- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỮNG BÀI THƠ THÁNG SÁU

07 Tháng Sáu 202111:27 CH(Xem: 13063)

Nguyen Hoang Nam - song
Sóng - photo Nguyễn Hoàng Nam

Thơ

Ngô Quốc Phương

NHỮNG BÀI THƠ THÁNG SÁU

 

 

XỨ SỞ KỲ LẠ 

 

xứ sở kỳ lạ 

ảo thuật thường lên ngôi 

mỗi khi bầu cử xịn 

làm người dân nức lòng 

 

mỗi khi đại dịch bệnh 

tiêm chủng trăm phần trăm 

làm người dân sung sướng 

thấy an tâm, an lòng 

 

nàng Pê Hờ bắc loa 

lò vôi xướng lớn ra 

bà con liền chú ý 

hơn cả vê tê nhà 

 

lại Hoài Linh, Trấn Thành, 

lại Bố già, bố trẻ 

lại hiếp, cướp, chân dài 

lại giật gân, chuyện lạ 

 

xứ sở thần tiên đây 

dân được sống trên mây 

đâu cần ai kia nọ 

lạc hướng dư luận này? 

 

NQP, 30/5/2021, 

Kent, Anh quốc 

(Nhìn từ xa... Tổ khúc...) 



CHÀNG GÀN 

(Tặng 'Hùng gàn') 

 

Này chàng gàn 

anh bỏ vợ mù lòa 

đàn con thơ 

và đi vào chiến địa mù mịt 

như một Đông-ki-sốt 

bỏ những đồng tiền chắt bóp từ mồ hôi nơi xóm nghèo 

để mua sách khai minh cho bao người thua thiệt và đói nghèo, rách chẳng kém anh 

lại còn muốn lên tiếng bảo vệ họ 

ở chốn chẳng có công lý gì 

 

*** 

 

này chàng gàn 

sao anh không như tôi 

cứ giữ thân yên lặng 

im lặng đổi an toàn 

lên tiếng để làm gì 

rượu thịt đầy ra đấy 

ăn mấy đời mới xong? 

chỉ ồn ào khoe vui 

khi nào đôla sẵn 

khi biệt thự khánh thành 

khi đồ cổ lùng được 

khi xe xịn cho con... 

 

*** 

 

này anh chàng gàn kia 

thương anh 

thương anh lắm 

nhưng rượu thịt còn đầy 

tôi chưa thể như anh 

 

 

NQP, 05/6/2021) 

 

 

 

NẶNG TRĨU 

 

Bao lâu rồi trái tim nặng trĩu, 

câm lặng 

những giới hạn tự đặt ra làm ta sợ hãi 

không dám bước tới, 

bước qua 

và những bóng ma 

những bóng ma của quá khứ 

vẫn còn hiện thực 

chúng nhảy múa từ thế hệ này qua thế hệ khác 

như một trò đùa 

chúng tung hứng dân tộc, đất nước 

trong tiếng cười sảng khoái 

hây! ta đã có tất cả trên tay 

 

... 

 

hôm qua, một người bạn nói với tôi 

chúng ta sẽ không bao giờ thoát ra 

đất nước này sẽ không bao giờ thoát khỏi 

tất cả đã bị đóng đinh 

tất cả là số phận 

hôm khác, tôi đọc một lá thư hay một luận đề khoa học? 

bản sắc là gì 

với một dân tộc 'tự thua'? 

 

... 

 

hôm nay nghĩ lại cuộc cờ được thua vây bắt đang bày ra 

không gian đầy màu sắc búa xua 

đầy động tính của nhạc nhẽo, của quảng cáo, của tin tức cướp giết hiếp và chân dài, chuyện lạ bủa vây 

một trận cờ vẫn âm thầm bầy ra 

có kín, có hở 

chỉ để ai tinh ý mới nhìn ra 

nhưng nhìn ra liệu có làm được gì 

vì anh là khán giả 

còn tôi là người đang cầm quân 

và tôi đi những nước cờ 

các anh chỉ là kẻ xem tivi và ngó nghiêng bình luận? 

những đòn vây đảo bày ra 

những trò sắp đặt trình diễn 

những cái thò tay vào siết cổ địch thủ, vặn cổ những kẻ thù bên kia 

còn bên ta thì đương nhiên ưu ái 

 

... 

