- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Nguyễn Chí Trung - Trường thi "GIÓ"

03 Tháng Chín 20243:54 CH(Xem: 3156)
Thi sỹ NGUYỄN CHÍ TRUNG
Chân dung nhà thơ NGUYỄN CHÍ TRUNG

NGUYỄN CHÍ TRUNG - Trường thi "GIÓ"

 

 

LTS: Bài thơ “GIÓ” của thi sĩ Nguyễn Chí Trung GỒM 48 tiểu đoạn, mỗi đoạn 4 câu, tất cả là 192 câu thơ được viết theo thể thơ lục bát. Xuất hiện lần đầu trên thi đàn quốc tế “International Writers In Belgrade” vào năm 2003.

Từ 2004 đến nay khắp các Đại Hội Thi Ca Quốc Tế ĐHTCQT International Poetry Festival trên thế giới từ Đông sang Tây, từ Nam chí Bắc mời tác giả Nguyễn Chí Trung tham dự và đọc Thơ, Ông đều trình bày bài thơ này. Vì thế bài thơ GIÓ được dịch ra nhiều thứ tiếng gốc La tinh của Ậu châu, và cả tiếng Hindi của Ấn, hay tiếng Ả Rập, hay Thụy Điển hay ngôn ngữ tổng hợp Serbo-Croatia v... v...

Và tập Thơ GIÓ đã xuất bản bên Ý (2014, bán hết trong vòng một năm phát hành), bên Portugal 2019 và Tây Ban Nha năm 2021.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu thi phẩm “GIÓ” của nhà thơ NGUYỄN CHÍ TRUNG.

TẠP CHÍ HỢP LUU.

 

 

 

NGUYỄN CHÍ TRUNG

GIÓ

 

1

 

Đêm nay gió rút ngang trời

Đã là mất hẳn những đời rã riêng?

Bây giờ bạc bẽo cõi miền

Hẳn là xứ sở ưu phiền lắm ru?

 

2

 

Đêm nay gió rút âm u

Lại thêm tầm tã mưa mù lòng ai

Bây giờ giọt ngắn giọt dài

Rồi trong chốc lát nhớ ngày chia ly

 

3

 

Đêm nay gió rút thầm thì

Hình như còn những điều gì chưa xong?

Bây giờ vật vã cõi lòng

Liệu sau này nữa sẽ không bao giờ?

 

4

 

Đêm nay gió rút cơn mơ

Mưa như mưa đã đợi chờ từ lâu

Chẳng là tháng bảy mưa ngâu

Mà trong tâm tưởng cơ hầu chưa quên

 

5

 

Đêm nay gió rút dưới mền

Giọt sầu đã vỡ bên trên vỉa hè?

Mà sao tâm não còn nghe

Gót chân xưa vẫn còn đè trên tim

 

6

 

Gió đưa dẫn dắt đi tìm

Biết đâu sẽ đến cõi miền hoang liêu

Bây giờ đồ vật quá nhiều

Chừng linh hồn hẳn có chiều phôi pha?

 

7

 

Gió đưa đám lá sau nhà

Rủ nhau trốn chạy bỏ xa sân sầu

Bây giờ đâu đã là đâu?

Cho nhau một chút có hầu là bao?

 

8

 

Gió đưa thân thể lao đao

Nhớ người biết đến khi nào mới thôi

Nhớ người như gió từng hồi

Rút qua thê thảm trên lời còn đây

 

9

 

Gió đưa không chóng thì chày

Lấy gì đây để đắp đầy hiện sinh?

Lấy gì trả nợ thông minh

Mà cho tim não tan tành tro than

 

10

 

Gió đưa chữ nghĩa về ngàn

Một lời Thơ gửi, không màng là không!

Đã đành không cũng là không

Mà ra chờ đợi trông mong hằng giờ

 

11

 

Gió đưa đến cõi không ngờ

Tim này rạn vỡ, hững hờ lòng ai

Nữa đêm phố vắng đường dài

Còn lang thang kiếm những ngày đã xa

 

12

 

Gió đưa Sa Mạc về qua

Gieo sầu cát bụi còn là đâu đây

Tưởng là rồi sẽ giao tay

Ngờ đâu sầu ấy mang thay cho người

 

13

 

Gió đưa hồn rã về trời

Ở trong cố quận có lời gửi ra?

