ĐÚNG NHƯ LỜI THIÊN HẠ NÓI TA ĐIÊN
ngày phơi mặt ngóng chờ tro tiền kiếp
hãy bay về phủ kín ngực đời ta
một vết thương mơ hồ lòng khiếp nhược
mở bung rồi ngọ nguậy ngón yêu ma
vuốt ve chi khuôn hồn mình đã vỡ
nghiệp chướng cười ảo giác nụ hôn môi
ngất ngây dại tìm oan khiên sắc tướng
nghiêng ngả hình đắng ly rượu mồ côi
ngày phơi mặt đẫm màu tro tiền kiếp
đêm lê la ai dìu dắt ta về
thân cúi gập nhìn thế gian lộn ngược
thưa đất trời: ta vừa biết đam mê…
tro tiền kiếp hoài thai chi muối mặn
độc tố chăng khiến ứa lệ phận người
với tay níu thời gian màu khói nắng
thả xuống vực tình
nghe âm rụng tàn hơi!
KHALY CHÀM
VỚI BÓNG ĐỒNG CẢM KHÔNG LỜI
tội nghiệp bóng ngày theo hình lặng lẽ
đã bao năm không chớp mắt bao giờ
ta nằm xuống bóng lẩn vào bóng tối
mãi ngậm ngùi ẩn ức một đời thơ
những con chữ rùng mình nhìn thịnh nộ
nghĩ rằng ta dan díu với đau thương
xòe tay chém một nhát dao rụng nắng
hương thời gian thơm ngát mộng thiên đường
những đánh mất quay về như cổ tích
hồn nhiên cười âm tiết nhẹ nhàng rơi
gần hay xa mơ hồ tay chạm tới
vốc cạn tình xanh, nhạt đắng người ơi!
ảo tưởng chưa, sao choàng vai chiếc bóng
thể phách mù lòa níu giữ hoàng hôn
em là khói ta chùn chân rượt đuổi
hãy cứ lửng lơ trong một giác độ buồn
tội nghiệp bóng chưa lần nào mở miệng
ta thèm nghe ngữ điệu khẽ vỗ về
dù không nói nhưng bóng luôn thương cảm
bóng sẽ cùng tro bụi… trầm xuống đáy sông quê
KHALY CHÀM
PHÚT GIÂY NÀO TỰ VẤN LẠI ĐỜI TA
nồng nàn chưa ngôn tình thơm ảo vọng
mơ hồ chăng buốt lạnh mặt trời đêm
dằn ly rượu, cả tin đời là mộng
khẩn nài chi môi choáng ngộp hương mềm
thà như thế, cuồng quay cơn thèm khát
một điểm dừng hợm hĩnh phải không em
chạm vào nhau đừng nói rằng dâng hiến
thú tính cười ẩn dụ của như nhiên
hãy vuốt mặt rạng ngời hơn đi nhé
ngả nghiêng hình nhưng không thể gãy đôi
dựng dậy ư, cái bóng cười trừng mắt
bao cuộc chơi… mỏi mệt đã lâu rồi!
người nhạo báng lời thơ ta kiệt sức
thằng bù nhìn sợ chết trước xanh mưa
thôi thì đứng với ngày đêm uống gió
khiếm nhã sao rơm rạ của ngàn xưa?
mở ngực chưa đem phơi bày thanh sạch
phút giây nào tự vấn lại đời ta
trời cao rộng lửng lơ hồn cát bụi
níu vào đâu khỏi rụng xuống ta bà!
KHALY CHÀM
- Từ khóa :
- KHALY CHÀM