 

này những luật lệ tự đặt ra 

khai cục, trung cục khi nào thích thì đổi 

chỉ để tôi có lợi thế muôn đời 

và thấy không, khán giả 

làm gì có cờ tàn 

làm gì có cây cầu đi lên chủ nghĩa ấy 

bởi vì nó là cái tôi bịa ra 

ha ha, ha ha 

 

và các vị khán giả 

hãy yên tâm ngủ yên nhé 

ghế bành đó, 

ghế sa-lông đó 

gục ngủ bên ly rượu 

hay trên ghế đẩu, ghế nhựa vỉa hè 

gục ngủ vào bức tường 

rêu bám thời gian... 

 

(Vĩ thanh: bàn cờ mới bầy ra, bàn cờ cũ bỏ đi, con xúc xắc giữ chi, quăng đi, quăng đi nốt!) 

 

Ngô Quốc Phương, Kent, Anh quốc, 05/6/2021 

 

 

ĐOẢN KHÚC TƯƠNG GIANG 

 

'Sông Tương nước chảy đôi dòng, 

muốn ăn sim chín thì vào rừng sâu'* 

rừng sâu chẳng thấy Khuất đâu, 

Nguyên còn một khoảnh trên đầu trắng vôi, 

 

sông Tương nước chảy chưa thôi, 

đời sau còn vọng tiếng ai gọi đò, 

gọi rằng nước siết thì dò, 

chớ lội vội vã thân cò kia ơi, 

 

Tương giang xanh ngắt tận trời... 

 

vẫn xanh! 

 

NQP, Kent, Anh quốc, 30/5/2021 

(Vĩ thanh: Này nước trong thì gội, nước đục thì khoắng chân, chớ lẩn quẩn phân vân, như dòng nào phân nhánh..) 

 

* Ca từ một cổ ca khúc 

 

 

CON ĐƯỜNG, ĐÓA HOA 

 

Trên con đường của những ngày buồn 

đôi lúc hoa nở thành thơ 

và mưa buông xuống 

phủ một màn sương mờ 

 

và gió kéo đến theo làn 

nhẹ nhàng, mơn man, an ủi 

trên con đường của cô đơn 

những nỗi đau cúi đầu 

 

lặng lẽ 

chuyện một người 

nhưng cũng là chuyện đời, chuyện con người 

như một phần cuộc sống 

 

như cái giá sinh ra 

trên mảnh đất của nhân gian 

Thượng Đế và các đấng Sáng thế, Cứu thế sinh ra muôn loài 

và cả vũ trụ và nhiều muôn điều hơn thế 

 

mảnh đất ấy có vui, buồn, ấm no, đói khát, chiến tranh, hòa bình, 

bất công, công lý, vô vọng và lạc quan 

mảnh đất ấy có đủ mọi điều, mọi sắc màu, sắc thái 

có nhạc, họa, thơ, có tình yêu, hy sinh, đau khổ, oái oăm... 

 

âu có phải là phép thử 

hay những thách đố, những thi gan 

xong rồi, một mai đi đâu, về đâu 

hay hãy cứ thế im lặng và đừng hỏi nữa 

 

có nghĩa lý gì đâu 

có một tia nhìn, ánh sáng, một thế giới khác, một phương trời khác 

tùy người, tùy lúc 

anh sẽ nhìn thấy, sẽ được mặc khải, hay sẽ tự mặc khải 

 

anh sẽ được khai minh, hay sẽ tự thắp đuốc 

sáng nay, hay chiều ở đâu đó, hay tối ở nơi kia 

trong một địa cầu cũ với người này, mới với người khác 

ai vẫn gửi cho nhau những đóa hoa như tín hiệu yêu thương 

 

chia sẻ, giãi bày 

nguyện cho cõi này 

thôi nỗi khổ, niềm đau... 

