- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Trần Hạ Vi - HAI THẾ GIỚI SONG SONG

16 Tháng Tám 20192:09 CH(Xem: 19556)
tran ha vy 2019-a2
Chân dung Trần Hạ Vi -2019

 


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Trần Hạ Vi là bút hiệu của Nguyễn Yến Ngọc, quê ở An Giang, Việt Nam. Học Đại học, Cao học và Tiến sĩ trong 12 năm ở Úc. Cô tốt nghiệp Tiến sĩ (Ph.D.) ngành tài chính tại trường Monash (Úc). Sống và làm việc tại Canada từ năm 2015 và hiện đang giảng dạy tại trường Đại học Saint Francis Xavier (StFX), thuộc Nova Scotia, Canada.

 

Bắt đầu sáng tác thơ từ cuối năm 2015.

Tác phẩm: “Lật tung miền ký ức” (thơ), Nhà xuất bản Hội Nhà Văn, 2017.

 

Có thơ đăng trên các tạp chí văn chương trong và ngoài nước (báo giấy và online)...

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả cùng văn hữu Hợp Lưu những thi phẩm mới nhất (2019) và một tùy bút ngắn “HAI THẾ GIỚI SONG SONG” của nhà thơ Trần Hạ Vi.

 

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

KHÔNG CHỈ MỘT HÌNH DUNG

Đọc thơ em một lượt 
Nghĩ em yêu rất nhiều 
Anh vẫn là con nít
Em nhặt gió muôn chiều

Anh mơ màng facebook
Em chỉ một hình dung
Làm sao mà anh biết 
Em khóc cũng đau lòng 

Không bạn bè gì hết 
Hủy rồi... nhìn rưng rưng 
Những dòng thơ chạy chậm 
Có đành làm người dưng 

Làm sao mà anh biết 
Em như loài cỏ may
Giọt ân tình len lỏi
Yêu thương ngụm trả vay

Làm sao mà anh biết 
Em không phải hình dung
Người cười lên trang sách
Anh bỗng nhớ vô cùng 

19.07.2019/THV

 

 

TƠ VƯƠNG

 

Anh yêu bao nhiêu người

Làm sao em biết được

 

Va vào nhau không định trước

ngập ngừng

bối rối

có tết một sợi duyên?

 

Em yêu bao nhiêu người

Làm sao anh biết được

 

cốt là

chúng ta đều để ý

tơ vương...

 

01.05.2019

 

THỜI GIAN

 

nửa năm

xem chừng đã tĩnh

 

con lắc đồng hồ đong đưa

sớm hay trưa

 

ngã bảy đường

anh chìa tay

em nắm lấy

 

con sóc bò ngang kỷ băng hà

nghịch quả sồi

 

01.05.2019

 

THÁNH CA TÌNH

 

Messenger tắt đèn

Những lời của anh

Chìm vào khoảng lặng

 

"Và anh sẽ chăm sóc em!"

Trái tim ngọ nguậy

Có nên tin

 

Bao cuộc tình

Bấy nhiêu tả tơi

Tan nát

 

Vẫn muốn tin

Một chút dịu dàng

 

"Và anh sẽ chăm sóc em"

Ngân vang

Như bài thánh ca ngắn nhất

Thành thật nhất

 

Mật ngọt hay quả đắng

Nàng uống cạn ly cà phê

 

01.05.2019

 

 

TÌNH YÊU KHÁI NIỆM 

Đọc năm bài trên facebook 
Sẽ đủ thời gian cho một lượt 
chơi Emoji Blitz(*)


Và không ngừng nghĩ đến anh
Cả khi đọc 
Và khi chơi 
Trong một buổi chiều muộn tháng tám

Anh hiện hữu từ lâu lắm 
Như một mặc định bên cạnh em

Em đã quên vì sao em quen anh
Em đã quên vì sao anh quen em

Trong một buổi chiều muộn tháng tám
Gió lành lạnh thổi

Những emoji lần lượt xuất hiện rồi biến mất 
Emoji không có thật 

Chỉ anh là hiện hữu
Như một thói quen 
Như một khế ước em sẽ tuân theo

Anh - một tình yêu khái niệm 
Chiều nhuốm màu chiều 
Em nhuốm màu anh... 

