Bầu trời vuông vắn qua ô cửa.
Em như nàng sương phụ
bên sông ngày ngân nga
tiếng ồn khi chợ vỡ
tiếng ồn trong trái tim
của người ba mươi tuổi
hoa nở dồn trên sóng
sóng đập vào thời gian
tự cái vuông ô cửa
chợt thấy mình mong manh.
1993
Phan Thanh Bình
Cầu Thủ Thiêm
Bắc qua sông Sài Gòn
cầu Thủ Thiêm nhận nắng, nhận gió
nhận khóa tình yêu
những cặp đôi lãng mạn
đặt lời nguyện lên thành cầu vĩnh cửu
họ biết tin nhau
em vẫn nói về điều không thể
khi cùng anh
đứng trên cầu.
2015
Phan Thanh Bình
Tháng Tư
Tháng tư
có ngày mẹ sinh em
sắp mùa hoa phượng nở
anh đi từ thơ ấu
đến bây giờ gặp em
tháng tư
trong cái nắng có bực bội cái nóng
trời Sài Gòn cao hơn
ngôi sao em buổi chiều cũng cao hơn
anh đi giữa dòng người rất vội
tháng tư
em định nói gì sao không nói
muốn giấu anh điều bí mật?
để tháng tư về
anh nhớ em hơn.
2015
Phan Thanh Bình
Dịu dàng
Hà Nội vào thu
mưa chớm lạnh cây bàng phố Nguyễn
em có mong anh trở lại?
đất phương Nam nhiều nắng
anh vẫn còn đi
dẫm lên bóng mình
Sài Gòn mùa thu
không có lá vàng
chỉ những cơn mưa
làm dịu dàng nỗi nhớ.
2015
Phan Thanh Bình
Đêm
Đêm cô đơn
biết em ở đầu kia vẫn thức
em có cần lời xin lỗi của anh?
đêm sợ hãi
tưởng mình là thú hoang
nhận vết thương từ kẻ đi săn tồi
đêm trằn trọc
thấy mình vinh mà nhục
nghe một tiếng động cũng giật mình
tôi đánh vật với từng đêm
bằng những đòn cân não
tóc lại thêm sợi bạc trước bình minh.
2015
Phan Thanh Bình
Phẳng & Nghiêng
Đọc sách
em hiện lên trong ký ức
trong trang văn của anh luận về kinh tế học
thế giới phẳng (*)
tâm hồn ta nghiêng
làm sao vượt qua vách đá cuộc đời?
em vẫn trêu anh
bằng nụ cười
tỏa nắng.
2015
Phan Thanh Bình
________________
(*) Ý tưởng của nhà báo Thomas Friedman trong tác phẩm “The World Is Flat”
MƯA
Như tiếng em ân cần rào rạc
mưa đọc câu ngữ pháp
anh phổ thành câu thơ
những ngôi nhà lệch phố
phố tạm chếch heo may
thẳng và cong thương nhớ
lưỡng lự trước dòng sông
ngạc nhiên mình dung dị
mưa nguệch anh lên phố
mưa vẽ bóng em dài.
Phan Thanh Bình
TỊNH KHÚC
Em lần nữa mùa thu mang túi xách
đựng gì cho hôm sau
đựng gì anh ứng thí
tương tác vỡ hết buồn
tương tác vỡ ra vui
mũ rộng vành ngày trắng
thu trí mình đâu đó
từ trong cõi bao la
anh trả cây về đất
lên sắc áo em hường.
Phan Thanh Bình
BỨC TƯỜNG MÙA HẠ
Nhận phong thư mùa hạ
giọt nước mắt em khô
trên con tem bưu chính
nhắc anh về những ngày chưa xa …
anh mở thời gian, anh mở không gian
mở những dòng tin em ẩn ngữ
sao không thể bỏ qua điều đã cũ
như bức tường chắn giữa đôi ta
nắng còn vuông từng góc phố em qua
mưa có rơi ngoài hiên nơi em ở
sương vẫn đọng mỗi ban mai bỡ ngỡ?
anh nghe tiếng ồn khi buổi chiều tan
tình yêu cần cả giây phút giận hờn
như biển động sau những ngày tích nhiệt
cho anh mở bức tường em mùa Hạ
để trái tim mình sẽ lại cháy bùng lên.
Phan Thanh Bình
- Từ khóa :
- PHAN THANH BÌNH