- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BÀN TAY MẸ

02 Tháng Bảy 20217:34 CH(Xem: 12180)

Biển - photo MH
"Lòng Mẹ Bao La Như Biển Thái Bình" - ảnh Mỹ-Hương

Thơ

Ngô Quốc Phương

BÀN TAY MẸ

 

Đúng mười năm trước

con lặng lẽ trở về thăm nhà, thăm mẹ

cảnh cũ, người xưa

bao nếp cũ đổi thay

 

 

con đường quê, con thả bộ vào làng

hoa đồng nội và lúa đồng thơm ngát

mẹ đón trước sân nhà

đôi mắt rưng rưng

 

 

đêm ở quê, rồi con về Hà Nội

bàn tay mẹ, tối chia tay

con vẫn ấm bàn tay

ôi mười năm xa cách

đêm nào con cũng hỏi

mẹ ơi

con đây này, mẹ có thấy con chăng

 

 

rồi dịch bệnh oái oăm

và lòng người ngăn trở

một năm rồi giỗ mẹ

con vẫn lênh đênh

sóng gió xứ người

 

 

đêm cô đơn, con lặng ngắm sao trời

và tự nhủ kia là cha, là mẹ

và kia nữa xa xa là xứ sở quê mình ấm áp

nhớ mẹ già

tay lại nắm bàn tay

 

 

nhớ tối thôn quê, nhớ ngày Hà Nội,

trước lúc ra đi con khẽ hỏi

mẹ ơi, mẹ ơi,

con thế này, mẹ có nghĩ suy

mẹ nói nhỏ

hai mẹ con vừa đủ

hỡi con yêu hãy tự lắng nghe mình

 

 

mười lăm năm, con trên một hành trình

bao lúc chông chênh

bao phút yếu lòng

cũng có lúc trách mình sao không khác

để mẹ cha già, chữ hiếu giữ vẹn đôi

 

 

con, mai này con đi, cứ tim mình con hỏi

hỏi con đường chữ thiện dẫn tới đâu

ấy là đường đi mà mẹ tin con phải chọn

mẹ an tâm, nhắm mắt cũng vui...

 

 

đêm trời tây, gió nhẹ thoảng chân trời

con nhớ mẹ

đưa bàn tay lên nắm

mẹ lại ở bên

ấm áp

lạ thường...

 

Ngô Quốc Phương, 8-15/6/2021,

(Dâng Mẹ ngày giỗ đầu, con cúng vọng nơi xa...)

 

NGÀY MƠ ƯỚC

 

Cuối cùng ngày mơ ước cũng đến

em bé chào đời

bệnh viện, những nụ cười

không còn phong bì, lót tay

mẹ hôn em

lần tiếp máu trước lâm bồn và phẫu

cũng không phong bì chi

 

 

ở đầu kia, người ra đi

lão nông đầu bạc

có xe bệnh viện đưa về nhà

không phải cuốn chiếu dọc đường, nằm bó sau xe máy

xóc óc, xóc thân, xóc cả linh hồn

để con cháu hoang mang

ôi, nhà nước của tôi đâu?

 

 

nhà nước của tôi đây

hàng triệu người tự do

với lá phiếu trong tay

bầu lên những người mình thực sự ủng hộ

vì những người ấy bảo vệ cho mình

ôi anh bầu cho xanh ư

tôi cũng quý xanh, nhưng tôi bỏ cho vàng

ồ nhưng tôi không bỏ cho đen đâu

nhất quyết

vì sao, vì họ giả hiệu, mị dân, bịp dân, lừa chúng

vì họ tham nhũng, hiếu sát, hiếu bắt bớ, hiéu bạo lực, hiếu tiền quyền

vì họ định hướng, dẫn dắt, lừa dối và bịp bợm

vì mồm họ xoen xoét

chính quyền vào tay họ rồi, họ giam cầm cả quốc dân, dân tộc, đất nước

ngày ra, có thể phải ra theo chiếc quan tài, hay đắp chiếu, hay thậm chí chẳng có gì

ngoài bánh vẽ...

 

 

còn hồng, còn tím Huế mộng mơ

còn da cam

còn xanh lá mạ

hay xanh dương, hay xanh nước bể...?

 

 

ồ, ấy là của tôi

ấy, cũng của tôi

của tôi...

của tôi...

 

 

ôi thực sự ngày hội

ôi thực sự tự do

bay lên nhé

hỡi cánh chim Lạc

con cháu Tiên Rồng

sải cánh giữa biển trời

rộng rãi, sang trang...

 

Ngô Quốc Phương, Kent, Anh quốc, 13/6/2021

(Viết cho một ngày Tổ quốc tỏa hương!

Tặng thầy cô, bạn bè và các con)

 

 

KHÔNG, ANH VẪN SẼ LÀM THƠ

 

Căn phòng bệnh viện khép hờ

một hơi thở nhẹ và đều

bên ngoài cửa sổ

những bông hoa trong nắng sớm khẽ rung rinh

 

 

em, em hãy xích lại gần thêm

anh đang cần em lắm

ánh mắt, nụ cười

cho anh níu lại, làm thơ...

