- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Huỳnh Liễu Ngạn Và Lục Bát 2025

16 Tháng Tư 20254:33 CH(Xem: 5939)
photo 4 thơ HLNgan
Sông Không Đợi Bến (ảnh tác giả cung cấp)



Huỳnh Liễu Ngạn
Và Lục Bát 2025


SÔNG KHÔNG ĐỢI BẾN, AI THƯƠNG MÀ CHỜ

 

miên man nắng dọi qua đèo

đường sông mấy nhánh hoa leo vào lòng

nhủ thầm đừng có mùa đông

kẻo lưng em đậy kín bưng tóc dài

 

ước nhìn thấy đôi bông tai

của miền trăng lạnh kề vai trễ tràng

để còn theo gió mơ màng

một vùng băng tuyết ngỡ ngàng dưới chân

 

nhịp khuya mấy ngọn rau tần

lên tay em mộng mị gần với xa

đường trần anh phải băng qua

dù sông dù suối cũng là nhà thôi

 

trăm năm hẹn lại kiếp người

mới mong gặp được đôi môi thuở nào

anh đi mở ngõ hé rào

tìm hương màu ái hồng đào ngày xưa

 

rồi về xin lỗi trời mưa

để nghe lại tiếng dạ thưa rất gần

tình đời anh bỏ sau lưng

để cho nhẹ bớt hồng trần cưu mang

 

chợt thèm níu lại đò ngang

cho em kịp nối tay choàng vào anh

chòng chành lên mấy đồi tranh

mắt em dính một màu xanh xa mờ

 

đời anh như có giấc mơ

thuở em mười sáu còn ngơ ngác nhìn

hương cau ai gởi làm tin

mà phai màu lá trầu vin trên cành

 

từ khi anh bỏ kinh thành

xuôi ra biển nên phải đành xa nhau

nước trôi về phía trời sâu

đã tan hết thuở ban đầu còn đâu

 

thôi em ở lại ngàn dâu

hai bờ cách một nhịp cầu vấn vương

anh đi rải gió bên đường

sông không đợi bến ai thương mà chờ.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

12.4.2025

 

CHÊNH VÊNH

 

em đi tuổi nhỏ hao gầy

đường trăng xưa cạn má đầy hoen khô

lòng như vạt nắng chiều mơ

đã vàng lên sợi tóc tơ giữa trời

 

đời anh thích gió mưa thôi

nên em cứ đợi sông trôi mới về

biết tình mình đã ngủ mê

trên lưng đôi bướm rủ rê quanh vườn

 

đến mùa hoa cải nở hương

sao em không rải nhụy hường vào anh

tháng ba sương rớt trên cành

em rung chi để tan tành giấc mơ

 

mới hôm kia gió ỡm ờ

làm bay cánh lá sen chờ hồ ao

thật tình anh sợ em chao

nghiêng qua đôi mắt ướt vào tim anh

 

em đi tuổi nhỏ mộng lành

đường trăng xưa đủ vòng quanh một đời

núi cao lẻ một ngọn đồi

chênh vênh anh chênh vênh trời chênh vênh.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

2.4.2025

 

BỤI THỀM GÓT HOA

 

đưa tay đụng sợi tóc chiều

mới hay lòng cũng ít nhiều nhớ thương

đời như giấc mộng hoang đường

cứ tan chảy giữa dặm trường mù không

 

đưa tay bứt sợi chỉ hồng

cho số mệnh được bồng bềnh dặm khơi

về đâu lạc một kiếp người

để thành mây trắng tung trời mà bay

 

đưa tay buột ngọn cỏ dày

chợt thương lá cuộn vai gầy héo khô

lỡ mai lạc bước sông hồ

hóa thân giữa chốn xô bô mà đi

 

đưa tay giú tiếng thầm thì

để còn nghe được sầu bi cuộc đời

rồi làm bọt sóng chơi vơi

cho thân xác được thảnh thơi sở cầu

 

đưa tay vét cạn giọt sầu

thả lên cao để hóa màu với cây

vô thường chỉ một đám mây

mà trông theo lại lắc lay cả đời

 

đưa tay thả nắng về trời

mùi hương trên áo đem phơi giữa ngày

hẹn hò với những cơn say

rồi vương vấn sợi tóc bay qua mùa

 

đưa tay vớt bóng trăng lùa

mới hay trăng cũng đã hùa theo đêm

qua sông thả hết nỗi niềm

để không mắc nợ bụi thềm gót hoa.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