12.08.2019/THV

(*) Emoji Blitz là một game của Disney, cứ 10 phút sẽ có một mạng (life)

 

 

tran ha vy 2019-a
Nhà thơ Trần Hạ Vi



 

Tùy bút Trần Hạ Vi

HAI THẾ GIỚI SONG SONG

Sáng nay, trên đường đi làm, tôi nghĩ về cuộc sống của tôi và những gì tôi đã trải qua trong facebook thơ trong hơn một năm vừa qua. Thảng thốt nhận ra mình đang sống trong hai thế giới song song. Thế giới thật với công việc, với gia đình, những mối quan hệ bạn bè xã hội mới nhen nhóm ở đất nước mới này. Và thế giới thơ ca với những vần thơ mềm mại mượt mà phóng túng ru hồn vào mơ cùng những mối quan hệ bạn bè cũng mới tạo dựng trong khoảng hơn năm gần đây. Tôi có cảm giác tôi như tách ra làm hai con người: con người thật của tôi và con người thơ.

Nguyên lý trước đây của tôi rất đơn giản: khi nào tôi muốn trốn chạy thực tế tôi lại chạy vào thế giới thơ, nơi này như một nơi giữ những mong muốn khát vọng (có khi) điên cuồng của tôi, là nơi tôi được thả hồn mơ ước và cũng là nơi chấp nhận tôi trong trạng thái 'không hình thể'. Đó là lý do tại sao tôi không muốn để lộ chi tiết nhân thân thực của tôi ở thế giới này (ảnh, công việc, gia đình, vv..). Vì đơn giản tôi muốn tôi là một linh-hồn-không-dán-nhãn trong cõi vô tư này. Cảm giác của một người về bạn thường được hình thành từ những đánh giá có tính rập khuôn sau khi biết nhân dạng, công việc, tình trạng gia đình của bạn. Tôi không muốn được/bị đánh giá như vậy, tôi muốn mọi người chỉ biết đến tôi như là thơ tôi thôi, và thế là được rồi.

Tôi muốn giữ hai thế giới của tôi song song, và tôi đã làm điều đó một khoảng thời gian. Nhưng tôi nhận ra rằng dẫu là hai thế giới, dẫu là hai nhân thân nhưng chỉ là một con người. Vẫn chỉ là tôi mà thôi, linh hồn đó dù có khoác lên tấm mặt nạ nào cũng chỉ là một linh hồn bên dưới. Nên tôi đã có những cố gắng 'nhúng thực vào ảo', ví dụ như chuyện tôi để hình ảnh lên facebook này và có cởi mở hơn về bản thân với một số ít người. Ừ, cái-tôi-thơ đó cũng có nhu cầu chia sẻ, có nhu cầu làm bạn, có nhu cầu hiểu và được cảm hiểu với những tâm hồn có một độ tương đồng nhất định.

Tôi chưa gặp ai trên facebook thơ, chủ yếu vì tôi ở xa quá. Tôi sẽ gặp người nào chăng? Chắc là sẽ có, khi tôi về VN (gần thôi, sẽ tới nhanh hơn bạn tưởng). Đó lại là một cố gắng 'nhúng ảo vào thực' của tôi, để đưa hai thế giới song song tịnh tiến gần nhau hơn. Cũng có một điểm chung nào đó, vì dẫu sao cả hai thế giới đó đều được tạo nên, tồn tại trong tâm trí của một con người, là tôi.

Có nhiều lúc, tôi ngạc nhiên thấy mình 'chạy trốn' khỏi thế giới thơ trở về thực. Như vậy, thế giới thơ, với tất cả những mối quan hệ và hệ lụy của nó, nhiều khi cũng làm phiền tôi đến mức tôi muốn chạy trốn khỏi nó trở về thực tại tuy ít mơ mộng và bớt hào nhoáng nhưng chân thật và thực tế hơn nhiều. Cả hai thế giới song song, dường như được sử dụng như nơi để tôi ẩn náu, lánh đời (chạy từ đây qua kia và ngược lại) những khi nào tôi muốn. Có lẽ đó là cách sống của tôi mà đó cũng là cách tôi tìm thấy nguồn cảm hứng cho cuộc sống của tôi.

Vậy bạn hỏi tôi có phải hy sinh không? Có chứ, một người không thể có 48 giờ/ngày và bỏ nhiều thời gian sức lực ở một bên sẽ phải hy sinh thời gian và tâm sức ở thế giới còn lại. Tôi đã từng thử bỏ hẳn thế giới thơ và thấy là điều đó bất khả thi. Còn đời sống thực thì không bỏ được, hihi.... Nên bây giờ câu hỏi không phải là 'có nên bỏ thơ hay không?' mà là 'điều tiết như thế nào để sống tốt và vui'. Vâng... và tôi vẫn đang trong quá trình điều tiết.

