- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Bình Địa Mộc -Thơ Xuân 2020

22 Tháng Giêng 20205:19 CH(Xem: 16408)

XUAN - PHOTO UL
XUÂN - photo UL

1.  Đôi giày cũ, bạn tôi

 

Quẳng đôi giày cũ, cuối năm

Đụng thằng bạn nối khố nằm cầu may

Ngoài vườn lá rứt cành bay

Cứ về đâu đó từ rày biệt li

 

Chạy ù phía cánh tay ghì

Đụng quang gánh mẹ xuân thì nổi nênh

Ngọn ngàn cỏ siết hai bên

Đường, bàn chân níu bước chềnh chệch nghiêng

 

Cổng làng rêu phủ màu giêng

Sương trong vắt đọng bình yên, mỗi lần

Áo cơm mỏi gót phong trần

Vịn câu hò Quảng nhớ ngần Tết xưa

 

Quẳng đôi giày giẫm cơn mưa

Cuối năm đụng giá lạnh vừa thịt da

Bờ sông tiếng Quấc thỉ tha

Đêm ba mươi hé cửa. Và, ngồi im ...

 

Sài Gòn, Đông 2019

 

2. Rằng nho nhỏ sắp

 

Sớm hơn năm ngoái một ngày

Xuân như chiếc áo mẹ may để dành

Đàn gà con chạy vòng quanh

Gốc cây rơm khuyết đồng hành thời gian

 

Cau hai hàng đứng miên man

Nghe đôi guốc gõ nhịp đang mất dần

Mai vàng bung cánh nụ gần

Nụ xa xôi nép giữa vần thơ ngăn

 

Ngoài đồng xanh nắng tung tăng

Lúa ngậm sữa ngọn ngọn oằn bàn tay

Vạt cào cào vỗ cánh bay

Về đâu đó kịp cỗ bày mâm ba

 

Giêng còn giăng võng sương sa

Bàn chân mắc cạn đường là mưu sinh

Sân ga bóng ngã dập dình

Hành trang lẫn với hành trình chênh chao

 

Giật mình thưa với chiêm bao

Rằng nho nhỏ sắp ghé chào nhân gian

Em choàng dậy khoát xuân sang

Bước ra vườn hái nụ ngan ngát tình  

 

Sài Gòn, Đông 2019

 

3. Xuân về trên mạng Internet

 

Xuân về giao diện ban trưa

Chỗ lỗ chỗ nắng chỗ chừa bàn chân

Góc màn hình phố bâng khuâng

Xõa quanh tháng chạp ngả dần Hồ Tây

 

Thanh công cụ gióng hàng cây

Từng dây điện mắc võng đầy ba sương

Đôi chim sẻ nóc giáo đường

Chụm đầu nghe quãng vô thường băng thông

 

Trong uyên áo nợ mênh mông

Mầm xanh tự chuyển sắc hồng lung linh

Ngọn đèn tự thuở bình minh

Đỏ pha dừng đợi hành trình tỳ kheo

 

Xuân về chưa kịp cây neo

Bức tường cũ xóa ngoằn ngoèo chân chim

Thông tin khuyến mãi lặng im

Đợi bàn phím mở khóa tìm tri âm

 

Bàn tay nhỏ nhắn dương cầm

Tháng giêng qua ngõ âm thầm se duyên

Hộp thư điện tử hàn uyên

Chúc mừng Hoa chúc mừng Huyền mừng em

 

Xuân về mạng xã hội thêm

Những bè bạn những thân quen bắt đầu

Ba lô túi xách bể dâu

Bắc Nam xin hẹn chân cầu lênh đênh

 

Sài Gòn, Đông 2019

 

4. Em thích ăn mứt gừng

 

Rõ ràng chiếc váy ren phom dài tại Poxi

Giá ba triệu tám trăm chín mươi chín ngàn đồng

Có thể tin tưởng hoàn toàn

Độ tinh tế

Hấp dẫn

Quí phái

Sản phẩm đẳng cấp này

Song em vẫn thắc mắc

Vẫn muốn nghe lời nhận xét

Từ anh

Chính anh

Về hành động mua sắm

Thái độ chi tiêu

Trong những ngày giáp Tết

 

