- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN ĐỨC HẠNH

24 Tháng Giêng 202012:31 SA(Xem: 16381)


Ao Anh - photo NguyenHoangNam
Ảo Ảnh-photo Nguyễn Hoàng Nam

1.

SÔNG

 

Sông là thiếu phụ đã tắt lửa lòng

Trong và buồn thăm thẳm

Đôi bờ khát khao

Sắp lở hết rồi mà sông vẫn chảy

 

Sông là thi sĩ không gặp thời

Một đời đam mê một đời thất vọng

Chiều nay nằm ngửa mặt lên trời

Nghe hồn mình nhằm phía bể mà trôi

 

Sông là cụ già gần đất xa trời

Lặng lẽ nhìn trời như nhìn đình màn

 

Đếm từng mối tình

            từng nỗi buồn

                        từng đứa con đánh rơi

Phía thượng nguồn của một đời xa lắc

 

Sông là cô gái lẳng lơ về già

Nằm xoài khóc lặng

Tiếc những gì đã qua

Sợ những gì sắp tới

Sông hay tôi?!

 

 

2.

BÀI HÁT CỦA KHÚC NHAU THAI BÊN SÔNG CẦU

 

Mẹ sinh tôi

Cha chôn khúc nhau bên bờ sông Cầu

Người cùng hoàng hôn đổ bóng đầy bến Tượng

Cầu phao quằn quại qua sông

Có cô bé mười lăm

Lần đầu tiên giọt thiếu nữ đỏ mặt bao con sóng

Tôi mắc nợ dòng sông và phụ nữ

Rung giật như cầu phao muốn thoái khỏi đôi bờ

Thèm khát những chuyến đi

Ra bờ sông mặt buồn hơn đá cuội

Tôi mắc nợ các thiếu nữ vừa hôn vừa khóc

Giọt máu rơi nhuộm đỏ cỏ xanh

Nhuộm một đời lá mong manh

                                                            như thiếu nữ

Phút chảy xuống- giọt hạnh phúc đầu tiên nức nở

 

Một vũ trụ tan rồi, vũ trụ mới hồi sinh

Khúc nhau tôi nhảy ùm vào sóng

Rồi nổi chìm như một câu thơ

Sông ru nó! Quạ diều moi rỉa nó

Câu thơ đau ngửa mặt mà trôi

Tôi lớn lên đi đuổi bắt chân trời

Sông Cầu ôm khúc nhau ru thăm thẳm

Tôi làm sông khóc! Tôi khóc vì sông

Tôi mắc nợ cái đẹp và sóng nước

Khi tôi chết dòng sông đưa tang

Vài phụ nữ liệm tôi bằng nước mắt

Khúc nhau tôi luân hồi thành sông lớn

Chảy nôn nao về phía MẶT TRỜI!

 

 

3.

CỔ THÁP

 

Cổ tháp ngoái nhìn mười thế kỉ

Thở vào trời biếc những lời xanh

Kinh kệ thấm vào lòng cổ thụ

Bão đổ còn thơm cả lá cành

 

Một chùa, một tháp, một sư nữ

Đứng ngắm nhìn nhau giữa hoàng hôn

Tôi đang trôi hay thành tiếng mõ

Cứ lửng lơ mê giữa vườn thiền?

 

Giếng cổ cúi soi trong một thoáng

Mặt mình có lẫn với ngàn năm?

Huyền sử thở dài trong nước lạnh

Thảng thốt mặt ai với trăng rằm

 

Tháp lạnh... phù điêu run run vỡ

Cánh sen rơi suốt cuộc bể dâu

Hương sen từ đá bay thoang thoảng

Vừa chạm...tóc tôi đã trắng đầu

 

Có phải ngón tay chỉ mây trắng?

Hay sầu chất ngất dựng dưới trời?

Những vô tự khẽ theo chuông sớm

Mắc vào diều sáo trẻ con chơi.

 

 

4.        