28.3.2025

 


ĐẬU RỒNG MẤY HỘT

 

anh xin mấy hột đậu rồng

của người hàng xóm đem trồng ngoài sân

chắt chiu tưới nước bón phân

thấy quê thấy cả bâng khuâng nỗi buồn

 

đậu rồng trổ lá mà thương

như trong tuổi mộng hoang đường của anh

ngày qua trời xanh tình xanh

anh vun anh quén gốc cành mỗi khi

 

em ơi đậu rồng ra thì

từng búp tươi nõn vơi đi nỗi lòng

sáng nay nhìn trái đậu rồng

nhớ em muốn níu tay vòng sang anh

 

để cùng đếm lá đếm cành cành

đếm bao nhiêu trái còn dành trả công

công em chăm trái đậu rồng

hái vô lại tiếc mặn nồng đậu ơi.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

22.3.2025

 


CHỢ PHIÊN

 

gió đưa anh tới bên đường

hỏi cây hoa gạo đỏ hường về đâu

anh ra hà nội lần đầu

màu môi em đỏ bên cầu long biên

 

sông hồng nước đục triền miên

áo em bay khắp hai miền thần tiên

gió mùa lạnh mấy hàng hiên

mà con sáo sậu chao nghiêng cánh chờ

 

anh ra hà nội nằm mơ

ai ngờ giá rét làm trơ mắt nhìn

anh về hàng lượt ngóng tin

chiều đông mưa nhẹ như in lên trời

 

bước đi giữa chỗ vắng người

chợt nghe một tiếng lá rơi bên thềm

biết tìm đâu mái tóc mềm

để hương hoa sữa êm đềm theo anh

 

mắt em trỉu nặng trên cành

làm mây bay cũng khuynh thành đảo điên

ba mươi sáu phổ thôi miên

chỉ còn anh buổi chợ phiên là tình.

 