Rõ ràng tour du lịch Thái Lan Pattaya

Giá trọn gói tám triệu tám trăm năm mươi ngàn đồng

Không rẽ

Không đắt

Thậm chí trên cả tuyệt vời

Song em vẫn muốn anh giải thích

Tại sao phải bỏ gia tiên

Trong những ngày Xuân ấm áp

Sang Thái Lan ăn Tết

Bỏ thời khắc đáng nhớ

Từ thành phố đáng yêu

Đến Bangkok đón giao thừa

 

Rõ ràng phim Ba mươi chưa phải là Tết

Có danh hài Trường Giang

Có diễn viên Mạc Văn Khoa sắm vai

Rộn ràng ra rạp

Rôm rã tiếng cười

Song em muốn chơi Lô Tô

Từ em

Chính em

Nghe các nghệ sĩ cải biên xuất sắc

 

Cờ ra con mấy

Con mấy gì đây

Ba thương con vì con giống mẹ

Mẹ thương con vì con giống ba

Cả nhà ta

Cùng thương yêu nhau

Xa là nhớ

Gần nhau là cười

Con số mười

Là con số mười

 

Rõ ràng hàng Tết siêu thị không thiếu món gì

Giá cả hợp lý

Song em muốn ăn mứt gừng do chính tay anh làm

Từ công đoạn chọn gừng

Đến thái gừng

Luộc gừng

Sao gừng

Để những ngày Tết lỡ đầy bụng khó tiêu

Ngộ độc

Ho

Mứt gừng giúp em khỏi bịnh

Mứt gừng giúp em tìm lại hơi ấm từ trái tim anh

Vốn đa đoan nguội lạnh

 

Sài Gòn, Đông 2019

 

5. Mùa Xuân những câu hỏi cũ

 

Tầm giữa tháng chạp

Bố thường hay hỏi mẹ

Tết năm nay bà cho chúng tôi ăn những gì

Thịt heo nấu nước mắm nồng nàn hương tỏi Lý Sơn

Ướp với tiêu đen Đak Lak

Bánh chưn nhưn thịt heo mỡ

Nấu theo phong cách người Bắc

Dưa món nhà làm

Hay mua siêu thị?

 

Anh hai hỏi chị ba

Năm nay sang Thái Lan ăn Tết hay Hàn Quốc hở em?

Chị nói thích về quê

Nghe hô lô tô

“Cờ ra con mấy”

Nghe hát bài chòi Hội An

“Gió Xuân phảng phất ngọn tre

Hai bên cô bác lắng nghe bài chòi”

Nghe các cậu các dì kể chuyện làm ruộng

Trên cánh đồng nông thôn mới

Gánh lúa trên con đường bê tông hóa thẳng tắp

 

Bà nội hỏi em may đồ mới chưa?

Em nói không có tiền

Ngoại lần tay lên đầu giường

Lấy cái túi rút vải màu đen tiết kiệm

Mềm mại

Bốc mùi thời gian

Mùi ước mơ

Mùi cầu nguyện cho con cháu an yên

 

Cô mèo tam thể ngước đôi mắt long lanh

Nhìn vuông sân bất giác

Sợi nắng ấm áp uốn quanh

Cành mai mỏng manh đến kì trút lá

Dâng lên đời những hoa vàng rực rỡ

Em hỏi

Khi nào hương tàn nhụy rữa?

Một cơn gió vụt qua

Bỗng tư bề thinh lặng

 