XEM TUỒNG

           

Tượng phật mất bảy còn ba

Chùa thiêng lạnh quá mưa nhòa hoàng hôn

Nhặt sao hết hạt táo buồn

Rơi sân chùa vắng hát Tuồng tối qua

Bao nhiêu công chúa, tiên sa

Vỉa hè bán bún cười òa như mưa

Bao hoàng tử, bao ông vua

Xe ôm kiếm sống tít mù phố đông

Sông thì đục đục trong trong

Tuồng thì trống thúc mà không muốn vào

Giấc mơ cổ tích năm nào

Bao nhiêu nước mắt ướt vào ngây thơ

  

Cái đã biết? Tưởng nằm mơ

Cái chưa biết? Lại tưởng sờ tận tay

Chỉ thương thằng bé ăn mày

Tan mơ lại bị gậy này cầm lên

Tuồng hài đã diễn mấy đêm

Có người đứng khóc mà quên cả cười./.


5.

KHÚC MƯA

 

Dấu chân mưa

Dẫm đau bao kỉ niệm

Thấp thỏm đèn nhà ai sương lạnh

Ánh sáng vẫy bàn tay nhỏ

Rỏ máu chân đi vọt đỏ cánh hoa trắng.

 

Úp mặt vào ly cà phê chiều

Từng năm rớt thật nhanh

Từng giọt em rơi chậm

Cà phê đắng mà em thì mặn

Uống làm sao cho hết những nổi chìm.

 

Câu thơ rơi chầm chậm

Chiếc cốc đời tràn những hoang mang

Bạn bè thành mưa đi ngoài phố

Vừa chạm đến tiền đã vỡ tan.

 

Em cũng thành mưa bay đẫm nhớ

Một giọt trong veo thủa phượng hồng

Chạm tay đau mưa đục quá

Bụi cuộc đời có để mấy ai trong ?!

 

Đi chậm thôi kẻo làm rách gió

Nước mắt người yêu trắng cả trời

Heo may quàng cổ thơm lành lạnh

Tóc bạc ngược đường chạy: - Mưa ơi!

 