Nhớ người lệ chảy không ra

Nhớ người ràn rụa trôi qua trong hồn

 

14

 

Gió mang ròng rã nỗi buồn

Về qua thân thể trần truồng trong đêm

Sống là cũng để mang thêm

Vào trong chữ nghĩa nỗi niềm nhân sinh

 

15

 

Gió mang đi mất mối tình

Người đà mất hẳn giữ hình làm chi

Bên bờ cửa sổ ôm ghì

Bên bờ cuộc sống còn ghi vài điều

 

16

 

Gió mang về cõi quạnh hiu

Khởi từ cuộc sống cô liêu là còn

Quả tim là vật hao mòn

Nói chi vàng đá sắt son là lời

 

17

 

Gió mang Sầu Não vào đời

Cho trầm luân những cuộc đời trầm luân

Đủ chưa là những gian truân

Mà còn đày đọa xác thân chừng nào?

 

18

 

Gió mang cuộc sống Chiêm Bao

Trở thành Cuộc Chết lúc nào không hay

Mới đây rạng rỡ trong ngày

Mới đây còn đó mà nay mất rồi

 

19

 

Gió mang chuyện cũ bồi hồi

Đã xa xôi vẫn còn dôi dăm điều

Bây giờ còn chẳng bao nhiêu

Vài ly cơ sự vẫn thiu mốc hồn

 

20

 

Gió mang tất cả đem chôn

Vài ba thước đất sâu hơn đáy lòng?

Có chôn được nỗi sầu không?

Hay là mượn áo nâu sồng mà che?

 

21

 

Gió mang đi hết, còn nghe

Qua mành run rẩy, lá tre xạc xào

Quả tim rạn nứt dâng trào

Một đường máu chảy kêu gào gọi ai

 

22

 

Gió mang khỏi cõi trần ai

Mà sao vẫn để lại đày đọa kia?

Mở trang chữ nghĩa đầm đìa

Sống là mang nỗi chia lìa trong thân

 

23

 

Gió về từ những miền gần

Càng tim não lắm, bội phần đớn đau

Sống đây, mà nói về sau

Chuyện là đã hết, mà sao vẫn còn!

 

24

 

Gió về từ cõi chon von

Kéo qua những cánh đồng non mạ vàng

Cõi lòng còn có thênh thang?

Mà mong đón nhận muôn vàn trống trơn

 

25

 

Gió qua trang giấy đã sờn

Đây mùi mực cũ gây cơn nhớ người

Nhớ người, nào thấy tăm hơi

Quên người, có sống qua đời được chăng?

 

26

 

Gió qua mặt nước sông Hằng

Những trầm luân cũng cầm bằng là không

Đấy là thân xác trên sông

Đâu là vui thú trong giòng vô lưu?

 

27

 

Gió làm sao có đền bù

Vì chưng chữ nghĩa thêm mù sa bay

Tự tâm đem xác đi đày

Đã vào hỏa ngục, có hay được hồn?

 

28

 

Gió sao tát cạn ngữ ngôn ?

Lời là hố thẳm không mòn không tan

Đi về hình thể điêu tàn

Ấy là để lại một trang cuối cùng

 

29

 

Gió về từ cõi mênh mông

Ghé chơi đôi chút rồi xong tạ từ

Nhìn nhau thoi thóp, ngần ngừ

Một lời chưa nói, đã từ giã nhau

 

30

 

Gió qua hồn đã nát nhàu

Vẫn còn gắng gượng viết câu cho người

Trên tờ giấy mỏng tả tơi

Làm sao bày tỏ nỗi đời đau thương?

 

31

 

Gió tru qua cột đèn đường

Đem mưa lê lết phố phường vắng tanh

Giữa đường đi quẩn đi quanh

Một hình bóng cũ vẫn hành hạ tim

 

32

 

Gió đưa giọt nổi giọt chìm

Giọt đi lạc lõng còn tìm kiếm ai

Giọt xưa tưởng ngắn mà dài

Giọt nay tan vỡ trong bài thơ ngây

 

33

 

Gió qua bụi cỏ bờ cây

Kéo về qua những tờ nay vẫn còn

Một tờ than khóc nỉ non

Một tờ lạc điệu, hao mòn thì chưa!

