- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÓC MAI

07 Tháng Mười 202012:24 SA(Xem: 14864)


SUONG THU - anh Quy SG
Sương Thu - ảnh Quy SG

TÓC MAI…

 

Trăng đã rằm và lá đã thu

Ta bày biện vỉa hè

Xa xứ

Những tờ lịch võ vàng rơi

Que kem tan chảy leng keng giấc mơ phượng vĩ

 

Tóc mai rối bời

Đêm phóng sinh nước mắt

Rơi…

 

Bóng ai cỏ hồng hun hút

Rã mục

Những long đong phận người

 

Tóc mai ca dao

Tinh khôi cúc dại

Đợi chờ từ thuở mẹ về

Dây oan mòn mỏi

Nhặt lấy đôi nụ cười

Héo hắt

 

Tóc mai rối bời

Vắt ngang môi hồng cong vắt

Ta bày biện heo may

Lay

Nến tàn lan bóng úa

Những câu thơ giãy giụa

Bên ngã ba bụi hồng

Lá đã nguồn và trăng đã không…

 

TRẦN QUANG PHONG

 

 

CHỢ CHIỀU

 

Những túp lều tranh nghoảnh mặt

co ro

Người đàn bà nhẫn nhục đếm từng tờ bạc

ngón tay gầy guộc

 

Những đứa học trò bùn lầy

chia nhau mảnh khoai

ấm áp

trang sách mây bay

mực xanh cỏ dại

 

Giọng mời hàng mỏi mòn cô gái

ngái ngủ rạ rơm

 

Con chó hoang trơ xương chạy rong bãi rác

ngơ ngác

 

Ngọn gió bấc hốt những chiếc lá đa

phủ vàng người hành khất

 

Dưới cội cây già

Những sinh linh thưa thớt

Những gian hàng xác xơ

Tiếng đàn van xin não nuột

 

Chợ chiều…

Ta mang theo chợ chiều tần tảo bến sông

áo bà ba bạc phếch hồn quê xứ

Ta mang theo chợ chiều vỗ về giấc ngủ

nước mắt nhân gian đẫm ướt cội nguồn

 

TRẦN QUANG PHONG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 93059)
H ằng đêm tôi sống trong lo sợ. Chung quanh tĩnh lặng, tối ám đến hoang mang. Gió lộng đánh phần phật trên các cánh cửa. Cứ độ giữa đêm, tiếng chân thình thịch đến từ xa, từng bước dẫm nặng nề. Tôi thu mình, rúc sát vào vách. Tôi trong suốt trong màu mực của đêm, không nhìn thấy cả chính mình...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 117807)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 92279)
P hật giáo đã đồng hành cùng dân tộc gần hai nghìn năm qua, có những đóng góp quan trọng không chỉ trong sự phát triển văn hóa dân tộc, mà còn trong công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước thời kỳ đầu quốc gia tự chủ vô vàn gian khó... nhận thức rõ hơn cái “nhiệm trọng đạo viễn” của mình trước đất nước và dân tộc, chứ không phải chỉ biết chăm chú xây chùa đúc tượng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 120011)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 113814)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
20 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 88090)
N ói chung, người ta nghĩ đến giải nobel văn học cho Trần Dần. Tuy nhiên, Trần Dần còn có thể được xét tặng một giải nobel nữa: nobel hòa bình, nobel chính trị. Bài viết này đề xuất vấn đề đó.
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 118952)
A nh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi đó, một mình, không cô đơn nhưng tràn trề tĩnh lặng Nó tự sáng hay em làm nó sáng
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 111729)
LTS : Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, nhà văn Quý Thể hiện định cư tại USA.Hân hạnh giới thiệu một trong những truyện ngắn như những nụ cười ý nhị của Quý Thể gởi đến quí độc giả và văn hữu của Hợp Lưu. TCHL
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 96737)
S au năm 75, cũng như bao nhiêu nhà văn khác, Hạc Thành Hoa bị rơi vào vùng hẫng hụt của những nghị quyết, bo bo, sắn mì… Cả bối cảnh xã hội và hoàn cảnh cá nhân đã đặt ông vào tình cảnh trì trệ, đầu óc khô cứng. Dẫu vậy ông vẫn cầm bút và tiếp tục viết, để cuối cùng cũng cho ra mắt độc giả 2 tập Phía Sau Một Vầng Trăng và Khói Tóc. Song thú thật, khi đọc tôi có cảm giác như thơ ông đã sắp ngừng hơi thở những cơn mộng mị đẹp, đối mặt với thực tế có phần khắc nghiệt hơn nhiều, bởi hoàn cảnh xã hội đã chọn chúng ta chứ chúng ta không có quyền chọn lựa gì cả. Cái quyền thiêng liêng bất khả kia giống như ngọn đèn cạn dầu, leo lét.
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 93742)
T ôi điếng người sau cú phôn. Phôn của anh bạn ở Portland. Phụng dính ung thư gan! Tôi loanh quanh chẳng biết mình đang làm gì và đang muốn làm gì. Có lẽ nào! Đang khi không bỗng trời ập xuống.