- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM ĐI VỀ PHÍA BIỂN

24 Tháng Mười 20198:01 CH(Xem: 16006)


Nhớ - ảnh UL
Nhớ - ảnh UL

EM ĐI VỀ PHÍA BIỂN

 

Em đi về phía biển

trời xanh có xanh hơn?

 

anh ở lại thành phố

nhìn hàng cây đứng im

đại lộ chiều nắng gắt

 

sóng có nhớ tên em

như là anh đã nhớ

cát có gọi tên em

như anh đang thầm gọi.

 

Phan Thanh Bình


 

LÊ LAI – KỶ NIỆM PHỐ

 

Bất chợt chiều nay anh ghé phố Lê Lai

không phải cố tình đâu em nhưng bàn chân cứ bước.

 

Ngày ấy

trên căn gác chỉ có hai người

và những chiếc ghế

họ đã ngồi bên nhau

trong khoảng khắc

hóa thân thành vũ điệu tình yêu.

 

Giờ họ đã chia tay

nước mắt đã rơi

bàn tay đã ướt

ghế còn ấm hơi người

vũ điệu tình yêu bị không gian cô đặc.

 

Anh vẫn còn nghe tiếng guốc của người con gái

tiếng nện gót giày của người con trai

hình như họ đang chơi trốn tìm …

 

Họ sẽ về thôi

từng chiếc ghế đang đợi.

 

Anh không biết sau này ai sẽ kể

câu chuyện tình và vũ điệu hóa thân

có thể nào, sau này. Em sẽ

về Lê Lai - kỷ niệm phố cùng anh?

 

Phan Thanh Bình

 

 

 

VÙNG KỶ NIỆM

 

Chia tay anh, em khóc cho mình

giọt nước mắt xóa đi niềm uất hận

anh không thể chạm vào lòng trắc ẩn

cho em thêm một lần tin

 

em trở về nơi em thấy bình yên

không có anh trời cũng thôi nổi gió

ngày sẽ đến với riêng em rất nhẹ

như em chưa từng yêu anh

 

anh trở về nơi anh thấy cô đơn

gọi mãi tên em, gọi nhầm tên bè bạn

sống cứ sống, chấp nhận dần số phận

rồi tháng, rồi năm, rồi cũng một đời người

 

chia tay nhau nhưng vẫn thấy nhau còn

bỏ lại sau lưng một vùng kỷ niệm

có ai ngờ cây mùa thu vẫn nhớ

hai người đã yêu, đã hạnh phúc, khổ đau.

 

Phan Thanh Bình

 

 

 

KHÔNG ĐỀ

 

Bài hát cũ bây giờ em hát lại.


Còn đâu anh mỗi chiều

đón em về vội vã

 

anh là người có lỗi

dù em đã khác xưa

sau mắt buồn ngấn lệ

 

anh đã đặt tình yêu

không nằm trên mặt đất

em đã lấy tình yêu

để kết thành tĩnh vật.  

 

Phan Thanh Bình


 

NHẬT KÝ NGÀY XA EM

 

Anh xin nhận về mình những điều ngu ngốc

trả tình em cho em

 

anh xin nhận về mình những đêm dài không ngủ

để bình yên cho em

 

anh xin nhận về mình ký ức

đưa em về với chồng

 

anh đốt lửa em là người giữ lửa

nhưng chúng ta đã cháy mất rồi

anh có lỗi hay là em có lỗi?

đời không dạy chúng ta yêu

 

mai xa rồi em có biết cho không

phần còn lại đời anh là nghiệt ngã

lết trong bóng đêm, cuộn trong ánh sáng

độc hành

 

em sẽ đẹp bên chồng

rực trong chiếc váy đỏ

nước mắt khóc vì anh

em sẽ khóc với chồng

 

mình chỉ còn nhau

trong cõi

nhân sinh.

Người đàn bà kể 

 

Chuyện em kể qua từng ô cửa sổ

lấp loáng mặt người theo thứ tự thời gian

sau vết cắt cuộc đời, bây giờ anh mới hiểu

băng giá ẩn mình, băng giá lâu tan.

 

“… xin anh đừng làm tấy vết thương em

yêu lần nữa không làm em hạnh phúc

anh cứ đến, cứ đi mỗi khi anh có thể

mỗi khi cần anh cứ gọi cho em

em đã từng đi qua nỗi đau

nên cái nắng buổi chiều cũng nhạt

nói chuyện hôm nay thôi, đừng nói đến ngày sau

yêu một chốc, không cần yêu mãi mãi

sống cho mình, không phải sống để hy sinh

em sợ đi qua những cuộc tình

lời gian dối ngọt ngào làm em không thể cưỡng

em sợ những người đàn ông đích thực

đến bên em lại tìm cách xa em

em muốn sống khép mình như cỏ nguội

bất cần đời mỗi sớm mai lên…”.

