- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Phan Thanh Bình Và Mùa Hạ

11 Tháng Tư 201910:13 CH(Xem: 21271)
GIAO MUA - photo NguyenHoangNam
Giao Mùa - ảnh Nguyễn Hoàng Nam
Không đề

 

Bầu trời vuông vắn qua ô cửa.

Em như nàng sương phụ

bên sông ngày ngân nga

 

tiếng ồn khi chợ vỡ

tiếng ồn trong trái tim

của người ba mươi tuổi

 

hoa nở dồn trên sóng

sóng đập vào thời gian

tự cái vuông ô cửa

chợt thấy mình mong manh.

1993

Phan Thanh Bình 

 

Cầu Thủ Thiêm

 

Bắc qua sông Sài Gòn

cầu Thủ Thiêm nhận nắng, nhận gió

nhận khóa tình yêu

 

những cặp đôi lãng mạn

đặt lời nguyện lên thành cầu vĩnh cửu

họ biết tin nhau

 

em vẫn nói về điều không thể

khi cùng anh

đứng trên cầu.

2015

Phan Thanh Bình 

 

Tháng Tư

 

Tháng tư

có ngày mẹ sinh em

sắp mùa hoa phượng nở

anh đi từ thơ ấu

đến bây giờ gặp em

 

tháng tư

trong cái nắng có bực bội cái nóng

trời Sài Gòn cao hơn

ngôi sao em buổi chiều cũng cao hơn

anh đi giữa dòng người rất vội

 

tháng tư

em định nói gì sao không nói

muốn giấu anh điều bí mật?

để tháng tư về

anh nhớ em hơn.

2015

Phan Thanh Bình 

 

Dịu dàng

 

Hà Nội vào thu

mưa chớm lạnh cây bàng phố Nguyễn

em có mong anh trở lại?

 

đất phương Nam nhiều nắng

anh vẫn còn đi

dẫm lên bóng mình

 

Sài Gòn mùa thu

không có lá vàng

chỉ những cơn mưa

làm dịu dàng nỗi nhớ.

2015

Phan Thanh Bình 

 

 

 

Đêm

 

Đêm cô đơn

biết em ở đầu kia vẫn thức

em có cần lời xin lỗi của anh?

 

đêm sợ hãi

tưởng mình là thú hoang

nhận vết thương từ kẻ đi săn tồi

 

đêm trằn trọc

thấy mình vinh mà nhục

nghe một tiếng động cũng giật mình

 

tôi đánh vật với từng đêm

bằng những đòn cân não

tóc lại thêm sợi bạc trước bình minh.

2015

Phan Thanh Bình 


 

Phẳng & Nghiêng

 

Đọc sách

em hiện lên trong ký ức

trong trang văn của anh luận về kinh tế học

 

thế giới phẳng (*)

tâm hồn ta nghiêng

làm sao vượt qua vách đá cuộc đời?

 

em vẫn trêu anh

bằng nụ cười

tỏa nắng.

2015
Phan Thanh Bình

________________

(*) Ý tưởng của nhà báo Thomas Friedman trong tác phẩm “The World Is Flat”

 


MƯA

 

Như tiếng em ân cần rào rạc

mưa đọc câu ngữ pháp

anh phổ thành câu thơ

 

những ngôi nhà lệch phố

phố tạm chếch heo may

thẳng và cong thương nhớ

 

lưỡng lự trước dòng sông

ngạc nhiên mình dung dị

mưa nguệch anh lên phố

mưa vẽ bóng em dài.

Phan Thanh Bình

 

 

TỊNH KHÚC

 

Em lần nữa mùa thu mang túi xách

đựng gì cho hôm sau

đựng gì anh ứng thí

 

tương tác vỡ hết buồn

tương tác vỡ ra vui

mũ rộng vành ngày trắng

 

thu trí mình đâu đó

từ trong cõi bao la

anh trả cây về đất

lên sắc áo em hường.

