- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LẠI LÚC MƯỜI GIỜ

10 Tháng Sáu 20215:28 CH(Xem: 11633)


NTKL-2021
Nhà thơ Nguyễn Thị Kim Lan - 2021

thơ

Nguyễn Thị Kim Lan

LẠI LÚC MƯỜI GIỜ

 

LẠI MƯỜI GIỜ

hơn 10 giờ
vẫn như mọi thức dậy khác
ngoại trừ hôm nay mưa gọi

bằng kí hiệu trên các tấm  kính cửa sổ  đóng kín

xuống  cầu thang

ngay khi áo chưa cài hết nút
vẫn vừa bước vừa vấp
ngoại trừ hôm nay gió ùa từ cửa chính không khép

ngồi  vào bàn

 như mọi ngày chủ nhật
loay hoay không biết đợi gì
ngoại trừ mười giờ bỗng cồn cào cơn đói bếp

chạy ra bãi sông Hồng
tay cầm chiếc lá  trong mơ cất tiếng gọi anh
khác biệt  của 10 giờ hôm nay vập trán vào mặt bàn

biết mình vừa ngủ thiếp. 

 

ĐƠN GIẢN MẤT TÍCH

 

Đôi khi ta gán cho bức tường cốt cách

Gán cho hương thơm năng lực marketing

Gió và mưa đưa chiếc nôi trữ tình

Gì cũng mang gánh

 

Một chiều hè gió lạnh

Những bông hoa thở phào chậm phai màu

Không có gì liên quan đến sự mất tích

Đẹp chỉ đơn giản đẹp

 

Không nợ nần ánh mắt tình

Chỉ tiếc sự nhanh của các đường cong

Các dòng  sông vòng quanh

Những áng mây trôi ra ngoài hàng cây kiếm cớ

 

Những mắt lá cúi xuống khoảng thơm  lạ

Những ý nghĩ tự hé môi tư lự

Đêm những ngôi sao vô cớ

Vừa đậu lên vừa khép mi.

 

EM MUỐN PHIỀN

 

Để không  làm phiền anh

Em xoay xở  đủ mọi cách

Thành đứa trẻ ham chơi

La liệt bày các trò ngoài nắng

Rồi dọn & bỏng

 

Thành bà mợ đầu bếp rất sĩ diện

Nấu toàn món hoàng cung

Khi màu của rượu ửng lên

Lại khóc

Và gạt hết cao lương  xuống nước mắt

 

Em làm thơ

Ngược cuối cựu tân đủ mấy cực

Nhưng em đâu cần thơ mình

Lại ôm lấy thơ anh máu thịt

Và khóc

 

Trốn làm phiền  thật khó nhọc

Khiến em  muộn phiền bội phần

Anh trốn ở nơi bận bịu nào thì thu xếp

Quay về ốc đảo nguyên ủy đi

Em muốn phiền yêu anh.

 

 

BÀI LINHTINH SỐ 2

 

rồi nồi supze cũng đủ hơi

người gác ghi kéo cần gạt ngày

đêm che tiếng ngáp

bánh xe nghiến

chiều chẳng than nài

 

ngồi lên sứt sẹo rất tồi

ghế dọc

toa lợn gà ốc cua đồng ruộng

duỗi chân vào gánh gồng

đói khát luộm thuộm

mộng du ngón lấm bùn

 

còi kéo lên

điệu cổ lỗ đượm buồn

buồn lắc lư tà vẹt rạn

bỏ lại bóng núi vu vơ

bỏ lại hẹn hò sặc sỡ

đi khỏi vàng xanh đỏ

dõi vào đêm xa lạ ngoài cửa

phía sau những chuỗi ngọc già nua thoái vị

xa xăm lên ngôi

 

hơi thở buồn ngủ mất rồi

khép mi

hong mưa

đẫm gió trời

chối từ sở hữu vạn ngày hoá đá

 

mỉm cười

không quen ai tên là linh tinh mệt lả

nâng ly cơn gà gật học online

đêm thiếp trên ngực đêm rất dài.

 

NHỮNG NGỌN GIÓ ĐI LẠC

 

trưa phơi trên  ruộng chạp

đu đưa mồ hôi con lắc đơn tóc

quả lắc đong cơn khát

níu ngọn buồm

 ngủ mơ

đánh thức con sóng

giật mình

vỡ  vào bờ nụ hôn mặn

 

lả vết rớm lên ngực cát

hàng cây bong da non dưới trời

duỗi mùi vết thương trên gạc cỏ

lặn sâu vào vòm trời

mất trí nhớ

 

trưa ngập ngừng

tiếng gõ vào vách núi

còn lại từ chuỗi kiếm tìm

những tiếng gõ không nhớ gõ

những tiếng gõ bị chối từ

những tiếng gõ ròng muối rỏ

  

trưa bên này vòm trời

chạm vị mặn đồng chạp

nghe nảy da non trong môi

nghe ngực đời

(tiếng thở không liên quan nguyệt thực )

 

xâu thành chuỗi hạt

lần bóng tối

vô thanh

anh

nam mô bồ tát.

 

NGUYỄN THỊ KIM LAN

Tháng 6.2021

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99122)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89470)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71647)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71243)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 85730)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112845)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95141)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90377)
G iấc mơ thổ kể chuyện một lũ người hoá điên vì ám ảnh quá khứ. Quá khứ ở trong mọi ý nghĩ, đè nặng lên từng số phận. Quá khứ hằn dấu lên ngôn ngữ, trong những lời nói đã trở thành thói quen, được phát ra như những khẩu hiệu trơ cứng, như trong câu của Quý với Vĩnh lúc đi săn rồng “ Khẩn trương lên giặc lái đến bây giờ ”. Quá khứ ở trong từng thức ăn, đồ uống, trong giải trí, trong thịt rồng, tim phượng, trong “rượu Armagnac Marquis de Caussade, đóng chai năm 71” , và trong “trận World Cup của năm 66” .
10 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 92857)
... T iếng khóc thút thít hiền lành. Tiếng khóc của Toàn thời thơ ấu. Cánh cửa sổ mở rộng, không có chút nắng nào. Tôi nhìn bầu trời, màu trời đục lờ lợ. Đột nhiên tôi nhớ lại tất cả, nhớ từng chi tiết thật kỹ càng. Nhớ từ lúc đặt chân xuống thuyền vượt biên gặp hải tặc cho đến lúc Toàn hãm tôi mới đây. Nhớ cả câu nói của người lính thủy bị bắn. Nhưng mà... Trời ơi! Chuyện gì đã xảy ra? Chúng tôi còn ở Vũng Tàu hôm qua kia mà! Tôi gục xuống, Toàn quay lại mặt đầy thẹo. Vết thẹo. Trời ơi, buổi sáng.
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 96799)
... Ở đây các nhà thơ đều phải bỏ tiền ra in thơ. Mà họ có giầu gì cho cam. Phải dành dụm từng đồng, bớt xén tiền ăn của cả nhà, có khi đến mấy năm mới in được tập thơ. Mà in rồi chỉ đem đi tặng cũng đủ hết hơi. Thì ra trên thế gian này, thơ văn sinh ra để làm vất vả cho con người...