NGUYỄN ĐỨC HẠNH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Bảy 202311:26 CH(Xem: 6035)
Gia đình chúng tôi vô cùng đau buồn kính báo tin cùng Chư Tôn Đức, Thân Bằng Quyến Thuộc và Bạn Hữu xa gần: Con, cháu chúng tôi là: Phật tử: PHẠM TRƯỜNG SONNY / Pháp danh: TRÍ LẠC / Sinh ngày: 11 tháng 9 năm 1994 tại Orange County, California./ Mất ngày: 11 tháng 7 năm 2023 tại Orange County, California. Hưởng dương: 30 tuổi
13 Tháng Bảy 20235:38 CH(Xem: 5895)
con lòng tong nhỏ / trôi đi / bâng khuâng / buồn lại phương phi / giữa trời
10 Tháng Bảy 20235:10 CH(Xem: 4873)
cửa em / không phải cửa mình / cửa ta / nhà bạn / thình lình mở toang
10 Tháng Bảy 20231:55 CH(Xem: 6314)
PHỤ NỮ GIỮA CHIẾN TRANH VIỆT NAM: THỜI ĐIỂM 1969 Tầm nhìn Chiến tranh, Giấc mơ Hòa bình [Visions of War, Dreams of Peace] [1] là nhan đề một tuyển tập thơ của các nhà thơ nữ; nếu là Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, họ đã là những nữ quân nhân như y tá, bác sĩ đã từng chăm sóc các thương bệnh binh; nếu ở những ngành nghề khác, họ đảm trách các dịch vụ không tác chiến như chuyên viên truyền tin, tiếp vận, kiểm soát không lưu, nhân viên Hồng Thập Tự... Nếu là người Việt, họ là những phụ nữ thuộc hai miền Nam hay Bắc, với những trải nghiệm khác nhau, qua những năm tháng chiến tranh. Và như từ bao giờ, cho dù ở đâu, phụ nữ và trẻ em vẫn là thành phần dễ bị tổn thương nhất trong chiến tranh. Trong tập thơ này, có 34 nhà thơ nữ Hoa Kỳ, và sáu nhà thơ nữ Việt Nam: Xuân Quỳnh (My Son’s Childhood), Hương Tràm (The Vietnamese Mother), Hà Phương (To An Phu, From This Distance I Talk To You), Trần Mộng Tú (The Gift In Wartime, Dream of Peace), Minh Đức Hoài Trinh..., Nguyễn Ngọc Xuân...
28 Tháng Sáu 20239:58 CH(Xem: 6760)
anh là chim cánh mỏi / bay về tổ chiều hôm / không còn ai ngóng đợi / tay với cành hoa thơm
18 Tháng Sáu 20236:37 CH(Xem: 5641)
Lối Về Của Nước là một tập truyện & kịch có những nét đặc biệt. Nó viết về Con Người, về Ngôn Ngữ, về Hiện-hữu-người, Thể-tính-người. Nó trình hiện trước mắt người đọc những tương-giao-người giăng mắc, chồng chéo, và đầy phức tạp. Tất cả chập chờn giữa mộng và thực. Mộng và thực gắn bó, trộn lẫn vào nhau. Con người nhìn vào hiện cảnh như nhìn vào một giấc mơ. Truyện & kịch của Trần C. Trí mở ra cho ta thấy một cách sáng rõ ngôn ngữ là những quan hệ. Là giao tiếp. Là tâm hồn con người. Nó phả ra cái hơi thở, cái tình cảm của con người. Nó soi chiếu và phóng lên màn hình nội tâm chúng ta những phác đồ tâm lý người. Tôi lại nghĩ đến Heidegger với ý tưởng Ngôn ngữ là nơi an cư của tính thể. Con người cư ngụ trong chính ngôn ngữ của nó.
18 Tháng Sáu 20236:10 CH(Xem: 6555)
có một đêm rằm trăng sáng thơ thẩn ta đi trên đường bỗng dưng nhớ bài thơ cũ … “cúi đầu chợt nhớ cố hương”
18 Tháng Sáu 20235:32 CH(Xem: 5814)
“Lễ tang của cậu qua đi đã lâu nhưng không khí trong nhà tôi vẫn chùng xuống. Không ai biết phải làm gì để tiếp tục sống, ngoài số tiền ít ỏi của cậu dành dụm được khi trước. Sau cuộc chiến “Bão sa mạc” với Mỹ cùng các nước đồng minh, Iraq thất thủ, bị cấm vận. Bao phủ Baghdad là một bầu không khí ngột ngạt, không có bất cứ việc gì để làm. Dù không quá sung túc, nhưng chẳng bao giờ chúng tôi để thức ăn thừa từ bữa trưa sang bữa tối, mà đều phải vứt đi. Các chủ gia đình sẽ lấy làm xấu hổ nếu họ mua dưới 50 cân gạo một lần, thường đặt hàng cả con cừu, thịt tại nhà và ăn tươi. Tiết kiệm là tính từ không khi nào xuất hiện trong tiêu dùng của người Baghdad. Và bây giờ thì chúng tôi ăn khoai tây, chà là, bánh mỳ làm từ bột mỳ đen vốn chỉ dành cho gia súc. Thế nhưng vẫn có những gia đình còn tệ hơn. Thuốc men hạn chế, đồ ăn không có. Đói. ..."
18 Tháng Sáu 20235:22 CH(Xem: 6233)
mấp mé mấp mé chiều quanh / tiếng kêu sẫm buồn rợn tối / chim. lia rẽ / một khúc quành / xao xác đường về rất vội
18 Tháng Sáu 20235:12 CH(Xem: 5870)
Tiết học đầu tiên ở trường Võ Tánh, tôi gặp thầy Đỗ Đức Trí. Hôm ấy thầy trông đạo mạo, mẫu mực, áo quần chỉn chu, thẳng nép chứ không luộm thuộm, nhếch nhác như những lần gặp ở trường Kim Yến. Gặp lại tôi, thầy có vẻ đồng tình là tôi theo nghiệp văn chương, cố nỗ lực để được vào học ở trường công lập. Đối với ông Sáu, thành tích của tôi được vào trường công lập, không kinh qua lớp đệ tam, điều đó ông không quan tâm chút nào. Điều quan tâm của ông là thân xác tôi ngày càng phát lớn, trổ mã trông thấy, cái giọng ồ ề, sức vóc phổng phao như con gà trống đã gây phiền toái cho ông Sáu . Nhà có hai gã đàn ông đang vào tuổi lính tráng là đầu mối cho mọi sự dòm ngó của những con mắt cú vọ, đôi tai thính của những “con chó săn” . Đó là những kẻ mà ông ám chỉ cho những tên cạo giấy, bọn ngồi mát ăn bát vàng, bọn tham nhũng đầy rẫy ở phố phường hoa lệ này.