TÓC MAI…
Trăng đã rằm và lá đã thu
Ta bày biện vỉa hè
Xa xứ
Những tờ lịch võ vàng rơi
Que kem tan chảy leng keng giấc mơ phượng vĩ
Tóc mai rối bời
Đêm phóng sinh nước mắt
Rơi…
Bóng ai cỏ hồng hun hút
Rã mục
Những long đong phận người
Tóc mai ca dao
Tinh khôi cúc dại
Đợi chờ từ thuở mẹ về
Dây oan mòn mỏi
Nhặt lấy đôi nụ cười
Héo hắt
Tóc mai rối bời
Vắt ngang môi hồng cong vắt
Ta bày biện heo may
Lay
Nến tàn lan bóng úa
Những câu thơ giãy giụa
Bên ngã ba bụi hồng
Lá đã nguồn và trăng đã không…
TRẦN QUANG PHONG
CHỢ CHIỀU
Những túp lều tranh nghoảnh mặt
co ro
Người đàn bà nhẫn nhục đếm từng tờ bạc
ngón tay gầy guộc
Những đứa học trò bùn lầy
chia nhau mảnh khoai
ấm áp
trang sách mây bay
mực xanh cỏ dại
Giọng mời hàng mỏi mòn cô gái
ngái ngủ rạ rơm
Con chó hoang trơ xương chạy rong bãi rác
ngơ ngác
Ngọn gió bấc hốt những chiếc lá đa
phủ vàng người hành khất
Dưới cội cây già
Những sinh linh thưa thớt
Những gian hàng xác xơ
Tiếng đàn van xin não nuột
Chợ chiều…
Ta mang theo chợ chiều tần tảo bến sông
áo bà ba bạc phếch hồn quê xứ
Ta mang theo chợ chiều vỗ về giấc ngủ
nước mắt nhân gian đẫm ướt cội nguồn
TRẦN QUANG PHONG