 

Ngô Quốc Phương 

 

Kent, Anh quốc, 18/5/2021 

(Những bông hoa mong manh vẫn còn sau giông bão) 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 112404)
K hông còn gọi là vũ khí, một khẩu colt giữa điệp trùng AK chỉ còn để yên tâm biết trong tay có bạn giữa mịt mùng núi rừng không tìm ra lối đi
04 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 78267)
... D ạo ấy tôi là người yêu của lính. Ban đầu là thiếu úy thông dịch viên chiến trường, xong tụt xuống chuẩn úy Quân Trường Thủ Đức, rồi leo lên trung úy Quân Y, chặp sau đại úy Hải Quân, cuối cùng trở lại hàm thiếu úy binh chủng Thủy Quân Lục Chiến. [...] Mấy tay này, tiếc thay, chết như sung rụng. Tôi ôm nỗi buồn góa phụ cô đơn rên rỉ nhạc Trịnh anh nằm xuống sau một lần đã đến đây ...
02 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 111264)
l úc chúng mình cùng ưu tư chung một đoạn cuối tiếng ve rền nuối tiếc em lẩm cẩm hỏi về điều kỳ diệu của mùa xuân tôi vội nén lại một mùa xuân thất sủng...
01 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 78797)
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày 30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 91536)
C on gái lớn của chúng tôi lấy chồng đã nhiều năm, có hai con. Ông bà thông gia theo đạo Phật. Ông là cư sĩ của một đạo tràng và ăn chay trường từ mấy chục năm qua. Vốn là một dược sĩ, nhưng ông lại nghiên cứu về đạo Phật và có bằng cử nhân Phật Học của trường đại học Vạn Hạnh, Saigon. Kỳ nào có ông đến giảng pháp lý là được nhiều người đến đón nghe. Chúng tôi không phải Phật tử thuần thành, nhưng mỗi năm cũng đi chùa mươi lần và ít khi bỏ lễ Giao Thừa trong đêm trừ tịch.
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97122)
T ôi sinh năm 1991 — năm Liên Xô tan rã, người bố quân nhân oai hùng của tôi phải rời quân ngũ vì có người thân vượt biên, hoen ố lí lịch trong sạch mấy đời bần nông của gia đình.
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113517)
(tưởng niệm nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang) đ à lạt của một thời mệt nhọc một thời chiến tranh đi qua tuổi trẻ việt nam những đêm thức trắng
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89494)
L ời tác giả : Viết Ký ức Hà Nội, tôi xem như là một sự đối thoại với Hà Nội, ba mươi sáu phố phường của chị Ban Mai. Cái nhìn của tác giả Ban Mai là của một người phương Nam về Hà Nội với nhiều suy nghĩ và ưu tư. Còn tôi, là cái nhìn của một người trẻ đã từng sống và học tập ở đây...
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 98941)
T ôi và nhà thơ Trần Hữu Dũng hiện lưu giữ khoảng 200 số tạp chí Văn, nói không phải “khoe”, đó là một số lượng không phải nhỏ. Có người gạ mua với giá cao, nhưng tôi không bán, bạn tôi tiến sỹ khảo cổ Nguyễn Thị Hậu yêu đồ cổ nói bán làm gì; dĩ nhiên có thể copy lại để lưu giữ, tuy vậy đọc bản chính vẫn sướng hơn.
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 120103)
Đ ời sống có khoảng nào cho riêng em Cho chiều nắng dịu dàng như lụa Tất cả lấp lánh sáng Tranh vẽ cũng cần màu nóng màu lạnh Em chọn màu bí ẩn mộng mơ...