15.2.2025

HUỲNH LIỄU NGẠN



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 20255:54 SA(Xem: 5312)
Vũ Xuân Thông sinh ngày 9 tháng 12 năm 1939 tại Hà Nội. Là gia đình có đạo dòng, Thông theo học trường Puginier, là một ngôi trường cổ xưa được xây cất từ năm 1897 tại Hà Nội. Năm 1954, khi gia đình di cư vào Nam, ở tuổi 15 Thông là con trai cả trong một gia đình lúc đó có 4 anh em: Vũ Xuân Thông, Vũ Văn Thanh, Vũ Văn Phượng, Vũ Thị Bích, sau này trên vùng đất mới, gia đình Thông có thêm 2 người em nữa là Vũ Hồng Vân, Vũ Văn Dũng. Có bố là công chức từ thời Vua Bảo Đại, ngay sau Hiệp định Genève 1954 ông quyết định đem toàn gia đình vào Nam và chọn định cư ở Đà Lạt. Vũ Xuân Thông tiếp tục theo học trường công lập Trần Hưng Đạo, tới Tú tài 2 không có lớp nên VXT phải vào Sài Gòn theo học trường Chu Văn An cho đến hết năm cuối trung học
24 Tháng Tư 202510:10 CH(Xem: 9674)
Ai vẽ một đường viền cộng đồng âm nhạc / Lá cỏ ngồi lên hương / Những choàng tay nhau níu cần đêm lạnh / Đàn bập bùng mưa trống vỗ / Thời xa xăm
24 Tháng Tư 20254:11 SA(Xem: 8287)
Năm 1954, khi di cư từ Bắc vào Nam, tôi còn bé lắm. Đại gia đình chúng tôi chọn Tuy Hòa làm nơi an cư lạc nghiệp. Bởi vì có người bà con đã định cư và làm việc ở đó. Ba tôi dạy học mãi ngoài Hội An, nên tôi ở lại Tuy Hoà với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông.
24 Tháng Tư 20252:14 SA(Xem: 6333)
Khi nào thì chúng ta- những người bạn, người thân,.. tâm sự cùng nhau, chia ngọt sẻ bùi? Người ta thường nói: Chia vui để được vui hơn, chia buồn để nỗi buồn vơi đi. Điều đó đúng với người thật sự là bạn, người thân, tri kỷ. Nhưng khi trải lòng, trút cạn nỗi niềm cần đúng người đúng việc và đối tượng chia sẻ là với những người tin cậy, đối xử với nhau thật sự chân thành. Có người nghe với thái độ thờ ơ, hờ hững hoặc lãng tránh: “Câu chuyện của mày không liên quan đến tao nhá!”
24 Tháng Tư 20251:36 SA(Xem: 9121)
Em hiền như ly nước mát / Đơn giản như nụ cười không son / Là quả trứng buổi sáng, là tô canh rau buổi chiều / Là cơn mưa thì thầm trên thềm khuya / ** Em là xếp của nhớ thương / Em oai như nữ tướng / Em tính toán rạch ròi / Em rất bao dung
18 Tháng Tư 20256:00 SA(Xem: 8721)
Dưới màu hoa, như lửa cháy khát khao / Anh nắm tay em, bước dọc con đường vắng / Chỉ có tiếng ve, trong trưa hè yên tĩnh / Không cho lòng ta yên
16 Tháng Tư 20259:59 CH(Xem: 7141)
Em hoa quỳnh nở về đêm / Tôi thằng trộm đứng bờ phên ngập ngừng / Hương một làn bỗng thơm lừng / Tôi hoàn lương chỗ đã từng lưu manh
16 Tháng Tư 20259:16 CH(Xem: 5897)
PHIM “ĐỊA ĐẠO” của Đạo diễn BÙI THẠC CHUYÊN “Từ sau 1975 đến nay, Địa đạo Củ Chi được tô vẽ thành một biểu tượng chiến thắng và kích động lòng yêu nước trong nhân dân bằng văn chương, phim ảnh, mô hình, du lịch… nhằm mục đích tuyên truyền; và phim “Địa đạo…” có thể nói là một đỉnh cao của chiến dịch tuyền truyền đó góp phần tạo ra “Huyền thoại Địa đạo” ít có sự thật lịch sử, và đồng thời cũng tạo ra “cơn sốt” truyền thông” ghê gớm, tựa một “huyền thoại truyền thông” chưa từng có trong lịch sử điện ảnh Việt… Có thể nói, đó là điều đáng tiếc đáng kể đối với một bộ phim “bom tấn” được thực hiện nhằm chào mừng ngày 30 tháng 4 và 50 năm Thống nhất Đất nước. Với bộ phim “Địa đạo…”, những điều đáng tiếc nói trên cũng là sự thất vọng cho tài năng của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, đồng thời gửi gắm hy vọng anh sẽ có những sáng tạo nghệ thuật xứng đáng với nguồn lực khổng lồ mà nhân dân và quân đội dành cho những bộ phim lịch sử lớn mà anh đang ấp ủ!” TRẦN KHẢI.
16 Tháng Tư 20255:33 CH(Xem: 6483)
Ngày 29 tháng 4, tôi nhờ chú em con bà cô chở ra bến Bạch Đằng, Saigon xem tình hình và thấy rất nhiều tàu kể cả chiếc Việt Nam Thương Tín, Trường Xuân, Tàu Hải Quân, trong số này có một số tàu đánh cá của một công ty Đức, to rộng rãi và bằng sắt đàng hoàng. Trở về nhà, tôi hối Ba đi trước với chú em. Hai chú cháu lọt được vào căn cứ Hải Quân và đi theo họ. Riêng tôi còn lần khân ở lại, hy vọng đến phút chót có thể gặp lại được Quỳnh Hoa, người yêu đầu đời của mình, nhưng phép lạ không xẩy ra.
16 Tháng Tư 20253:38 CH(Xem: 7479)
Tuổi đã về chiều. Cải tuổi dần hiểu đời sâu đậm hơn trong tháng ngày còn lại bên đời, để biết mình không còn trẻ nữa và thời gian ngắn dần lại. / Năm ngày trước. Buổi sáng thức dậy tôi bỗng bị choáng váng cả đầu. Có lẽ là do huyết áp tăng sao?/ Tôi cố nhớ, mình đã không ăn thức ăn nhiều đạm và nước chấm mặn quá thì không thể do huyết áp. / Nhưng tôi cũng uống một viên huyết áp, cộng một viên trợ tim, rồi cho rằng mình ổn nên đi ra đường cùng con cháu. Khi về nhà tôi nấu cơm cho các cháu, tôi giặt và phơi đồ rồi lau nhà và bưng chậu, đem hoa đi phơi, đi tưới. Tôi nghĩ chắc sẽ không sao đâu! / Cho đến khi tôi thắp hương lạy Phật thì đầu óc bỗng quay cuồng và tôi té xuống dưới đất bất lực không ngẩng lên được, phải điện thoại cho con gái về. Và nó đưa tôi đi bịnh viện.