- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Từ phòng họp tại toà Bạch Ốc … tới sàn bay hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson

04 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 86872)

tduong_bachoc_uss-content
Trái, phòng hội (Situation Room) tại Toà Bạch Ốc, chiều ngày 1 tháng 5, 2011, nơi Tổng thống Obama và các nhân vật trong ban an ninh quốc gia đã theo giõi, qua "hệ thống truyền hình riêng" (secure communications systems), cuộc hành quân chớp nhoáng của toán Navy SEAL Team Six nhằm thanh toán Osama bin Laden ở sào huyệt nằm trong lãnh thổ Pakistan. (Ảnh White House/flickr). Mặt, hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson, nơi xác của Osama Bin Laden đã được khâm liệm theo phong tục Hồi giáo và được thủy táng sáng ngày 2 tháng 5, 2011. (Ảnh Navy News Service, chụp ngày 22 tháng 1, 2011 tại Strait of Malacca)


Chủ nhật ngày 1 tháng 5, 2011 sẽ đi vào lịch sử Hoa Kỳ cũng như thế giới với bức hình trên, bên trái (rất đáng được giải nhiếp ảnh báo chí nếu đã không do nhân viên chính phủ chụp), mô tả cảnh Tổng thống Barack Obama và Phó Tổng thống Joe Biden cùng các thành viên trong ban an ninh quốc gia theo giõi, qua "hệ thống truyền hình riêng" (secure communications systems) tại phòng hội (Situation Room) tại toà Bạch Ốc, cuộc đột kích của toán Navy SEAL Team Six, dưới sự điều động của cơ quan tình báo Hoa Kỳ Central Intelligence Agency (CIA), vào sào huyệt của Osama bin Laden tại Abbottabad, Pakistan, cách Washington, D.C. trên 7,000 miles.

Cuộc hành quân mang bí danh “Geronimo-E KIA” kéo dài 40 phút kể từ lúc toán Người Nhái xâm nhập sào huyệt tới kết thúc bằng cái chết của bin Laden, chấm dứt 10 năm Hoa Kỳ săn tìm nhân vật chủ mưu đằng sau cuộc tấn công 9/11 của quân khủng bố al Qaeda, kết quả trên 3,000 người bị thiệt mạng, kéo theo việc Mỹ tham chiến tại Afghanistan và Iraq với thêm nhiều ngàn người cả quân sự lẫn dân sự bị thương vong.

Sau khi hai phụ nữ, trong đó một là vợ của bin Laden, có mặt tại hiện trường nhận diện người chết đúng là bin Laden, toán Người Nhái đem xác của ông về Jalalabad, Afghanistan, thử nghiệm bằng DNA (cung cấp bởi hai người thân của ông, kể cả một người em gái đã chết tại Boston và óc của bà đã được tồn trữ), đồng thời gửi hình ảnh người chết về tổng hành dinh của CIA để thẩm định. Kết quả: 99.9 phần trăm người chết đúng là bin Laden.

Xác của bin Laden sau đó được chở ra hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson (CVN 70) đóng trong vùng biển Arabian Sea. Tại đây, theo nguồn tin của chính phủ Mỹ, xác Bin Laden đã được tẩm liệm theo phong tục của Hồi giáo trong một tấm vải trắng. Một thủy thủ theo đạo Hồi đã đứng ra đọc kinh bằng tiếng Ả rập và chủ tọa buổi lễ thủy táng Bin Laden sau đó vào lúc 2 giờ sáng thứ Hai, ngày 2 tháng 5.

Cũng theo nguồn tin chính thức, lý do thủy táng là vì không có quốc gia nào nhận chôn cất người quá cố ngay, vì thủ tục chắc chắn là nhiêu khê phức tạp sẽ gây trì hoãn trong việc chôn cất, trong khi theo thủ tục của Hồi giáo, người chết phải được chôn cất tử tế trong vòng 24 tiếng đồng hồ. Luật Hồi giáo cũng cho phép nếu không chôn ngưòi quá cố xuống đất được thì có thể thủy táng, nguồn tin cho biết.

Dù vì lý do gì, một điều không thể phủ nhận là thái độ của Mỹ trong việc đối xử cao đẹp với người đã ngã ngựa. Chưa kể hành động đó còn có thể giúp làm giảm thiểu hậu quả chắc chắn không tránh được từ phản ứng bạo lực của những phần tử Hồi giáo cực đoan trước cái chết của thần tượng của họ.

Theo tin đài National Public Radio sáng thứ Ba, mồng 3 tháng 5, các giới chức toà Bạch Ốc vẫn còn đang tranh luận nên hay không phổ biến hình ảnh của bin Laden sau khi bị bắn chết. Được biết phim về buổi lễ thủy táng có thể sẽ được phổ biến. Do đấy, hình ảnh “bin Laden” mặt đầy máu me hiện lưu truyền trên YouTube có thể coi như không phải là ảnh thực.

Ngay cả trước khi Tổng thống Obama lên tiếng trước quốc dân để thông báo tin bin Laden đã bị tiêu diệt, rồi tiếp tục sau đó, mặc dù đã quá nửa khuya, hàng ngàn người đã kéo tới trước toà Bạch Ốc phất cờ Mỹ reo hò, hát quốc ca. Nhiều ngàn người khác đổ tới nơi hai toà nhà World Trade Center bị không tặc phá hủy ở New York để đặt vòng hoa tưởng nhớ tới những nạn nhân khủng bố. Tin bất ngờ bin Laden không còn nữa đã lan ra toàn thế giới mau chóng qua hệ thống Internet khiến nhiều người sững sờ. Nhiều thân nhân của những người tử nạn trong biến cố 9/11 và sau đó đã bật khóc.

