- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CỔ MÁY

14 Tháng Giêng 20208:23 CH(Xem: 16470)

Linh- duong phuong linh
Linh. 25/04/2019


CỔ MÁY


Đâu còn biết ngày buồn hay ngày vui
Đâu còn hay mình tỉnh hay ngủ vùi
Không biết nữa đêm dài hay ngắn ngủi
Vơ vẩn tuồng như câm-điếc- đui

Ngày hôm qua hay là ngày hôm nay
Ngày sinh đôi như giọt nước vơi đầy
Ta hóa thân bình yên làm cổ máy
Vô hồn đi, vô hồn ở lại đây

Có còn không bầu trời mây trắng bay
Có đến không hạ nồng ấm nơi này
Không biết nữa bốn mùa hoang mang lạnh
Chẳng còn hay đông có rát đôi tay

Tiếng phong linh hay tiếng gió đêm nay
Hương quỳnh hoa hay hương của nguyệt đầy
Có đôi khi như giật mình thức dậy
Hồn choáng buồn mơ ngàn thu giấc say

Tự bao giờ linh hồn đã chết khô
Nắng hay mưa đâu đến nữa mà chờ
Ta sống đấy tim vẫn còn hơi thở
Mà chết rồi ... một kiếp sầu chổng chơ !!

Dương Phương Linh

 

 

RIÊNG RẼ

 

Cứ thế đi,
Cứ vậy đi
Mỗi cuộc sống riêng
Nỗi lo riêng
Niềm vui riêng
Cô đơn riêng
Hạnh phúc riêng ...

 

Tất cả cứ chia hai
Đồng đều hay nghiêng lệch
có gì là quan trọng?

Cứ bình thản sống
Ngày đeo mặt nạ lên
cười với nỗi buồn
Đêm gỡ xuống
phớt lờ trái tim
Tự nhủ
chẳng là gì,
có gì đâu mà gợn sóng!

 

An nhiên,
tự tại,
thong dong
chỉ riêng mình biết
Ai vui hơn
Ai buồn hơn
Ai quan tâm
Ai hờ hững ...

 

Tất cả cứ chia hai
Đồng đều hay nghiêng lệch
Chẳng gì là quan trọng!

 

Khều ký ức,
Xòe bàn tay
để thấy từng giọt nhớ mong rơi vội vàng
như những trận mưa mùa đông
Nối tiếp ngày,
nối tiếp đêm

 

Nối tiếp nhau trên từng con phố
Cúi nhìn gót chân
Bong bóng mưa không cần dẫm lên cũng vỡ
Tựa uớc mơ không cần xây đắp cũng tan
Mãi chơi vơi, mãi thầm lặng
một cõi mù sương đầy tiếc nuối

 

Thôi thì
Đổ lỗi cho sự vô lý của trái tim,
sự vô duyên của năm tháng
Hãy cứ thư thái,
Hãy cứ an vui
Đôi đường
riêng rẽ.

 

DƯƠNG PHƯƠNG LINH
(13-Janv-2020)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34203)
N hư những chuyến đi xa nỗi muộn phiền bỏ lại không đem theo gì ngoài trái tim phủ bụi .
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34532)
V à chúng ta dễ dàng nhận ra màu đỏ của “Đàn sẻ ri bay ngang rừng” thường xuyên nhất được dùng để tả máu. Máu khi người vợ sinh con, và máu khi những con chim sẻ bị bắn chết: sự đối lập của màu đỏ của bắt đầu sự sống và màu đỏ của bắt đầu sự chết.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33529)
C ỏ mùa mưa xưa Đưa em về với gió Xanh tím lòng mắt nhói cơn đau Sắc trầu cau quệt ngang vôi tứa
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32177)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu. Lênh láng chờ trăng lên để lóng lánh. Buồn là chất rắn nóng chảy. Đóng vảy trên da thịt.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33447)
T hời gian như ngắn đi dần Chiếc kim giây tích tắc lần cuối chưa Mà bao đôi mắt tiễn đưa Cứ ngân ngấn… phút tay vừa vẫy tay
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 38194)
Đ ôi khi chúng tôi gặp những cơn mưa rừng. Đổ xuống tơi bời. Cành lá man dại rách mướp. Những giọt mưa quất vào da thịt lạnh buốt làm dịu cơn khát bừng bừng trong ruột. Tôi cởi áo quần cùng Thản hứng mưa, cười hú hét. Thân mình tôi đẫm nước, trắng ngần. Da thịt được mưa tưới tắm săn lại nõn nà, làm dịu vết thương vĩnh viễn của kiếp đàn bà.
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33629)
n ửa vòng trái đất mặt trời mặt trăng có bao giờ hội ngộ nhau đâu vẫn lâu lâu một lần nhật thực
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33281)
T hở một hơi buồn với tới trăm năm đời có gì vui mà ôm đầu nhăn nhó mỗi năm mai vàng đau đáu nở hồng đào dúm dó xòe cái mỏng manh
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 31891)
đ ể thưởng thức tiếp hương vị ngày tết tôi mang ra một dĩa dưa muối tự hào dân tộc [còn bốc mùi mắm!] tụ ba tụ năm cùng ly rượu điếu thuốc
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34682)
t ôi giấu trong túi quần jeans một nỗi buồn nhỏ mỏng hơn lát bánh mì một lời nói dối tuyệt đẹp như nếp gấp trên chiếc sơ-mi trắng