Vòng xoay nứt đôi dấu chấm chiếc túi chở đầy ngữ nghĩa thiên địa xẻ hàng ngang ngũ vị chua cay sinh khắc khí bay lên biến thể thập chi kết thành dòng tám phương định vị
I. dòng chảy uốn khúc phân tán mạch nguồn đại can long thủ phủ vòm trời rồng đã bay nghìn năm cũ tam nguyên cửu vận chu kỳ quái đồ lập lại vạch ngang đứt đoạn xếp chồng tượng đồ úp ngửa khảm địa ẩn mình linh vật tây trạch bùn đen kết dính đạp đầu ngữ âm rỗng gió chở hơi sương giãy giụa màu xanh nhẫn nhịn nơi góc hẹp bật dậy ngoài đêm tiếng rên hồi chuông quốc tự sữa phù sa mắc cạn những con diều gãy khúc ngôi nhà tẩm liệm càn tam liên ngôi cửu ngũ bật thang viễn vọng đài cưỡng bức hôn mê ném xuống địa ngục bịt mắt cơn đau lở loét trâng tráo giọng cười ngạo mạn
II. chi long xẻ cành chiếm hữu rừng rựng màu mây khóc đông nam chia cắt mùa trăng phủ đầu rồng nằm ngủ bảy ngàn đêm đau đáu hành thổ tiếng pháo dòn tan quất vào da thịt màu hồng pha loãng máu tươi ly trung hư khói bay rực lửa tầm bắn chĩa vào nhau dòng chày loang lổ ửng đỏ móc sắt chụp vào ước mơ không ngủ ngọn đuốc sống trần truồng ngõ phố miếng vải nhuộm máu trường ca hận đoài thượng khuyết còn trong mộng mị tôi thấy gì đâu? trong bước đi khập khiễng kẻ đứng người ngồi chồm hổm trưng cầu khảm sung mãn hất tung chiếc mông nhún nhảy nắn bóp đầu lưỡi dân quyền
III. nhịp địa tầng kêu cứu cấn phúc uyển ly thân màu đất gót chân ma quỷ dẫm vào xương con số nhún nhảy lên thềm kẻ đồng tính bệnh hoạn tầm nhìn nông nổi bờ môi đức hạnh khí dũng ngụp lặn theo thời phong hóa màu tri giác thấp thỏm trên bàn tính vạch trần màu mắt đen vu cáo tình nhân lũng đoạn kết án phân bua niềm vui ngớ ngẩn thách thức cơn điên trí tuệ lóng phèn giai cấp định tuổi nhiễm xạ uống cạn ký ức trước giờ hấp hối tam nguyên cửa vận thập niên còn cái tên đợi hành quyết
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên
của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của
tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng.
Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và
họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm
hồn nhà văn của tôi.
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng
Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện.
Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho
báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu
trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ
phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,…
Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
Một
phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương
của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây (video 3 phút).
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ
nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn
từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được.
Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi
là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một
tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng
định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.
C húng tôi nhận
được tin buồn Nhà văn Nguyễn Mộng Giác, Pháp Danh Thiền Ngộ vừa qua đời vào lúc 22 giờ 15
phút ngày 2 tháng Bảy năm 2012 lúc 10:15 pm tại tư gia (Westminster,
California, USA) Nhà văn Nguyễn Mộng Giác từng đảm nhiệm chức vụ Chủ bút tạp
chí Văn Học, California, Hoa Kỳ, từ 1986 đến 2004 và là tác giả của các bộ
trường thiên tiểu thuyết lịch sử Mùa Biển Động và Sông Côn Mùa Lũ ...
N gày 6 tháng năm
2012, ông François Hollande thuộc Đảng Xã hội (PS, cánh tả) được bầu làm tổng
thống nhiệm kì 2012-2017. Và sẽ chánh thức được chuyển quyền thay thế đương kim
tổng thống Nicolas Sarkozy thuộc Đảng Liên hiệp Phong trào Bình dân (UMP, cánh
hữu) ngày 15 sắp tới. Từ đây tới đó, ông Nicolas Sarkozy vẫn còn là tổng thống,
với đầy đủ quyền lực tối cao. Trong thời gian chín mười ngày này, nước Pháp coi
như có hai vị tổng thống, một cánh hữu đương nhiệm và một cánh tả sắp chắp chánh.
N goài
tập Gái quê, do chính gia đình bỏ tiền ra in năm 1936, trong suốt những
năm bệnh tật và nghèo khổ, Hàn còn phải lo tìm cách in thơ, nhưng những
cố gắng của Hàn đều thất bại. Hoàng Diệp viết: “Suốt ba năm kế tiếp 1937, 1938 và 1939, ngoài sự sáng tác Hàn Mặc Tử phải mất nhiều thì giờ trong việc tìm kiếm lại tất cả những bài thơ chàng đã làm, để chuẩn bị cho việc ấn hành”. Hai người bạn tâm giao là Quách Tấn và Trần Thanh Địch không có đủ tiền in. “Cuối cùng Thế Lữ xuất hiện và hứa giúp chàng hoàn thành việc ấy [...] Nhưng “Sau nhiều ngày theo dõi, thúc giục, Hàn Mặc Tử nhận được tin đầy tang tóc kết thúc công việc in thơ chàng. Thế Lữ vừa cho chàng biết rằng trên một chuyến tàu xuôi về Hải Phòng, tập thơ của chàng đã bị
bỏ quên và không tìm lại được nữa”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.