Bạn có thể bảo tôi hãy nhập hai thế giới làm một, tôi cũng đã nghĩ đến, nhưng hơi khó thực hiện. Bạn bè thật của tôi không nhiều người quan tâm đến văn thơ (không phải lỗi của họ), còn bạn thơ thì không biết đến tôi trong cuộc sống thực (thời gian không gian cách trở và có lẽ chỉ có duyên văn thơ với nhau). Tôi trân trọng bạn bè cả hai phía và cảm thấy cuộc sống của mình 'giàu có' hơn hẳn nhờ tôi sống 'song song' như thế này. Ít nhất nó làm suy nghĩ của tôi đa chiều hơn, và tôi được xem nhiều chuyện vui buồn bi hài lẫn lộn trong cõi facebook thơ này, cũng như một xã hội thu nhỏ vậy.

Ừ, tôi là tôi, và tôi cũng là tôi-thơ. Nơi này (facebook thơ), lang thang lãng đãng, hãy để cho những linh hồn cảm nhận và chạm đến nhau. Tôi đã cảm nhận được rất nhiều điều tốt đẹp ở đây, những rung cảm chân thành tinh tế của những con tim nhạy cảm. Những điều này làm đẹp, làm giàu cuộc sống của tôi và tắm mát tâm hồn tôi, đồng thời giúp tôi tự cởi mở thêm những nút chặn, tầng nấc ẩn sâu trong trái tim, cảm nhận của mình. Tôi hiểu tôi hơn, tôi giải tỏa được những ẩn ức sâu thẳm của tôi, đó là điều thơ và thế giới facebook thơ mang lại cho tôi, và tôi vĩnh viễn biết ơn điều đó.

Hai thế giới song song của tôi, vẫn sẽ là song song, nhưng sẽ có những vùng giao thoa với nhau. Và có lẽ, chỉ bằng cách sống giữa hai thế giới như thế, tôi mới được là chính tôi trọn vẹn.

Cám ơn tất cả mọi người đã bước vào thế giới của tôi, cho dù là phần thế giới nào. Tôi trân trọng các bạn, tôi yêu các bạn vì các bạn đã làm cuộc sống của tôi vui vẻ hơn, thú vị hơn, trọn vẹn hơn và người hơn. Thân mến!

 