Sài Gòn, Đông 2019

BÌNH ĐỊA MỘC

Ý kiến bạn đọc
24 Tháng Hai 20201:21 SA
Khách
Cảm ơn BBT đã chiếu cố đăng thơ tôi. Chúc mừng năm mới!
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 81225)
C húng tôi tới thị xã Cẩm Phả vào hồi mười giờ sáng. Một cơn mưa bất thường ập xuống, làm như trời cũng cảm được lòng người, nhỏ những giọt nước mắt của trời để làm chất xúc tác cho những giọt nước mắt của người có dịp tuôn trào.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 74929)
Ở mức độ cao hơn một tiểu thuyết khiêu dâm, Florence Dugas dẫn người đọc tiến dần đến chỗ thưà nhận nỗi đau và sự chối từ hiện hưũ, mà nguyên nhân bắt nguồn từ một tuổi thơ bất hạnh. Viết thẳng tay bằng một văn phong sống sượng - nhưng không trơ trẽn - Florence Dugas, với tự truyện Thống Muội , đã bóc trần mọi tình huống, gây xót xa, băn khoăn, trăn trở nơi người đọc. Là giáo sư kịch nghệ của hàn lâm viện kịch nghệ tại Pháp, cô cho xuất bản Thống Muội năm 1996, lúc 28 tuổi.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 76993)
C uộc phỏng vấn Cổ Ngư, Thận Nhiên, và Đỗ Lê Anh Đào với những tiêu đề: "Trở về cùng nhịp thở đất nước; Thơ, con đường ngắn nhất ; Việt Nam, không chỉ là một cuộc chiến" đã được Hợp Lưu thực hiện...
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 81446)
"Tôi mang đất nước tôi trong tim như một chàng trai mang chiếc bào thai đôi. Đó là sự nối kết dị thường. Nối kết với quê hương tôi và vì vậy bào thai đôi này phải được che đậy, bóp nghẹt, công nhận và cũng đồng thời bị từ chối. Thế là ta mang nó như mang một đứa trẻ đã chết. Sự nối kết dị thường buộc tôi phải có mối quan hệ với một đất nước khác.
24 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 87276)
N gay sau khi tỉnh dậy, Aisawa đã đi tìm bố mẹ và những người thân của mình. Mỗi ngày cậu bé đều để lại lời nhắn trên giấy: “Con sẽ đến vào 11h ngày mai, xin hãy đợi con. Con sẽ đến vào ngày mai”. Những dòng chữ nhắn nhủ của cậu bé này đã khiến cho bất kỳ ai dù là cứng rắn nhất cũng phải rơi lệ.
23 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 83893)
B ắt chước nhà văn Song Thao, tôi dùng vỏn vẹn chỉ một chữ, làm tựa đề cho cuộc trao đồi này. Nhà văn Song Thao cư ngụ cùng thành phố với tôi, mặc dầu chẳng “cách hai đoạn đường dài”, mặc dù không “cách nhau một dậu mồng tơi”… nhưng gạt bỏ vấn đề địa hình nhiêu khê nọ, chúng tôi luôn gần kề trong gang tấc, bởi giản dị, chúng tôi cùng táy máy “vọc chữ” dưới ngôi nhà chung: Văn chương. Lần chuyện trò này, hình thành do hai điều: Thứ nhất, những người bạn phương xa của tôi vẫn thường dọ hỏi: Song Thao là ai? Thứ hai, cách đây mấy hôm, nhà văn chung “phường khóm” với tôi đã vừa in xong cuốn Phiếm số 9. Để câu chuyện đi gần với tinh thần “vui thôi mà” của cố thi sĩ Bùi Giáng, tôi tránh hỏi tới những vấn đề nặng nề, nghiêm trọng của tình hình đất nước. Hy vọng những người từng tủm tỉm cười khi đọc Phiếm, sẽ hay biết đôi điều về tác giả, vốn kín tiếng nhưng rất sung (hiểu ở nghĩa viết mạnh). Hồ Đình Nghiêm
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 116752)
H ình như tôi bắt đầu yêu anh. Rất mơ hồ, nhẹ nhàng. Thật lạ lùng khi tôi không muốn ngăn chặn sự phát triển của tình cảm âm thầm đó, mà như còn muốn vun đắp cho nồng nàn thêm. Tưởng vô tâm mà lại như cố tình. Tưởng đùa vui mà hóa ra lại đau đớn. Mà, đau đớn thật. Và vô duyên nữa. Cuộc đời đang bình thản êm đềm bên Matt tự nhiên bị xáo trộn, bị đảo tung mọi trật tự.
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107157)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107440)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 111518)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