Phan Thanh Bình


 

BỨC TƯỜNG MÙA HẠ
 

Nhận phong thư mùa hạ

giọt nước mắt em khô

trên con tem bưu chính

nhắc anh về những ngày chưa xa …

 

anh mở thời gian, anh mở không gian

mở những dòng tin em ẩn ngữ

sao không thể bỏ qua điều đã cũ

như bức tường chắn giữa đôi ta

 

nắng còn vuông từng góc phố em qua

mưa có rơi ngoài hiên nơi em ở

sương vẫn đọng mỗi ban mai bỡ ngỡ?

anh nghe tiếng ồn khi buổi chiều tan

 

tình yêu cần cả giây phút giận hờn

như biển động sau những ngày tích nhiệt

cho anh mở bức tường em mùa Hạ

để trái tim mình sẽ lại cháy bùng lên.

Phan Thanh Bình

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 41069)
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày 30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33260)
c ắm que nhang tưởng niệm cho ngày ra đi thấy niềm cô đơn một lần nữa trở lại đêm soi gương sâu hút ánh mắt thoai thoải đường cong li tâm ấm ức
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35828)
X uân Lộc là nút chặn đường tiến vào Sài gòn của quân Bắc Việt. 35 năm, thời gian tuy dài, nhưng có khi không thể xóa nhòa một vui buồn, huống chi những mất mát đớn đau trong đời người. Trong ký ức của người dân Long Khánh, và người dân miền Nam, trận chiến Xuân Lộc, không thể phôi pha.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33948)
h ôm qua thấy bạn về cười cụng ly một cái hỏi đời ra răng? thì đời vẫn sống nhăn răng từ bạn đi mất nhì nhằng tới lui buồn. thì cứ nhe răng cười mà vui cũng đã lệ rơi trùng trùng
08 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36091)
B à ngoại tôi kể, dòng họ tôi đời nào cũng có một người chết vì tình. Có thể dòng máu đa tình chảy ngấm ngầm trong huyết quản, truyền từ đời nàng Công nữ Nguyễn Phúc Hồng Miên đầu tiên đã gieo mầm mống yêu si cuồng thái quá cho các nàng Tôn nữ. Thường chỉ là các nàng Tôn nữ mới đủ can đảm chết vì tình. Những người đàn ông trong dòng họ tôi chỉ đủ can đảm để bỏ chạy.
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38790)
t ôi ngồi tháo gỡ chiếc áo tầm gai đan kín cơn mơ gió thổi qua tiếng thở dài âm âm vực tràn bất hoại ngày trần truồng , thản nhiên đứng ngó trăm năm
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37714)
M ai về sau, mai về sau Mối duyên xanh liệu nguyên màu ấy không? Mắt còn chết trong mắt trong? Lòng thanh tân cháy giữa lòng thanh tân?
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37020)
T ấm thân mịn màng như dải lụa, như ánh trăng ngà của Mẹ trông nguyên vẹn như đã được đắp rất kín rất kỹ, như đã thiếu một bàn tay ấm áp mặn nồng từ xa xưa lắm, là dấu tích, là chứng cớ âm thầm Mẹ mang theo đến hết cuộc đời.
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 41597)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Luu, Uyên Lê là bút hiệu của Lê Huyền Mai Uyên, một người viết trẻ đang sống và việc tại Sài gòn. Với bút pháp tự nhiên và mềm mại như thơ, tác giả sẽ đưa chúng ta vào một không gian truyện huyền diệu như cổ tích. Mời quí văn hữu cùng bạn đọc cùng bước vào truyện “Đất, Lửa, Nước và Gió…”của Uyên Lê.
04 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35459)
T ình đã nối dài những ngày mưa cùng nắng Đừng nhìn anh bằng buổi chiều ngang nghĩa trang Tiễn biệt nỗi buồn rưng rưng đôi dòng lệ Hãy cùng anh ra quán