TRẦN HẠ VI

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Mười 20234:35 CH(Xem: 4608)
Bay đi từ cánh đồng nào thân cò của mẹ / Chắt chiu hạt gạo đồng tiền / Mười đứa con nhân lên mười lần thương khó / Một trăm ngã nhọc nhằn vạn nẻo đắng cay
16 Tháng Mười 20234:16 CH(Xem: 4094)
Dự án “Funan Techo Canal” nhằm phục hồi một hệ thống đường thủy đã được xây dựng và vận hành từ triều đại Đế chế Funan-Khmer [sic] có từ khoảng 500 năm trước Công Nguyên. Công trình này nhằm cải thiện giao thông đường thủy trong lãnh thổ Cam Bốt. Con kênh này có chiều dài 180 km, kết nối 4 tỉnh: Kandal, Takeo, Kampot, và Kep. Mục đích chính của dự án này như một kết nối lại với lịch sử và nhằm cải thiện giao thông đường thủy cho các cộng đồng cư dân địa phương. Triển khai dự án này phù hợp với cam kết của Cam Bốt theo điều khoản 1 và 2 của Hiệp Định Sông Mekong 1995, với sự bình đẳng về chủ quyền, tôn trọng những quyền hạn và các lợi ích chính đáng.(1) [trích Thông Báo của Cambodia gửi Ủy Ban Thư Ký Sông Mekong]
07 Tháng Mười 202311:06 CH(Xem: 4393)
...Mai Ninh, Trần Vũ, Lê thị Thấm Vân vẫn viết về những vấn đề liên quan đến cuộc chiến đã qua. Trần Diệu Hằng với Vũ điệu của loài công, Mưa đất lạ và Chôm chôm yêu dấu vẫn là những tập truyện ngắn liên quan cuộc sống người tỵ nạn, đến tâm tình từ góc độ một người tỵ nạn. Lê thị Huệ với Bụi Hồng, Kỷ niệm với Mỵ Anh và Rồng rắn vẫn là những soi chiếu vào tâm tình những cảnh đời của nếp sống di dân qua hình ảnh cô sinh viên thuở trước và bây giờ. Nhưng người ta vẫn nhận ra đề tài về tính dục vẫn là nét trổi bật trong các truyện của các nhà văn kể trên (trừ Trần Diệu Hằng). Thứ văn chương với đề tài có xu hướng trổi bật về tính dục đã mở đầu như một thứ cách mạng tình dục trong tiểu thuyết. Trước đây thì cũng có Tuý Hồng, Lệ Hằng, Thụy Vũ... cũng đậm mà chưa đặc, chưa đủ mặn. Ai là người đánh trống, cầm cờ về đề tài này? Có thể là Trần Vũ, Trân Sa hay Kiệt Tấn, Ngô Nguyên Dũng, Hồ Trường An và nhất là Lê thị Thấm Vân. Truyện sẽ không viết, sẽ không đọc, nếu không có trai gái.
23 Tháng Chín 202310:53 CH(Xem: 6558)
Trong những thập niên tới—khi các văn khố hoàn toàn mở rộng—chúng ta mới có thể biết rõ ai là người Việt đầu tiên đã đến Mỹ và tiếp cận với nền chính trị Mỹ. Cách nào đi nữa, Bùi Viện khó thể là nhân vật này… /... Nguyễn Sinh Côn—dưới bí danh Paul Thành, rồi Nguyễn Ái Quốc—có thể là người Việt đầu tiên đến Mỹ, và chắc chắn là người đầu tiên nghiên cứu hệ thống chính trị Mỹ… /... Phần tư thế kỷ sau, Nguyễn Sinh Côn—với bí danh Hồ Chí Minh—thực sự móc nối được với cơ quan tình báo chiến lược (OSS) Mỹ, được tặng bí danh “Lucius,” rồi bước vào Hà Nội giữa cao trào cách mạng 1945.[lvii] Mặc dù Liên bang Mỹ đã chọn thái độ “hands-off” [không can thiệp] khi liên quân Pháp-Bri-tên khởi đầu cuộc tái xâm lăng Việt Nam năm 1945, / ...cũng như thiết lập sự chính thống cho chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, qua cuộc bầu cử quốc hội 1946 và bản Hiến Pháp 9/11/1946...—đồng thời có thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến kháng Pháp suốt 8 năm kế tiếp.
21 Tháng Chín 20232:50 CH(Xem: 5834)
Mùa thu trải ra trải ra / Từng bước chân trên ngọn cỏ khô / Có em chạy băng qua cánh đồng hoang tưởng / Nụ hôn vội một sáng ướt mưa / Có phải em và mùa thu / Chia tay và nỗi buồn có thật / Như mưa / Rơi xuống đời nhau.
15 Tháng Chín 202312:19 SA(Xem: 4395)
Vô cùng thương tiếc khi được tin: Anh Nguyễn Văn Cử, Pháp Danh Gelek Gamba / Cựu học sinh Chu Văn An và Trần Lục / Cựu Sĩ Quan Võ Bị Thủ Đức, Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa / Sinh ngày 16 tháng 4 năm 1944 tại Hải Phòng, Việt Nam / Đã quá vãng ngày 22 tháng 8 năm 2023 / tại San Jose, California / Hưởng thọ 79 tuổi
12 Tháng Chín 20238:24 CH(Xem: 6074)
Đá nghe chuyện của mưa / Mang lời cho gió / Phía sau câu chuyện là tiếng sóng / Nụ cười gieo / Gió cuốn mây / Những đứa trẻ nhặt mưa ban ngày.
12 Tháng Chín 20231:30 CH(Xem: 5654)
Kể từ lần đó, chúng tôi quay trở lại và coi quán Eden như điểm hẹn hàng ngày. Thi thoảng, em sẽ đến sớm hơn tôi, vẫn dáng vẻ im lìm nhắm mắt hút thuốc không hề để tâm tới xung quanh ấy. Em thích những bản nhạc thê thiết vẫn nhả lời rầu rĩ ở quán. Lý do mới thật sự đơn giản làm sao.
12 Tháng Chín 20232:20 SA(Xem: 6362)
Ngủ đi. mênh mang suối nguồn / Ngủ đi. vợi nhẹ tâm buồn không đâu / Một bóng đời vút ảnh câu / Mà trần gian vẫn nhiệm mầu sắc không
12 Tháng Chín 20231:37 SA(Xem: 5617)
Phàm những gì người ta thích thì thường chòi mòi chốc mảy vì thứ ấy. Ví như người mê gái đẹp (thấy gái đẹp ai không mê, người nào nói không mê gái có mà hâm!), cô nào có vóc dáng lả lướt, ngồ ngộ, trang phục hơi sex đôi chút thì con ngươi như dán chặt vào đó. Lại có người thích chơi chim, mỗi lần nghe tiếng hót là như bị hốt hồn. Mỗi cách chơi đều có hội riêng, tập hợp những người cùng sở thích, chủ nhân của những quán cà phê vỉa hè cũng đã tận dụng cái sở thích ấy để mà câu khách. Trên cành cây có treo dăm ba lồng chim, bên ly cà phê mà tán pháo, tán cái vui dân dã của mình. So cọ con chim này hót hay , con chim kia đang bắt đầu thay lông. Và cũng từ đó, có nhiều kẻ tìm được khối tiền vì những trò chơi.