 

Ước gì ký ức mất dần đi

ước gì ngày mai anh có thể

nắm tay em đi giữa thảo nguyên xanh căng mình trong nắng sớm

ta vạch những nét dọc ngang ở cuối chân trời

ngón tay gầy em đợi nhẫn anh trao.

 

Phan Thanh Bình


 

 

KHI EM BUÔNG TAY

 

 

, thì em cứ buông bỏ ta đi

ta trở lại ngôi nhà trong tiềm thức

nhắp chén trà đung đưa theo khói thuốc

nhớ cánh đồng con gái Thái Tuyên

 

tình yêu là một cõi ưu phiền

xa thì nhớ, gần thì quên bất chợt

em cứ ra đi như em chưa từng đến

như chưa từng gặp nhau ở ngã rẽ chung đường.

 

Ừ, thì em cứ buông bỏ ta đi

ta ngồi quán phong trần cùng đám bạn

nhắp những giọt cà phê buồn đắng ngọt

nhớ ngọn lửa giữa đại ngàn và thiếu nữ Ban Mê

 

chẳng còn gì khi đã hết đam mê

em không còn giọt lệ nào để khóc

ta cũng chẳng có lời nào đưa đẩy

thôi chúng mình im lặng bước qua nhau.

 

Ừ, thì em cứ buông bỏ ta đi

ta sẽ yêu hơn những trẻ em đường phố

những đứa rạc chân bán từng tờ vé số

những đứa lang thang đánh giày

 

xứ sở gần xích đạo, mưa nắng cũng thất thường

lòng người cũng khi này, khi khác

ta lại sống như ngày em chưa đến

như kẻ yêu đời đi cướp bóc thiên nhiên.

 

Ta sẽ lại yêu hơn chính bản thân mình

yêu những thứ khi có em đã làm ta quên mất

học lại cách cùng mọi người chung sống

để quên đi khi em đã xa rồi.

 

Phan Thanh Bình

  

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37586)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36457)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32778)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30665)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36186)
anh còn yêu em không? một ngày ánh nắng cắt con đường thành hình thù rối loạn chập chờn vẽ lại ảo ảnh nhiều màu
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 29628)
Theo tốc độ của truyền hình và internet, thói quen của con người cũng dần dần thay đổi. Với mức độ tự do gần như tuyệt đối, internet chuyển tải mau chóng những thông tin, phục vụ con người hữu hiệu hơn, đại chúng hơn. Nhưng, internet cũng đang đưa đến sự phá sản của một số nhật báo, tạp chí và nhà xuất bản trên thế giới. Những tạp chí chuyên về nghệ thuật văn chương Việt Nam ở hải ngoại cũng không ngoại lệ, lần lượt đình bản...
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37403)
T rang đầu chạy tít lớn “Lễ truy điệu các phục quốc quân hy sinh vì Tổ quốc”. Tôi lơ đãng mở các trang trong. Những tấm ảnh đen trắng với khuôn mặt của các phục quốc quân tử trận trong nước cùng với vị thủ lãnh của họ. Một cái ảnh đập vào mắt tôi. Trời! Thịnh đó, ảnh Thịnh... Tôi đọc vội sơ qua những cột tin về cuộc đụng độ cuối cùng trong vùng tam biên. Tô phở bưng ra, tôi chợt không thấy đói, không nuốt gì được.
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32639)
K hắp làng trên xóm dưới ai cũng biết chuyện về lão Hống. Lão có đến ba đời vợ, và không biết bao nhiêu người đàn bà đã sống chung chạ, nhưng rốt cuộc bà nào cũng sớm cuốn gói ra đi. Người ta bảo lão là con gà trống chuồng, có lần trong nhà lão chứa vài mụ đàn bà. Kể ra lão cũng tài, một mình cai quản hai mụ trên cùng một chiếc giường mà chẳng hề có chuyện.
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31159)
C hồng Phi dậy từ sớm, để phần cho vợ một lồng cơm sẵn trên bàn để cô mang đi ăn trưa ở công ty. Như mọi sáng, cô xé lại khẩu phần ăn của mình là một mẩu bánh mì và ít thức ăn đem sang cho Miki. Rồi mới đi làm. Cũng như thường lệ, nó lại lẽo đẽo chạy theo chiếc xe máy của cô...
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30680)
T ôi không phải là người đàn bà luôn chơi trò ú tim để đi tìm một tình yêu đích thực. Tuổi trẻ ai mà chẳng có một tình yêu dù nó có đẹp hay không thì đó vẫn là tình yêu. Tôi đã yêu. Yêu mê mệt. Yêu đắm đuối. Yêu trong cơn hoan lạc của tiếng sét ái tình bậm vào tôi. Tôi đã không thể dứt ra. Và cứ thế tôi trượt dài trong men say tình ái.