 

 

anh, anh đừng suy nghĩ nhiều

cũng đừng vẩn vơ nữa

cũng đừng xem tin tức

hãy an dưỡng

để mai kia khỏi bệnh, em đón về

và anh sẽ làm thơ nữa nhé

cho em

cho chúng ta

 

 

em, anh sẽ về, nhưng anh sẽ thôi làm thơ

tuổi này rồi, đọc riêng tặng em thôi

còn anh hổ thẹn

 

 

đừng nghĩ thế anh,

thơ trước hết là anh tặng cho mình

cho bản thân vui

và chia sẻ với em

đừng lo nghĩ, đừng thời sự chi anh

hại não, lao tâm, tổn trí chẳng ích gì

 

 

không, anh vẫn sẽ làm thơ đấy chứ

chỉ trừ khi cái chết tạm chia ly

để anh xa em

xa bạn bè

xa quê hương, phố xá

nhưng hãy nghe rõ lời anh

hãy đốt giúp anh những bản tình ca viết xong, hay dang dở

vì nghĩ ra anh vẫn thẹn với bao người

nhân gian còn khổ đau

còn bao nhiêu đói rách, bất công, đầy đọa

mà thơ anh, tuổi này, lại hí hửng yêu đương...

 

 

anh, xin anh đừng mặc cảm thói thường

em cũng sẽ không đòi anh làm thơ cho riêng em nữa

lẽ nào em định hướng chữ nghĩa anh

nhưng anh ơi, chúng mình vẫn tuổi yêu

mà yêu đâu có tuổi

tim vẫn đập

và môi kia thầm nhắc

phút rung động nào đưa ta đến bên nhau

vậy thế nhé, anh đừng buồn nữa nhé

hãy làm thơ cho những thứ mê say

và những gì làm anh xúc động

em sẽ không nói gì

em sẽ lặng đọc anh...

 

 

cánh cửa phòng bệnh mở ra

những bóng trắng bước vào

bước vào

bước vào

những tiếng động xoay quanh

những hình ảnh trao lượn

một cõi trời xanh mây trắng mở ra

hoa trên trời và hoa nở thiết tha

ôi giấc mơ của một người im lặng

một người cô đơn đang tự hát cho mình

nhưng hạnh phúc ấy vẫn là hạnh phúc

khi được độc thoại với mình cho thỏa nỗi cô đơn

 

 

em, em

em ở đâu

hãy xích lại gần anh

và trao anh bàn tay ấm áp

để mai này đi rồi

anh vẫn sẽ làm thơ...

 

