thay nhau giã từ cuộc chơi. Cái nóng hực lửa bên ngoài, và cái nóng trong lòng tôi ngày một dâng cao. ..Mới tuần trước thôi, anh Nguyễn Xuân Hoàng vẫn còn email trả lời, anh nói bài viết này anh thích quá cho anh post trên Voa đi, tôi còn đùa anh mệt như vậy mà vẫn còn làm việc sao, tùy anh thôi...
04 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34251)
đến một lúc nào đó em quên hoặc nhớ nhầm hôm nay đã ngồi bên lề đường để thương về những hạt bụi thì hương bay cũng quyện lại dấu ngày
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 35945)
Em đã ra đi trong một sáng chủ nhật trời mưa vĩ cầm lanh canh giấc ngủ thậm chí một tiếng giã từ anh còn chưa thổ lộ mùa mưa lấm lem chiều không xanh trên gió.
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34225)
M àu da, màu mắt, màu tóc, nàng luôn luôn thay đổi tùy theo sáng sớm, trưa hay chiều tối. Đôi khi tùy theo màu y phục nàng mặc hôm đó nữa. Có hôm buổi sáng tóc nàng thật ngắn, buổi chiều hôm sau, tóc nàng dài xuống ngang lưng. Lạ thật, làm sao chỉ qua một đêm tóc nàng mọc nhanh như thế!
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 37753)
LTS: Tiếp nối truyện ngắn "Đôi Mắt Hoa Vàng" đã đăng trên Hợp Lưu số 101, "Biển Hoa Vàng" là một truyện tình lạ. Bằng bút pháp tượng trưng, Nguyễn Xuân Tường Vy dẫn đưa người đọc vào một tình yêu đồng nghĩa với đánh tráo ; cùng với nhịp tiết, hình ảnh, âm vang, vận tốc và sự đậm đặc cảm xúc làm nên tính cách đặc sắc của truyện ngắn này. Tạp Chí Hợp Lưu
01 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 36978)
hắn hy vọng có thể tìm lại chút hương vị ngọt ngào giả hiệu nhưng luôn được trân trọng gọi hai từ dĩ vãng nhưng hắn không tài nào nhớ nỗi bởi vì từ lâu những giọt rượu đã thấm vào hàng tỉ tế bào và thịt da xương cốt sinh vật có tên: một thằng người