 

34

 

Gió sao cho đủ cho vừa

Cho nồng ấm phút Giao Thừa nhớ nhung

Hay gieo tàn lạnh tận cùng

Vào tim vào não vào lòng vào xương

 

35

 

Gió sao tạt mất yêu thương

Để lòng khỏi nghĩ người dường như ta

Quả tim là chuyện phôi pha

Lời là để lại, người là mất đi

 

36

 

Gió ru như muốn đền nghì

Có khi còn kịp, có khi trễ rồi

Ăn năn khi đứng khi ngồi

Xưa ôm giữ mộng nay hồi tro than

 

37

 

Gió ru như muốn kêu than

Thay người từ cõi lầm than gọi về

Đâu là tuyệt vọng ê chề?

Lòng ai mà chẳng não nề như nhau?

 

38

 

Gió qua cơn trước cơn sau

Cơn buồn bã dứt cơn đau khổ dài

Sống là chờ đến ngày mai

Dù chưa viết hết được bài hôm nay ?

 

39

 

Gió qua không chóng thì chày

Xưa xum vầy lắm thì nay quan hà

Không người, nào có không ta?

Không Trần Gian nữa, có là bài Thơ?

 

40

 

Gió qua lòng đó hững hờ

Ấy là nhan sắc, chẳng chờ tài nhân

Sao là ngần ngại ngại ngần

Mà không tiếp nhận căn phần cho nhau

 

41

 

Gió qua cơn chậm cơn mau

Lá me đường cũ rụng bao nhiêu lần

Một lần hay biết bao lần

Đầu thai trở lại hồng trần nào quên

 

42

 

Gió mang từ dưới lên trên

Những là Không Sự trên nền Thời Gian

Có chăng cứ mãi hoang mang?

Đã là Không Sự sao than thở hoài?

 

43

 

Gió là một nỗi thở dài?

Một lời ngành ngọn trình bày đầu đuôi?

Những gì cuộc sống chôn vùi?

Những gì hôi thối át mùi hương xưa?

 

44

 

Gió là nghĩa thãi tình thừa ?

Quên nhau là đã, mà chưa tận lòng ?

Nhìn nhau lần đó, cuối cùng

Dễ dàng là thế, sao không quên người ?

 

45

 

Gió là một, dù đôi nơi

Vì Thi Ca, lẽ đem đời bỏ đi?

Sống là chỉ có một khi?

Mà sao bỏ mất, cứ ghi mãi Lời?

 

46

 

Gió là hơi thở của trời ?

Để mang đi mất nỗi đời khổ đau ?

Thế mà chẳng rõ vì sao ?

Trong linh hồn tụ biết bao là Sầu ?

 

47

 

Gió là chữ nghĩa nông sâu?

Linh hồn không, thật, biết đâu mà tường?

Có khi chỉ một mùi hương?

Thoáng qua rồi hết, đừng mường tượng chi?

 

48

 

Gió là một nỗi hồ nghi?

Thì cho viết nốt lời bi thiết này

Gió qua đời ngắn đời dài

Đem đêm miên viễn vào ngày thiên thu

 

26.11.1992 – 01.01.1993

(trích BẢY LỜI

LỜI 4 - TRO THAN)

 

Nhà Xuất Bản VĂN HÓA – VĂN NGHỆ

 

MMXII

© nguyenchitrung 2012


*Thân mời quý độc giả và quý văn thi hữu của Hợp Lưu thưởng thức “trường thi” GIÓ trên YOUTUBE kèm theo.


 Nguyễn Chí Trung - Đọc thơ "Gió" tại Palabra En El Mundo, Venezia - 2015

*Bài thơ "Gió" - Đọc một số khổ thơ được chọn từ Bài thơ dài "Gió"




Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Tám 202410:09 CH(Xem: 2683)
Tôi bán đồ trang sức si mạ ở chợ lớn QuI Nhơn gồm kẹp tóc, nơ cài và cả vòng đeo tay cho con gái. Có một thời tôi bán rất đắt hàng kể cả bán sỉ và lẻ. / Trong chợ có một chị làm công cho các quầy hàng bún phở. Chi tên Xíu, chuyên đi bưng bê các tô bún, tô cháo, hoặc là trà đá chanh, sinh tố cho bạn hàng buôn bán trong chợ. Ngày nào chị cũng ngang qua hàng của tôi mà ngắm nhin. Một buổi chiều sau khi xong việc, chị dừng lại hàng tôi và chỉ chiếc vòng mã não Mỹ mà tôi chưng bày trong tủ kính ( hồi thời đó vòng mã não rất quý).
31 Tháng Tám 20249:48 CH(Xem: 4973)
-Phim “Mai” chiếu từ dịp Tết, tôi được nghe đủ lời khen chê - khen nhiều hơn chê, và được cô con gái sinh viên năm thứ hai sau khi rủ bạn xem về bảo: “Phim xúc động ạ. Nhưng ồn ào quá, khiến con đau đầu”. / "Cu li không bao giờ khóc" của đạo diễn Phạm Ngọc Lân, biên kịch Nghiêm Quỳnh Trang đã thắng giải "Phim đầu tay xuất sắc" LHP Berlin vào sáng 25/2, và hiện tham dự giải cánh Diều Vàng 2024 của Hội Điện ảnh VN./ “Đóa hoa mong manh” đương tham dự Giải Cánh Diều Vàng của Hội ĐAVN với tâm lý hồi hộp, mong đợi, có phần lo lắng cho bạn đồng nghiệp… / và có hai bộ phim gây ấn tượng mạnh nhất đối với tôi - một khán giả đang làm nghề - hai bộ phim mang “vị muối” đích thực của Đời có khả năng chạm vào đáy sâu cảm xúc của hàng triệu khán giả, đó là HAI MUỐI và SÁNG ĐÈN!
31 Tháng Tám 20249:17 CH(Xem: 3876)
tháng chín trời như trở lạnh / vào hồn em chút hoang liêu / anh đi thương mùa thu chớm / dù tình xưa đã xanh rêu
18 Tháng Tám 20244:40 SA(Xem: 3009)
Bằng những ngón tay thơ / Đêm ru em ngủ / Nhẹ từng bàn chân mỏi / Đêm theo nhau qua những bãi đồi
18 Tháng Tám 20243:37 SA(Xem: 2906)
Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ là cô giáo. Nhưng có lẽ là duyên trời nên tôi đã từng đứng trên bục giảng, dưới kia là những đôi mắt thơ ngây của các em thơ ngày ấy- học trò nhỏ của tôi và tôi đã là cô giáo.
18 Tháng Tám 20243:26 SA(Xem: 3625)
Lần đầu đôi ta hò hẹn …/ Anh hái đoá hồng dành tặng em / Bồi hồi… / Thời gian như ngừng trôi / Em lỗi hẹn, không tới / Những cánh hồng tả tơi
18 Tháng Tám 20242:40 SA(Xem: 3448)
Thu Yến sinh ra trong một gia đình công chức bình thường ở nông thôn thuộc một xã miền Tây Nam Bộ. Ba má Yến là nhân viên văn phòng tại một đợn vị sản xuất và phân phối vật tư nông nghiệp vùng ven Tây Đô. Nhà có ba chị em. Chị Hai là Thu Miên hơn Thu Yến ba tuổi nhưng bị khiếm khuyết, chậm phát triển bẩm sinh nên không đi học được chỉ quanh quẩn ở nhà với em. Đứa em trai út cũng bị khiếm khuyết về thể trạng, thường xuyên bị động kinh nên cũng chậm lớn không đi học được. Như vậy trong ba đứa con, chỉ có Thu Yến là xinh xắn, thông minh. Vì thế Yến là niềm kỳ vọng duy nhất của ba mẹ có thể ăn học nên người sau này phụ giúp ba mẹ nuôi chị và em, chăm lo gia đình.
15 Tháng Tám 202412:35 SA(Xem: 3562)
Những khối gạch đá đen trùi trũi trong ánh trăng lu chìm giữa những đám mây nặng trĩu đè lên thành Kim Lăng (Nam Kinh). Tiếng quạ kêu thảng thốt. Trong Viện Thái y, hơn chục viên Ngự y chắp tay cúi đầu vẻ ăn năn biết lỗi, xếp hàng trước viên Tổng quản của Hồng Vũ đế đang cao giọng: - Các vị Ngự y! Hoàng đế rất tức giận, và hoàn toàn thất vọng về các vị! Được hưởng ân huệ của triều đình không ít, nhưng đã mấy tuần trăng rồi, tính mạng vàng ngọc của Vương phi trao cho các vị, các vị đã làm được gì? Hơi thở của Vương phi ngày một mỏng manh như sợi cước…
10 Tháng Tám 20241:22 SA(Xem: 4896)
Sẽ thổi tắt ngọn nến / Của những ngày tháng Tư / Cửa mùa Xuân vừa khép / Mây rồi bay thật xa
09 Tháng Tám 202410:22 CH(Xem: 2146)
Xuân hồng, có chàng tới hỏi: – em thơ, chị đẹp em đâu? – chị tôi tóc xõa ngang đầu đi bắt bướm vàng ngoài nội.