- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LÃNG ĐÃNG KHÚC THU RƠI.

30 Tháng Chín 201910:16 CH(Xem: 17475)



anh INTERNET
ảnh Internet



Thả một dòng trôi

 

Buông tay còn nuối bàn tay

Người về nơi ấy một maixamù

Cho đêm rũ bóngâm u

Vẳng trong hiu hắt lời phù du bay.

 

Vườn khuya buốt tiếngthởdài

Heo may se sắt thoảng lay phay sầu

Cung đàn đứt phím tơ đau

Ngậm đầy sương lạnh trăng chìm vào sương.

 

Ru tình một khúcvôthường

Nghe mùa thu cũ còn vương vất lòng

Nghe từ thăm thẳm chênh chông

Đổ dài xuống tận hư không ngậm ngùi.

 

Ru cho nỗi nhớ chơi vơi

Quyện bao yêu dấu rã rời trên môi

Chia người đoạn khúc phai phôi

Ví dầu buông một dòng trôi hững hờ.

 
BIỂN CÁT

  

 

Lãng đãng khúc thu rơi

  

Áo ai bay

Vờn trong chiều lãng đãng

Quấn quýt chân người

Vàng nắng mênh mang

Trôi rất nhẹ

Mùa thu lặng lẽ

Tháng năm bàng hoàng

Rớt nỗi nhớ trên tay.

   

**

 

Em về đó

Cõi người hun hút gió

Bạt lưng trời

Vương vất một đường mây

Vai áo rũ

Chơ vơ đời viễn xứ

Long lanh sầu

Mắt trĩu cả mùa thu.

 

***

 

Bay đi

Những sợi tơ trời

Quyện ngang vai áo

Một người xa xưa

Bay đi

Những hạt thu mưa

Để ta đứng lại

Nghe vừa nhớ thương

Mình ta

Đứng giữa mù sương

Mây mùa thu cũ

Vấn vương mắt buồn

Vọng từ xa lắm

Tiếng chuông

Gọi người tình cũ

Về muôn trùng nào...

 

BIỂN CÁT  

 

Mùa đã trôi qua

   

Một chút bâng khuâng về theo màu cây thay lá

Trời đất chuyển mùa cho nỗi nhớ rụng trên tay

Nơi chốn cũ đã lâu rồi không trở lại

Có khi nào

Mình về kịp chiều nay…

 

Về trên những con đường vàng phai bóng nắng

Có những chiếc lá vàng khô vỡ xào xạc dưới chân

Soi lại bóng tôi trong mắt người xa vắng

Mơ hồ nghe yêu thương rất xa mà cũng rất gần.

 

Chiều mùa thu gió lay phay ngọn cỏ

Vàng áo bay

Quyện sợi tóc phất phơ

Vương vai người một chút tình thật khẽ

Để đêm về rơi xuống những giấc mơ.

 

Sẽ như ngày xưa

Có cơn mưa qua rất nhẹ

Vừa đủ cho mình dừng chân dưới vòm hiên

Xoè tay hứng những giọt mưa trong suốt

Nghe thời gia hoài lắng đọng

Ngừng trôi.

 

Có khi nào mình về kịp…

Để nói lời yêu còn ngần ngại ơn bờ môi

Mây bảng lảng mang chút tình như không như có

Trôi suốt một thời đã qua đếnhết cuộc đời nhau.

 

Sẽ chẳng bao giờ,

Phải không người yêu dấu ?

Dù là buổi chiều nay hay vạn buổi chiều sau

Dù trái tim mình có quắt quay trong nỗi nhớ

Vì…

Ngày đã qua và mùa đã sang mùa.

  

BIỂN CÁT

 

  

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35142)
LTS: Như một ngôi sao lạ lấp lánh trên bầu trời, người thơ với những giấc mơ băng ngang thời gian bằng sâu kín của hồn thơ...Chúng tôi xin trân trọng gởi đến quí độc giả và văn hữu những giòng thơ đầy đam mê của Hà Duy Phương.(Tạp Chí Hợp Lưu)
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33376)
H ắn chẳng nhớ chính xác từ lúc nào đã bắt đầu mua vé số; có lẽ từ cái ngày hắn nghe tin có một gã may mắn trúng một giải lớn ở tiểu bang Georgia, từ đó hắn có thói quen mua vé số mỗi khi dừng xe ở cây xăng để đổ xăng.
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32683)
N hững lần đầu tôi xem thường cái ghen của anh. Tôi ôm anh, hôn anh và thì thầm vào tai là chỉ yêu anh và anh nên ngưng cái tính ghen ngớ ngẩn đó. Thế nhưng sau đó tôi nhận thấy làm vậy lại làm anh giận thêm. Anh không chịu được khi tôi phủ nhận trí tưởng tượng đầy ghen tuông của anh.
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34083)
L ê Văn Tài đến với thơ tiếng Việt bằng một con đường vòng. Anh vốn là một hoạ sĩ. Ở trong nước, từ đầu thập niên 1960, anh vẽ tranh với một phong cách riêng và có một số khám phá về kỹ thuật được nhiều người khen ngợi. Định cư tại Úc từ đầu thập niên 1980, anh tiếp tục vẽ tranh, tham gia cả hàng chục cuộc triển lãm cá nhân cũng như tập thể tại Úc và một số nơi trên thế giới. Lại được nhiều nhà phê bình và nghiên cứu mỹ thuật, như Tiến sĩ Annette Van den Bosch và Merrill Findlay, khen là độc đáo. Tuy nhiên, bên cạnh đó, anh còn làm thơ.
23 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37396)
T ôi sinh ra là con gái. Hay ít nhất, bà ngoại thường gọi tôi là Gái. Tôi lớn lên với ngoại, được bà nuôi ăn nuôi học dạy dỗ thành người. Thuở nhỏ tôi thường hỏi ngoại Ba Mẹ tôi là ai, bà thường nói mẹ là nàng tiên xinh đẹp bị trời đày xuống trần gian. Trong đêm đen định mệnh giữa lòng đại dương, mẹ ra đi theo giông tố biển cả để hai bà cháu được bình an. Tuy xa mẹ từ đó...
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33701)
đ ời sống này nhạt quá nỗi sợ lá xanh in trên đốm mắt vàng hoa cũ nở cho người thức muộn em cũng đâu còn trẻ nữa phải không
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35048)
K hi ánh trăng leo song dọi vào phòng, tôi thấy em tỉnh táo. Mắt em sáng nhìn tôi quả quyết nói em yêu tôi. Rồi em ôm chặt như sợ tôi biến mất. Tôi say sưa với tình yêu, không phân biệt được mình đang mê hay tỉnh. Em cuốn quít, tan vào trong tôi. Trong đêm thơm nồng, chúng tôi tan trong nhau như trăng tan trong nước.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34165)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34033)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32904)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.