Ngô Quốc Phương, 15/6/2021

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Mười Một 201112:00 SA(Xem: 117001)
N hà thờ vắng vẻ. Những hàng ghế trống im lìm. Chúng tôi đứng cạnh nhau sau hàng ghế cuối, tôi bảo nàng nhìn lên tượng Chúa và im lặng. Rất trang trọng, mấy phút sau tôi hỏi nàng, Kim có biết tôi vừa nói gì với Chúa không. Nàng gật đầu, mắt long lanh ướt. Tôi thầm cám ơn Chúa và nắm tay Kim rời nhà thờ. Tôi đã cầu hôn nàng như thế đó.
25 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 91661)
H ợp Lưu 115 đến với quí độc giả và văn hữu vào những ngày cuối tháng Mười khi “Cuộc cách mạnh Mùa Xuân Ả Rập” ở Lybia đã thành công bằng sự ra đi vĩnh viễn của Gaddafi, một tin ngắn của Reuters cho biết: “Ông Gaddafi và con trai đã bị thương, bị bắt sống nhưng sau đó đã chết. Theo truyền thống Hồi giáo, người chết phải chôn cất trong vòng một ngày, nên việc trưng bày xác chết cho người xem trong nhiều ngày đã làm cho nhiều người cảm thấy khó chịu, nhưng […]mọi người và các nhà lãnh đạo Libya đều đến xem xác Gaddafi để rút bài học và đừng bao giờ đàn áp người dân.” Đoạn tin trên khiến cho chúng ta liên tưởng đến nhiều việc...
23 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 89147)
C uộc tranh đấu của Phật Giáo miền Nam Việt Nam năm 1963 , trên bối cảnh liên hệ ngày một xấu đi giữa Bộ Ngoại Giao Mỹ và chính phủ Ngô Đình Diệm trong hai năm 1962-1963. Mặc dù chỉ nhấn mạnh vào cuộc tự thiêu bi tráng của Thượng tọa Thích Quảng Đức ngày 11/6/1963 [...] “Vài Ý Nghĩ Về Thượng Tọa Thích Quảng Đức” công bố lần đầu tiên một số tài liệu văn khố Phủ Thủ tướng Việt Nam Cộng Hòa và Phủ Tổng Thống Đệ Nhất Cộng Hòa, giúp vùi chôn một lần và mãi mãi loại sử văn suy tôn, nhớ ơn và đào mộ. Tạp Chí Hợp Lưu
23 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 105710)
D ưới tiểu tựa Vài Vấn Nạn Lịch Sử Thế Kỷ XX, tác giả đưa ra hai vấn nạn từng bị xuyên tạc trầm trọng bởi các hệ thống tuyên truyền của nhiều hơn vài ba thế lực chính trị. Vấn nạn thứ nhất là vai trò nhà ngoại giao của ông Hồ Chí Minh (1892-1969), Chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa từ 1945 tới 1969, trong giai đoạn 1945-1946, một giai đoạn cực kỳ quan trọng cho sự sống còn của nhà nước Việt Nam hiện nay [...] Vấn nạn thứ hai là cuộc tranh đấu của Phật Giáo miền Nam Việt Nam năm 1963, trên bối cảnh liên hệ ngày một xấu đi giữa Bộ Ngoại Giao Mỹ và chính phủ Ngô Đình Diệm trong hai năm 1962-1963...
16 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 89010)
H iệp ước sơ bộ 6/3/1946 [Convention priliminaire de 6 mars 1946] là văn kiện ngoại giao đầu tiên ký giữa Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa [VNDCCH] với đại diện Cộng Hòa Pháp tại Đông Dương, qua trung gian chính phủ Trùng Khánh. Mặc dù chỉ có tính cách tạm thời, văn kiện này công nhận sự hiện hữu của VNDCCH. Nó chính thức cải biến, nói theo các viên chức Bri-tên và Pháp, một thực thể chính trị “sinh ra trong hỗn loạn” thành một chính phủ lâm thời, của một “nước tự do” [un état libre] “có quốc hội, quân đội, tài chính và ngoại giao riêng,” nằm trong Liên Bang Đông Dương và Khối Liên Hiệp Pháp.( 1)
15 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 101568)
N hạc sĩ Phạm Duy có cái nhìn xuyên suốt, không rào cản so với nhạc sĩ cùng thời. Người lắng nghe giao thoa những tiến triển nền âm nhạc Việt so với thế giới từ những năm 1930 cho đến nay.Từ cái bắt gặp đầu tiên trên bộ đồ bà ba xanh, đôi mắt sáng trên vành tai thính âm tài hoa ấy. Nhạc sĩ Phạm Duy chợt cười, nụ cười nhéo mắt luôn điểm lại con người ấy từng nốt nhạc vượt không gian thời gian. Hồn nhiên Phạm Duy cười nói: : “Tôi có hai con mắt, một con trái mắt tỉnh tảo thực tế với dòng đời. Và mắt phải luôn làm việc sáng tạo.” Cuộc phỏng vấn sau đây ghi lại một vài nét về cuộc đời nhạc sĩ Phạm Duy với thế hệ trẻ tại Việt Nam đang muốn cùng ông bày tỏ tâm sự.
14 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96594)
T rong lịch sử tranh đấu giành độc lập của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ hai mươi, hai lần nước ta đã được các nhà cầm quyền đương thời chính thức tuyên bố độc lập. Lần thứ nhất vào ngày 11 tháng 3 năm 1945 bởi Hoàng Đế Bảo Đại và lần thứ hai bởi Chủ tịch Chính Phủ Lâm Thời Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Hồ Chí Minh vào ngày 2 tháng 9 năm 1945. Hai lần cả thảy, nhưng đa số người Việt chỉ biết hay chỉ được học có một lần. Họ chỉ biết có bản tuyên ngôn của Hồ Chí Minh ngày 2 tháng 9 mà không biết bản tuyên ngôn của Bảo Đại ngày 11 tháng 3. Lịch sử do đó chỉ được biết có một nửa thay vì toàn vẹn.
11 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 89423)
T rần Hoài Thư đến với văn chương rất sớm, sớm hơn truyện ngắn đầu tay Nước Mắt Tuổi Thơ đăng trên tạp chí Bách Khoa năm 1965. Và nếu phân chia các giai đoạn văn học miền Nam theo cách của Võ Phiến (xem Văn Học Miền Nam, tập tổng quan, nxb Văn Nghệ, Hoa Kỳ 2000) thì Trần Hoài Thư được xếp vào ( Những Cây Bút Trẻ , theo cách gọi thời đó) giai đoạn 1964-1975 giai đoạn mà chiến cuộc bắt đầu bùng nổ dữ dội.
11 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 118988)
Đ ó là Tetbury, một thành phố thơ mộng nằm về phía nam Luân Đôn khoảng 200 cây số (?).Tôi chỉ nhớ phải mất ba giờ lái xe để đến nơi. Thành phố nhỏ, những con đường dốc, hẹp. Nhà với mái xuôi nhọn hoắt, nằm liền nhau, phần lớn mở shop bày bán đồ cổ, quán ăn uống, tiệm cà phê.
08 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 105287)
... k ể từ hôm nay(Oct 8-2011) , người ta không còn mua vi cá ở California được nữa. Thống Đốc tiểu bang California đã ký ban hành luật cấm thủ đắc và bán vi cá nhập cảng vào California. Trong bản tuyên bố sau khi ký ban hành luật, Thống Đốc Jerry Brown nói rằng việc cắt những vi của những con cá mập còn sống và ném thân chúng xuống biển không những là hành động tàn bạo mà còn làm ô nhiễm nước biển.