- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CÁNH CỬA ĐÓNG LÚC 0 GIỜ

18 Tháng Hai 20225:29 CH(Xem: 9662)
tranh Dinh Cuong
tranh Đinh Cường

Huỳnh Liễu Ngạn

CÁNH CỬA ĐÓNG LÚC 0 GIỜ

 

chiều thật thấp như kéo vạt áo che lại

trên cành cây ai treo ngược giọng hát

của một năm dài

định hỏi cơn mưa thứ bảy tuần rồi

có kịp bước qua ngày đầu năm

để về miền băng sơn phía nam thành phố

đã chẻ con đường ra nhiều ngõ

biết tìm em ở đâu

khi phổ đã lên đèn đổ ngược

xuống đôi mắt quầng thâm

của một đời chỉ dựa tay vào hư không.

tìm dấu chân cát lỡ thiên đường

 

giữa ngã tư đại lộ một màu son đỏ

quẹt ngang kiếng chiếu hậu

lòng đêm bỗng trở dậy

chỉ thẳng con đường ngược chiều

đi về hướng bắc

có căn nhà chưa sơn quét lại

để đợi thêm một cành hoa nở

vào khoảng giữa tháng ba

mà cứ nhìn lên trời

tìm một vầng trăng dại

xòe cánh tay

rớt từng hạt mưa gầy

 

đã qua năm

trời trở lạnh trên đôi môi màu hạt dẻ

tiếng xe chiều chủ nhật chầm chậm

ngoài cây số 6

trong lúc em muốn bỏ đi

về miền đông buốt giá linh hồn

của loài đà điểu lỡ hẹn mùa thu

gọi thầm tên một con sóc

nhảy trên cành cây

tha đi một nhánh gãy dưới địa đàng

 

rồi thế giới cũng trở về nỗi lặng im

của thảm họa

của dịch bệnh

sự che chắn làn gió bay vào địa cầu

đã không còn là nỗi bí mật

em về đứng ở ngoại ô

đưa mắt dỏi tìm

không thể hiểu tại sao

bầu trời không cao như dáng em

chiều vắng màu đô thị

rất ít người đi

dù một năm làm cánh chim bay

về miền nắng ấm thở hắt từng ánh sao

nơi biển khơi vỗ về hạt cát

trôi hoài tịch lặng hoàng hôn

 

chỉ còn mấy phút để đếm lại thời gian

chờ cơn mưa tạnh

em bỏ đi đúng lúc mặt trời lên

làm điểm hẹn 1 giờ chiều

khi cao điểm của hơi thở

nối bờ vai lên đồng bằng đá cuội

gọi em nỗi nhớ

mùa đông cao nguyên năm dài tháng rộng

cho tóc bay vào bắc cực

đóng băng lại cuộc đời

 

nhiều khi cũng muốn đưa tay lên

nhưng không kịp

để đỡ những đám mây đen

kéo qua đôi mắt em

che tầm nhìn lên cây cao bóng mát

trời tháng giêng vỡ mật

bằng chứng của gió của mưa và của bão tố

tình yêu nép vào cánh cửa đóng lúc 0 giờ.

 

3.1.2022

 

CÓ NHIỀU KHI

 

có nhiều khi thấy dòng sông không còn trôi nữa

và hai bờ thật gần một tầm tay

nhưng không bao giờ với thấu

 

có nhiều khi thấy trời mưa như không rơi xuống tóc

để hỏi thăm tóc có lạnh không

cho bờ vai run rẩy

 

có nhiều khi thấy mây không dừng lại trên đầu

để che giấu niềm đau

một ngày rải đầy những mộng mơ không thật

cứ xao xuyến dày vò tâm tư

bởi hàng cây đã biến mất trong trí nhớ

từng chiếc lá vàng bay

như mặt trời vỡ tung từng mảnh

biết tìm nơi đâu

 

có nhiều khi thấy hoàng hôn không về trên cánh đồng

để tiếng hò trăng khuya chìm xuống đáy nước mênh mông

 

có nhiều khi thấy căn nhà không còn in bóng cầu ao

để nghe lòng nghiêng chao tóc dài thả nhánh

bể dâu cuộc đời trôi đi chẳng còn thấy nữa

tiếc như sao hôm không mọc

 

có nhiều khi thấy bầu trời không còn xanh trong

thấy lục bình dưới cầu không còn màu tím bâng khuâng

hỏi em còn nhớ anh không

khi thời gian làm trí nhớ cụt mòn

già nua cằn cỗi áo cơm gạo tiền

môt đời lận đận long đong

 

có nhiều khi thấy trên cành cây không còn tiếng chim hót

đánh thức thanh xuân bùng vỡ

rồi cầm tay níu áo

hẹn hò biển rộng sông sâu

 

thời gian nói với em bên mái tóc đã khô cằn 

nhiều khi không cần thấy gì hết

mà hay

để thời gian làm lại từ đầu

cho mây cao đỉnh núi đổi lá thay màu.

 

15.11.2021

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99181)
LTS: "Nhà Có Cửa Khoá Trái" là truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Trần Thị Ngh. trước 1975 của nền văn học Miền Nam. Sau mấy thập niên, đọc lại, truyện vẫn rất mới, gần gũi như khí hậu của Việt Nam. Hợp Lưu trân trọng mời quí độc giả và văn hữu vào thăm "Nhà Có Cửa Khoá Trái" của Trần Thi Ngh.
26 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 113589)
Và thuở ấy chuyện lũ gà cổ tích Trò ú tim thú vị đến không ngờ Ai có biết về sau viên ngói vỡ Mây lỡ thì vẫn sấp ngửa trong thơ.
22 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89689)
...Câu nói đó là một định mệnh. Tôi gọi định mệnh là hệ quả của một chuỗi liên tục những điều bất ngờ nhỏ dẫn đến một thay đổi đột ngột thật lớn. Chuỗi liên tục bắt đầu từ việc nhóm Hợp Lưu chọn chủ đề Yêu, bắt sang việc họ rủ rê tôi khá muộn màng, kéo theo việc tôi nhận lời tham dự trong khi tôi có toàn quyền từ chối. Chuỗi liên tục lại tiếp nối với chuyện tôi và anh cùng có mặt ở Coffee Factory sáng nay, rồi tình cờ anh ngồi cạnh tôi...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108721)
sau những đụn cát những làng mạc sát biển gió muối đang đánh phới trắng biển rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng đang sắp bay lên trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ đã vạch bằng que ổi những hạt cát cắt rát
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108700)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83132)
“Giấc” là tập thơ đầu tay của tác giả Lữ thị Mai. Nó - tập thơ đã nhắc với tôi rằng: Cuộc sống quanh chúng ta được bao bọc bởi hình ảnh. Chúng ta cần nó như cần ánh sáng để nhìn, không khí để thở. Hình ảnh chính là sự sống phản ánh vào trong con mắt ta, đó là một nguồn thông tin quý báu và cần thiết trong cuộc sống.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 92687)
Thử hình dung một con tàu đang rẽ sóng…Du khách tụ họp trên boong ngắm biển ngắm trời, thay phiên chụp những pô hình solo hay tập thể trên cái nền lô nhô đảo nhỏ đảo to dưới bầu trời đang bừng sáng vì vầng dương vừa lấn được mấy lớp mây mù để phết nhanh lên mặt nước từng mảng rộng đủ các cung bậc của màu lam.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 94062)
...Người khách đầu tiên tìm đến là một gã đàn ông lùn tè lùn tẹt, gã hỏi mẹ chị đi ”tàu nhanh” giá bao nhiêu? Mẹ chị ngớ người không hiểu, hỏi lại gã tàu nhanh là gì? Gã văng tục:” Đ... mẹ, làm đĩ mà không biết tàu nhanh!”. Mẹ chị nói với gã lần đầu tiên đi bán mình nên chưa biết, gã giảng giải cho mẹ chị, đi tàu nhanh nghĩa là “làm” một cái thôi, giống như ăn bánh trả tiền, còn đi” tàu chậm” là qua đêm, “làm” bao nhiêu cái thì “làm”...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 113317)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 87340)
“Theo Trần Trọng Kim nhận rằng thơ là của Lý Thường Kiệt. Nhưng nói chắc là Thường Kiệt làm được thơ thì không có gì làm bằng cứ”[15]. Sau này, Bùi Văn Nguyên phân tích các cứ liệu và đoán định rằng: “Như vậy tác giả bài thơ “thần” này là khuyết danh”[16]. Bùi Duy Tân tiếp tục hướng này và chủ trương rằng “bài thơ này nên để khuyết danh tác giả”[17]...