Nhiều người đặt câu hỏi vì Mỹ nhảy vào cuộc chiến ở Afghanistan và Iraq, đặc biệt ở Afghanistan, là để truy lùng đầu não quân khủng bố al Qaeda, mà chính phủ của Afghanistan hồi ấy là nhóm Hồi Giáo quá khích Taliban dung túng, nay bin Laden đã bị giết, liệu chiến tranh có còn lý do tiếp tục. Còn quá sớm để có câu trả lời xác đáng.

Tuy nhiên, nhiều nhà phân tích thời sự cho rằng tổ chức al Qaeda năm 2011 khác xa với cũng tổ chức ấy 10 năm về trước, với một thế hệ lãnh tụ mới và một địa bàn hoạt động rộng hơn, oái oăm thay một phần không nhỏ là nhờ những sai lầm từ cuộc chiến của Mỹ tại Iraq đẻ ra. Và nay thêm tin đầu não của họ không còn nữa, mặc dù còn đang bàng hoàng, nhưng chắc chắn các thành viên của tổ chức al Qaeda sẽ không bó tay.

Tóm lại, Hoa Kỳ và cả thế giới vẫn phải đối đầu với một tương lại chưa rõ nét, nếu không nói là bất định, và cuộc chiến tranh chống khủng bố còn đang tiếp diễn.

Chỉ có một nhóm nhỏ có lẽ biết tương lai họ phải làm gì. Đó là nữ đạo diễn Kathryn Bigelow, người đoạt một lúc năm giải Oscar, trong đó có giải đạo diễn xuất sắc nhất, với phim “The Hurt Locker”, và nhà viết truyện phim Mark Boal, người đoạt giải truyện phim hay nhất cũng với phim cùng tên, và các nhà đầu tư làm phim. Bigelow đang chuẩn bị tuyển lựa diễn viên cho cuốn phim kế của bà, tựa tạm là “Giết Bin Laden”, cũng do Boal soạn, dựa vào chiến dịch Black Ops nhằm bắt sống bin Laden song thất bại của Mỹ ngay sau biến cố 9/11 năm 2001.

Với một biến cố rúng động như cái chết của đầu nảo khủng bố bin Laden, không lý gì cặp đạo diễn và nhà viết truyện phim này lại tiếp tục với cốt truyện cũ đã lỗi thời, dù dựa vào một chuyện có thật. (TD, 05/2011)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33736)
t rở dậy tìm giấc ngủ mình đã cho đi rồi tự nhiên muốn đòi lại bóng tối ăn gian em lơ ngơ giữa vùng đêm sắp cạn
28 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36744)
t ôi bóc trần người bạn của tôi bằng những câu chuyện tưởng tượng điều gì đó xáo trộn điều gì như là tưởng tượng
27 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36736)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Phạm Tử Văn là một người viết rất trẻ, hiện sống và làm việc tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu truyện ngắn “ Giấc mơ vượt đỉnh Mí Roòng” của Phạm Tử Văn đến với quí độc giả và văn hữu của Hợp Lưu.
27 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 37780)
S inh một năm sau chiến tranh Việt Nam, năm 1976, miên di là bút danh (không viết hoa) của Lê Xuân Hòa. Cái tên miên di không viết hoa là một đặc biệt, đặc biệt như tên và đặc biệt như thơ . Thơ của miên di rất gần gũi trong đời sống của chúng ta. Mời quí vị cùng chúng tôi đi vào thế giới thơ đặc biệt nầy…
27 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 43922)
C ô gái nằm khỏa thân trên tấm nệm ga trắng muốt, đôi mắt lim dim nhìn anh không chớp. Cô ngạc nhiên không hiểu tại sao từ lúc dẫn cô vào khách sạn này, anh chỉ ngồi hút thuốc mà không hề để tâm đến cô. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, kể từ ngày cô dấn thân vào cái nghề nhơ nhớp này, cô mới gặp anh là một.
27 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32416)
C uộc sinh tồn thon em trói chặt gã đàn ông ứ nhớ  bầm uất không xuất cơn mê dính chặt vào thân
26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31398)
T hế gian này nhiều khi thuận dòng chó tiến hóa thành người đến giới hạn trầm luân siêu thoát linh hồn bay đi tồn lưu tiếng sủa giữa khuya
26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33375)
H ọc yêu lại nhé anh Học cách khuấy cà phê đến nhạt Trái tim ngốc nghếch của em cứ nhớ điên cuồng như thế Học yêu lại Cho tình yêu kích dục trái tim em.
26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35702)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Phương Uy là bút danh, hiện đang sống và làm việc tại Bình Thuận. Thơ của Phương Uy nhẹ nhàng , chừng mực, nhưng sâu lắng. Mời quí độc giả và văn hữu cùng đi vào thế giới thơ của Phương Uy.
23 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38668)
T ôi vẫn đi lên đi xuống dọc theo bờ biển miền Tây Hoa Kỳ. Được hỏi khi nào ngưng, tôi chỉ biết cười và trả lời là tới khi nào không còn lái xe được nữa. Tôi thèm những lúc thả hồn giữa những cụm rừng đại thụ gỗ đỏ cao thấu trời mây; giõi theo những cánh chim thiên di hàng năm không biết mỏi, và tưởng tượng từng đàn cá voi bận rộn xuôi nam ngược bắc...