- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ảo ảnh ngôn từ, Em chỉ muốn nhìn anh

17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114276)
canguyen
 Chiêu Anh Nguyễn_2010_Photo DH



Ảo ảnh ngôn từ

Âm sắc lạnh tanh
như huyệt địa
truyền qua em những tần sóng vô hình

Anh
Sản sinh ra triệu triệu nỗi buồn
Và gởi chúng vào bóng tối
Khấp khởi những nụ cười chồng chéo lên nụ cười
Xô vào màn đêm
Thành những bóng ma kì dị.
Đuổi theo em

Em
Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng
Lang thang trong thế giới ngôn từ
Đi về bằng đôi chân giả
Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ
Sắc màu

Em
Chưa bao giờ đủ hận thù để kéo mình qua bóng tối
khi những âm hưởng kia chỉ là cạm bẫy giăng mắc quanh em
Như tấm lưới mang khuôn mặt của người đàn ông
Được sinh ra để giữ một điều bí mật
Cho riêng mình

Chúng ta
Đuổi bắt nhau qua ảo ảnh .
giận hờn nhau qua ảo ảnh
chửi rủa nhau qua ảo ảnh


duy nhất một điều... không thể là ảo ảnh
nếu tìm ra
Hãy cất dùm em thật kỹ
Nghe anh




Em chỉ muốn nhìn anh


Em muốn viết lên tay mình
điều gì đó về anh
Lại lưỡng lự, tần ngần….

Em muốn cắn thật sâu dấu răng để lại
Trên môi anh
Lại thận trọng, mắng mình ngu dại
Nỡ lòng nào…
Em muốn gào lên âm hưởng của ngày
Trượt tới màn đêm
Tiếng yêu anh,nằm trong thanh quản.
chỉ chực chờ chắp cánh bay lên..
 
Em muốn soi đến tận cùng
Để được ngắm linh hồn anh rời rã
Nhưng tại sao ? tại sao ?
Em chỉ lặng lẽ nhìn…
 
Tiếng trăm năm …giam giữ
Và ảo tưởng dìm sâu tất cả
Cháy rụi mọi thỉnh cầu …
Em bơ vơ chìm vào bản ngã
Dự cảm nào nhen nhóm tiếng xa nhau ..
 
CHIÊU ANH NGUYỄN
 8-2009

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 201411:10 CH(Xem: 29336)
Và gió, cơ man nào là gió rền rĩ, kêu than, xào xạc trên từng cao kia xanh lá, lang thang dật dờ trên khắp cánh đồng, xộc vào áo, tung tóe vào tóc, quẩn quanh lạnh ngắt tay chân khi đêm về.
07 Tháng Mười Hai 201410:52 CH(Xem: 30911)
từ hun hút mặt trời những bí ẩn khởi sinh luôn được tưởng tượng ánh sáng giấc mơ khoảnh khắc xuyên qua quá khứ và hiện tại trong khu vườn âm bản kí ức
07 Tháng Mười Hai 20144:57 SA(Xem: 38607)
Nhà Lý cai trị được hơn 216 năm, truyền ngôi được 9 đời—gồm tám [8] vua và một nữ hoàng. Chỉ thực sự cai trị 208 năm; từ đời Lý Huệ Tông (16/11/1210 -11-12/1224) đã bị nhà vợ lấn áp rồi cướp đoạt quyền hành, sau khi vua bị phát điên năm 1217. (1)
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31427)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32269)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32190)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34104)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34189)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 33699)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36135)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi