- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ CHO PHAN

08 Tháng Hai 202012:06 SA(Xem: 16742)

HOI AN - photo UL
Hội An- ảnh UL

BÀI THƠ CHO NGÀY XƯA

 

Chỉ còn sót lại nơi đây

Một bài thơ nhỏ ngày này năm xưa

Nồng nàn sao lúc mới vừa

Gió tán tỉnh được cơn mưa cuối mùa

 

Hai mình như buổi chợ trưa

Ngó quanh chỉ thấy tình thưa thớt tình

Nửa ngờ với một nửa tin

Nửa như yêu thế nửa hình như không

 

Níu, buông cũng hết nửa vòng

Một ngày phó thác mặc lòng ai đi

Cảm xúc qua một chu kỳ

Riêng bài thơ nhỏ còn ì trong tôi

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

THƠ CHO PHAN

 

xứ người Phan có lạnh không Phan

Chắc quanh năm hiếm gặp  nắng vàng

Ở nơi ấy có con trăng mười sáu

Cả nỗi buồn chưa kịp quá giang?

 

Phố ở đây tôi vẫn bình an

Đôi lúc cô đơn lại thấy dở người

Chiều băng qua đời nghe vội vã

Đâu cái thời khao khát đôi mươi

 

Nửa cuộc đời mây gió đâm hơi

Gác trán lo toan cũng muộn rồi

Một hôm hương phấn suồng sả gọi

Cuối chân trời nghe gió thổi  Phan ơi.!

 

Ai rét sầu loan, ai ấm đôi

Câu trăm năm đánh mất từ hồi

Lời lẽ không chấp vào đôi cánh

Lá buông mình than vãn với chiều rơi

 

Trời bên này buồn lắm Thế Phan ơi!

Gió cứ lao xao ,mây cứ trôi

Mùa xuân lần lượt thay áo mới

Cú đêm sầu kêu mãi cũng tàn hơi

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

GỌI TÔI

 

Gọi tôi ngày nắng quái

Gọi tôi ngày mưa mau

Đêm trở mình cười khóc

Lòng thức giấc khi nào

 

Gọi tôi chiều rai rứt

Gọi tôi đêm xanh xao

Tay đã đầy nỗi nhớ

Ôm trọn giấc chiêm bao

 

Gọi hoàng hôn đã tím

Trên môi người năm xưa

Trút nỗi buồn xiêm áo

Trùng lai, trùng lai...mưa

 

Vỗ về bàn chân mỏi

Vuốt ve bờ vai gầy

Tôi chờ, tôi chờ mãi

Trăm năm là đêm nay

 

Gọi tôi chiều đã xuống

Gọi tôi tình như sương........

 

Nguyễn Thị Bạch Vân

2019

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 106476)
L ịch sử Việt Nam có không ít những nhân vật lớn với tầm vóc tạo dựng thời đại mà cuộc đời của họ tự nó đã là những pho tiểu thuyết. Song rất tiếc, cho đến nay tiểu thuyết lịch sử Việt Nam mới chỉ dừng lại ở sự khai thác có tính chất minh hoạ lịch sử về một vài giai đoạn và một số khía cạnh của những nhân cách văn hoá lớn này...
22 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 105169)
K hi tôi viết những dòng chữ này, thì ở Nam California gia đình và thân hữu của nhà văn Nguyễn Mộng Giác đang tiến hành những nghi thức cuối, tiễn anh về nơi an nghỉ cuối cùng. Trước đây gần hai năm cũng tại địa điểm này, cũng những thân hữu này, đã tiễn đưa nhà văn Cao Xuân Huy trong chuyến đi chót cùng của đời anh. Nguyễn Mộng Giác là Chủ nhiệm kiêm Chủ bút đầu tiên và Cao Xuân Huy là chủ nhiệm kiêm chủ bút cuối cùng của tạp chí  Văn Học ...
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 107177)
N guyễn Mộng Giác sinh năm 1940 tại Bình Định, trong một gia đình gồm 7 anh chị em. Ông là người con thứ hai. Cha ông, một nhà giáo trong thời Pháp thuộc, thưở nhỏ ông cắp sách theo cha đi nhiều nơi vì thời gian đó nhà giáo luôn được thuyên chuyển công tác liên tục. Ông thừa hưởng nếp sống mô phạm từ cha mình.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99024)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96417)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72143)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85541)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91930)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87787)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90798)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.